Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1731 - Chương 1986: Dùng Lên Người Ai Đây?

Chương 1986: Dùng lên người ai đây? Chương 1986: Dùng lên người ai đây?Chương 1986: Dùng lên người ai đây?

"Đệ tử Phiêu Miểu Tông, Nhan Như Ngọc chiến thắng." Một lão giả tuyên bố kết quả.

"Ngọc Ngọc, giỏi lắm!" Giả Vũ Lam nhào tới, ôm châm lấy Nhan Như Ngọc, cọ mặt vào bộ ngực đầy đặn của đối phương.

"Vũ Lam, ngươi lại ăn đậu hũ của ta!" Nhan Như Ngọc đẩy Giả Vũ Lam ra, rồi nhìn về phía Linh Mị mà nói: "May mắn chiến thắng, xin cáo từ!"

Nói xong, hai người nhanh chóng rời đi.

"May mắn sao? Ngươi cũng khiêm tốn quá rồi, rõ ràng là chiến thắng áp đảo. Quả không hổ danh là đệ tử Phiêu Miểu Tông, thực lực quá kinh khủng." Linh Mị cười khổ.

Trên trời cao, Diệp Phong cũng quan sát mọi chuyện. Hắn gối hai tay ra sau đầu, lẳng lặng chờ đợi thời gian trôi đi.

Bảy ngày sau.

[Tinh! Chúc mừng Phiêu Miểu Tông, ba trận linh thú đại chiến, năm trận luận bàn của trưởng lão, mười trận đọ tài của đệ tử đều giành được thắng lợi, đồng thời thỏa mãn yêu cầu giá trị danh vọng, chính thức hoàn thành nhiệm vụ thứ hai. Đang tính toán... ]

[Chúc mừng chưởng môn nhận được ba túi phúc|]

"Cuối cùng cũng đến."

Diệp Phong mở hai mắt, quan sát ba túi phúc ở trước mặt, phát hiện mỗi túi một màu, lần lượt là vàng, xanh lá và hồng, cảm thấy kinh ngạc không thôi.

"Túi phúc màu hồng cũng không lạ lắm, còn túi phúc màu xanh lá là sao?" Diệp Phong bĩu môi, đồng thời bóp nát cả ba túi phúc. Bảo vật bên trong lập tức hiện ra.

Một trang giấy màu vàng.

Một bảo châu màu hồng.

Và, một chiếc nón... màu xanh lái

"Mẹ! Thứ quái quỷ gì thế?" Diệp Phong ngó lơ hai bảo vật trước mắt mà chỉ nhìn chằm chằm vào chiếc nón xanh/Hệ thống bị điên à? Ha ha ha, ta ngay cả người yêu cũng không có, cho ta cái nón này để làm gì?"

Nói xong, hắn chạm tay vào chiếc nón.

[Tân gọi: Nón xanh tình yêu]

[Cấp bậc: Không]

[Mô tả: Một chiếc nón thần kỳ, người bị nó chọn trúng sẽ bị người mình yêu nhất phản bội]

[Chú thích: Vật phẩm dùng một lần, hiệu quả trăm phần trăm]

"Mình không dùng đến chiếc nón này. Nhưng mà, có thể dùng lên người kẻ địch!"

Diệp Phong võ tay, nở nụ cười.

Nhưng sau đó hắn lại trầm ngâm.

Dùng lên người ai đây?

"Nhưng mình có kẻ địch kiểu như này sao?" Diệp Phong chợt nghĩ đến hai người.

“Ha ha!l" "Nếu không phải có chiếc nón này, mình cũng sắp quên luôn là Tiên Giới còn có hai kẻ địch"

"Tử La Tiên Đế, Thạch Tĩnh!"

Diệp Phong suýt chút nữa thì quên mất hai người này.

Hồi trước, lúc hắn vừa tiến vào cấm địa Thiên Lan, tới thành Loạn Thiên, đã phát sinh mâu thuẫn và giết chết Thạch Thiên Kiêu, nhi tử của thành chủ thành Loạn Thiên, Thạch Tĩnh, thành ra kết thù với đối phương.

Sau trận đại chiến, suýt chút nữa Diệp Phong giết được cả Thạch Tĩnh.

