Chương 1985: Nhanh vậy sao?
Chương 1985: Nhanh vậy sao?Chương 1985: Nhanh vậy sao?
"Các tỷ muội, thực lực của người này rất mạnh, không kém gì Địa Tiên, đừng khinh địch." Hoa tiên tử nhắc nhở Ngọc tiên tử, Thủy tiên tử và những người khác.
"Yên tâm, bọn ta sẽ không khinh địch."
"Trực tiếp dùng Hoa Tiên Trận."
"Được."
Bảy tiên nữ đều là tỷ muội nhiều năm, chẳng cần nhiều lời đã có chung nhận thức. Họ đứng thành một vòng tròn, vây Giả Vũ Lam ở chính giữa, đồng thời niết pháp quyết.
"Hoa Tiên Trận!"
Lúc các nàng thi triển tiên pháp, đằng sau lưng xuất hiện một đôi cánh hoa xinh đẹp. Khi vỗ cánh, vô số đóa hoa xuất hiện, mang theo sức mạnh đáng sợ đánh về phía Giả Vũ Lam.
"Bỉ ngạn nở hoal"
Giả Vũ Lam cong môi, thi triển môn Thần Thông mà Diệp Phong sáng tạo riêng cho nàng. Ngay lúc niết quyết, một đóa hoa đào khổng lồ xuất hiện ngay dưới chân và bao phủ lấy nàng.
Leng keng!
Vô số cánh hoa sắc bén từ Hoa Tiên Trận đều đâm thẳng vào bông hoa đào của Giả Vũ Lam, nhưng chẳng khiến nó xây xước gì. Ngược lại, toàn bộ đều bị chấn cho nát vụn.
"Sao nàng cũng có tiên pháp tương tự chúng ta?" Thất Tiên Nữ khó hiểu.
Đúng lúc này, các nàng phát hiện một đóa hoa đào bỗng nhiên xuất hiện ngay dưới chân, khóa chặt hai chân bọn họ. Dù các nàng có chém cỡ nào cũng không thoát ra được.
"Hoa nở, hoa tàn." Giả Vũ Lam khẽ nói.
Bông hoa hồng bao phủ nàng bất chợt nổ tung, hóa thành một luồng sóng xung kích màu hồng quét sạch xung quanh, phá hủy Hoa Tiên Trận của Thất Tiên Nữ. Ngay cả đôi cánh hoa ở đằng sau lưng bọn họ cũng biến mất không còn tăm tích.
"Phụt!"
Thất Tiên Nữ hộc máu, mặt trắng bệch như tờ giấy, nói với vẻ khó tin: "Chúng ta vậy mà lại thua!" Sau đó họ nhìn về phía Giả Vũ LamĐây là chiêu thức gì?"
"Bỉ ngạn nở hoa." Giả Vũ Lam nói,'Đây là chiêu thức chưởng môn nhà ta tự nghĩ ra, uy lực không tâm thường. Trận luận bàn này đến đây coi như xong, xin cáo từi"
"Bỉ ngạn nở hoa... Tên thật dễ nghe."
Thất Tiên Nữ hồi tưởng lại quá trình giao chiến với Giả Vũ Lam, ngẫm lại những chỗ còn thiếu sót.
Trên trời cao, Diệp Phong xem bảng đối chiến của Giả Vũ Lam và Thất Tiên Nữ, phát hiện giá trị danh vọng bắt đầu tăng lên. Hắn mỉm cười, nói: "Bỉ ngạn nở hoa... Môn Thần Thông này công thủ toàn diện, quả thực uy lực rất mạnh."
Hắn hướng mắt về phía khác: "Còn một trận luận bàn nữa. Chắc cũng bắt đầu rồi nhỉ?"...
Tại Linh Vực, một sơn cốc rộng lớn với tài nguyên linh thổ bạt ngàn. Bất kỳ hạt giống nào được trồng ở đây đều có thể nhanh chóng sinh trưởng thành đại thụ, còn biến dị thành linh mộc, giá trị liên thành.
Đây là thánh địa cho việc trồng linh dược!
Từ xưa đến nay, phàm là tu sĩ thích chăm sóc linh dược đều tới nơi này. Dần dà hình thành thành trì ở Linh Vực. -
Tu sĩ ở đây cũng càng ngày càng nhiều, mà linh dược sư cũng nhiều vô số kể. Bọn họ thường hay đọ tài cùng nhau.