Lúc đó, tên này cầu Tiên Giới viện trợ. Tử La Tiên Đế của Tiên Giới điều động một đạo phân thân xuống hạ giới, giải cứu Thạch Tĩnh, đồng thời ra tay với Diệp Phong, nên cũng kết thù từ đó.

"Xem ra, chiếc nón xanh này là đang nhắc nhở mình đã đến lúc xử lý hai người kia."

Diệp Phong thu hồi nón xanh tình yêu, quan sát tờ giấy màu vàng và viên bảo châu màu hồng, thu hoạch thông tin chỉ tiết hơn về chúng.

[Tên: Sinh Tử Hiệt]

[Cấp bậc: Không]

[Mô tả: Là một trang giấy trên Sinh Tử Bộ, chỉ cần viết tên bản mệnh của bất kỳ người nào lên, dù đã chết từ bao giờ cũng có thể hồi sinh lại]

[Chú thích: Tái sinh]

"Cái này lại là bảo bối nha!"

Diệp Phong thu hồi Sinh Tử Hiệt vào không gian của hệ thống, chờ đến lúc cần thiết thì dùng.

[Tên: Ngô Hư Ngọc Nê]

[Cấp bậc: Ngụy Thiên Đạo]

[Mô tả: Có được phiên bản cao cấp nhất của Ngô Hư Ngọc Nê. Sau khi hấp thụ có thể cường hóa bản thân, nhận được tiềm lực đột phá Bách Kiếp Cảnh/ Tiên Đế]

[Chú thích: Gia tăng tu vi]

"Ba cái màu hồng sến súa. Loại đồ này ngoài cho Hồ Phi Phi còn có thể cho ai?" Diệp Phong nhún vai, triệu hoán Hồ Phi Phi.

"ƠI Chưởng môn, ngài lại nhớ người ta rồi sao!"

Vừa mới xuất hiện, Hồ Phi Phi đã bíu lấy cổ Diệp Phong, cọ gương mặt trắng nõn lên mặt Diệp Phong, khiến cả người hắn ngứa ngáy.

"Thứ này cho ngươi." Diệp Phong đưa viên bảo châu màu hồng cho Hồ Phi Phi, khiến nàng hớn hở hắn lên.

"AI" Hồ Phi Phi nhận viên bảo châu màu hồng, thích đến nỗi không rời tay, đôi con ngươi lấp lánh ánh Sao, xoay vòng vòng: "Có thứ này thì ta có thể đột phá Bách Kiếp Cảnh rồi!"

"Tranh thủ thời gian luyện hóa đi!" Diệp Phong nói.

"Vâng." Hồ Phi Phi nuốt viên bảo châu. Ngay sau đó, khí tức trên người nàng tăng vọt, như thể đang tiến hóa.

Diệp Phong chờ đợi trong yên lặng.

Mấy ngày sau.

Âm! Một luồng khí tức cường đại tản ra từ trên người Hồ Phi Phi, khiến nàng cao hẳn lên, dáng người cũng có lồi có lõm. Lúc này, nàng chỉ mỉm cười thôi đã khiến người ta không dời mắt nổi.

"Thăng một cấp, không tệ." Diệp Phong gật đầu, tỏ vẻ hài lòng.

"Chưởng môn, người ta lại mạnh hơn rồi nè! Có thể để người ta hầu hạ bên người ngài mỗi ngày hay không?" Hồ Phi Phi lại bắt đầu ngả ngớn, khiến Diệp Phong chỉ biết cười khổ.

Diệp Phong bỗng nhớ đến Tử La Tiên Đế và Thạch Tĩnh, cười nói: "Phi ngả ngớn, xuống đi, chúng ta đi làm đại sựt"

"Ghét ghê, vậy mà lại nói người ta ngả ngớn." Hồ Phi Phi đánh nhẹ lên bả vai Diệp Phong.

"Ngươi nói ngươi không vậy chắc?"

"Người ta chỉ vậy với ngài thôi!"

"..." Diệp Phong cảm thấy bản thân thất bại trước Hồ Phi Phi, nên nhếch mép cười nói: "Được rồi, giờ đi làm chính sự.”

"Rốt cuộc là chuyện gì?"

"Đội... nón"...
Bình Luận (0)
Comment