Mà hôm nay cũng vậy.
Giữa Linh Vực, hàng ngàn linh dược sư và những cường giả Tiên Cảnh có khả năng chăm sóc các loại linh dược bình thường thành thần dược vạn năm một cách nhẹ nhàng.
"Xin nhường đường!"
Giả Vũ Lam xin lối đi, tiến vào chính giữa, nhìn thấy hai nữ tử đang nửa ngồi trong dược điền để chăm sóc linh dược. Một trong số đó là vú em Nhan Như Ngọc.
Về phân người còn lại thì Giả Vũ Lam không biết.
"Vị kia là ai vậy" Nàng chọc một nữ tiên nhân ở kế bên.
"Là Linh Mị, linh dược sư có thiên phú cao nhất Linh Vực này. Nàng có khả năng trông được một gốc tiên dược chỉ trong một năm, cực kỳ lợi hại." Lúc giới thiệu, đôi con ngươi nàng ta ngập tràn vẻ kính nể.
"Quả thực rất lợi hại." Giả Vũ Lam giật mình.
"Nhìn kìa, có biến hóa rồi." Bỗng nhiên có ai đó hô lên, khiến những linh dược sư khác chú ý.
Hạt giống của Linh Mị vừa được đưa vào đất đã bắt đầu nảy mầm, sau đó nhanh chóng cao lên chừng nửa thước. Linh dược hấp thụ linh khí trong thiên địa, nở ra một đóa hoa trắng như tuyết.
Một hương thơm lạ lùng lan tỏa khắp nơi.
"Xem ra Linh Mị vẫn giỏi hơn một bậc."
"Đừng vội kết luận, lần này là thi xem ai có thể trông được trăm cây thần dược vạn năm. Giờ mới chỉ là cây đầu tiên, để phân thắng bại còn lâu lắm."
"Cũng đúng.”
Mọi người khế bàn tán.
Lúc này, Linh Mị đã trông xong một gốc thân dược vạn năm. Nàng tiếp tục đào hố, bỏ hạt giống của mình vào rồi chăm sóc nó.
Nhan Như Ngọc thì liên tiếp đào một trăm hố đất, mỗi hố chôn một hạt giống.
"Ha ha, kịch hay đến rồi." Giả Vũ Lam vừa nhìn qua liền biết ý định của Nhan Như Ngọc.
"Nàng đang làm gì vậy?" Mọi người quan sát động tác của Nhan Như Ngọc, hầu như chẳng hiểu gì,'Chẳng lẽ cứ vùi hạt giống trước rồi sau đó chăm sóc từ từ?"
Sau khi chôn trăm hạt giống linh dược xuống đất, Nhan Như Ngọc hít một hơi thật sâu, phát huy sức mạnh của thần thể sinh mệnh đến mức tối đa. Sau đó nàng rút ra một luồng khí tức nhiều màu, phân thành một trăm sợi, mỗi sợi tiến vào những hạt giống kia.
Chỉ một giây sau, một trăm gốc linh dược phá đất mà lên.
"Nàng vậy mà trồng một lân một trăm gốc, dã tâm lớn thật!" Cuối cùng mọi người cũng nhìn ra ý định của Nhan Như Ngọc, nom bọn họ có vẻ kinh ngạc lắm.
Sau đó, cứ mỗi lần Nhan Như Ngọc thở ra một hơi, trăm mầm linh dược cứ thế mà phát triển một cách nhanh chóng. Chẳng bao lâu, toàn bộ đã trở thành thần dược vạn năm.
“Trời ạt"
Các tu sĩ theo dõi trận tỉ thí cũng xây xẩm mặt mày.
Ở bên kia, Linh Mị chỉ mới trồng xong chín gốc thần dược vạn năm. Khi nàng nhìn sang phía Nhan Như Ngọc, thấy đối phương đã hoàn thành nhiệm vụ thì sốc đến mức ngồi bệt trên mặt đất.
"Nhanh vậy sao?”
Linh Mị dụi mắt, nhìn đi nhìn lại mới chắc chắn bản thân không hoa mắt. Nhan Như Ngọc thật sự trông xong trăm gốc thân dược vạn năm!
Hiệu suất của Nhan Như Ngọc còn cao hơn nàng cả mười lần.