Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1742 - Chương 1997: Diệp Chưởng Môn Quá Mạnh!

Chương 1997: Diệp chưởng môn quá mạnh! Chương 1997: Diệp chưởng môn quá mạnh!Chương 1997: Diệp chưởng môn quá mạnh!

"Mau ẩn giấu khí tức!"

Những bóng đen còn lại bàn luận sôi nổi, rất nhanh bọn họ đều ngậm miệng, hoàn toàn che giấu khí tức của bản thân, mạnh như Diệp Phong cũng khó phát hiện ra bọn họ.

Trong tinh không.

Diệp Phong khoác chiến giáp tử kim, đứng phía sau đại quân hàng tỷ tỷ anh linh viễn cổ hoàng kim, từ xa nhìn lại giống như một tinh vân màu tử kim vắt ngang bầu trời, chấn động thế gian.

"Diệp chưởng môn quá mạnh!"

"Đây là bản lĩnh gì mà lại có thể chém chết huyết sắc giáp sĩ khiến linh hồn ta run rẩy kia chỉ trong chớp mắt."

Vô số tu hành giả toàn thân run rẩy.

Trong lúc nhất thời lại có vô số danh vọng tuôn ra, khiến giá trị danh vọng của Phiêu Miểu tông từ năm mươi nghìn tỷ một đường tăng lên, đến hàng trăm nghìn tỷ.

"Kẻ âm mưu, ngươi đang ẩn nấp ở đâu?"

Diệp Phong không để ý đến giá trị danh vọng mà là dẫn đại quân giết về phía tinh hệ Bắc Cực, nhưng cho dù thân thức của hắn quét qua mỗi một ngôi sao vẫn không phát hiện ra bóng dáng của những kẻ âm mưu quỷ dị kia.

Đối phương đã ẩn nấp vô số năm, am hiểu nhất là ẩn giấu bản thân mình.

Cho dù là Diệp Phong cũng không tìm được bọn họ.

Lúc này, cả tinh hệ Bắc Cực đều vô cùng yên tĩnh.

Tất cả sinh linh đều đang ngẩng đầu, nín thở, cứ thể nhìn Diệp Phong dẫn đại quân càn quét tỉnh không, coi hắn là tín ngưỡng.

Nửa ngày sau.

Diệp Phong vẫn không có cách nào phát hiện ra kẻ âm mưu, chỉ đành thở dài, nói: "Rút quân!"

Tiếng nói vừa dứt, sau lưng đại quân hàng tỷ tỷ anh linh viễn cổ tự động xuất hiện vô số cánh cửa ánh sáng, bọn họ bước vào trong đó, rất nhanh đã biến mất không còn thấy đâu nữa.

Chiến giáp màu tử kim trên người Diệp Phong nhanh chóng biến mất, một lần nữa ngưng tụ thành soái phù anh linh viễn cổ trong lòng bàn tay.

Từ đó, cuộc chiến này dần lắng xuống.

"Diệp Phong, vừa rồi rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?" Viễn Cổ Thánh Thần Bá Hoàng đạp không mà tới, trầm giọng hỏi.

Diệp Phong hỏi: "Trước đó lúc hóa thân của Lăng Thiên Đế tới đại lục Thần Châu có nhắc tới "bóng đen' và "kẻ âm mưu”, ngài còn nhớ không?”

Viễn Cổ Thánh Thần gật đầu nói: "Nhớ... Chẳng lẽ vừa rồi chính là bóng đen?"

Diệp Phong nghiêm mặt nói: "Không chỉ là bóng đen, đồng thời cũng chính là những kẻ được gọi là kẻ âm mưu, một đám sâu bọ đáng thương chỉ biết nấp sau màn mưu đồ muốn nhảy ra khỏi ván cờ."

Viễn Cổ Thánh Thần bừng tỉnh hiểu ra.

"Tiền bối, ta còn có việc cần xử lý, chuyện này tạm thời xin hãy giữ bí mật, qua một thời gian nữa, chờ ta sắp xếp lại suy nghĩ rồi tự nhiên sẽ đi tìm ngài." Diệp Phong trịnh trọng nói. "Không thành vấn đề." Viễn Cổ Thánh Thần gật đầu.

Một khắc sau, Diệp Phong trở lại Thần Châu, sau đó trốn vào tiểu vũ trụ, ngồi dưới cây trà Thất Thải Ngộ Đạo, lật mở "Đạo kinh" được thưởng trong nhiệm vụ tông môn.

Thấy được nội dung trong đó, vẻ mặt Diệp Phong thay đổi.

"Là giới thiệu về cảnh giới ẩn tàng!"

Diệp Phong không ngừng lật xem, vẻ kinh ngạc trong mắt dần đậm lên, sau đó, sau khi nhìn thấy giới thiệu liên quan tới Tiên Đế tâng ba mươi ba, cuối cùng cũng bừng tỉnh hiểu ra.

“Thì ra là như vậy!

Diệp Phong buông "Đạo kinh" xuống.

Quyển cổ tịch này chỉ có mười mấy trang, nội dung giảng thuật không coi là nhiều, nghiêm chỉnh mà nói đây chẳng qua chỉ là lời tựa của "Đạo kinh", căn bản không phải bản hoàn thiện.

"Đạo kinh" bản hoàn chỉnh có toàn bộ mắt xích trật tự pháp tắc, bất kỳ tu hành giả nào có tư chất tốt có được nó đều sẽ có thể dựa vào nội dung bên trên, một đường tu luyện tới tâng một trăm của Bách Kiếp cảnh.

Nhưng bây giờ "Đạo kinh" chỉ là lời tựa.

Không có giới thiệu, không có pháp tắc phía sau.

Nếu không, chỉ dựa vào "Đạo kinh" bản nguyên vẹn, Diệp Phong đã có thể nhanh chóng khiến toàn bộ pháp tắc của tiểu vũ trụ viên mãn, đánh vào tâng một trăm của Tạo Hóa cảnh.

Diệp Phong hồi tưởng nội dung trong "Lời tựa - Đạo kinh", thấp giọng lẩm bẩm nói:

"Rất nhiều năm về trước."

"Giữa Thiên Đạo cảnh và Tiên cảnh có một cảnh giới vô danh, căn cứ vào mức độ cảm ngộ pháp tắc và uy lực, chia làm một trăm tầng."

"Mỗi khi cảm ngộ và năm giữ một phần trăm pháp tắc, lại độ một kiếp là có thể tấn thăng một tâng."

"Từ tâng một đến tâng ba mươi, mỗi khi tăng lên một tâng, pháp tắc trong cơ thể gia tăng một phần trăm đồng thời pháp lực bản thân cũng sẽ gia tăng, đến tâng ba mươi ba, pháp lực bản thân sẽ đạt tới đỉnh phong."

"Bắt đầu từ tâng ba mươi tư chính là đường ranh giới."

"Một khi tấn thăng tâng ba mươi tư, pháp lực bản thân sẽ không còn bất kỳ gia tăng nào nữa, chỉ có số lượng pháp tắc trong cơ thể gia tăng một phần trăm nhưng thực lực bản thân vẫn sẽ tăng lên gấp bội như cũ."

"Điều này có nghĩa là bắt đầu từ Tiên Đế tâng ba mươi tư về sau tu hành hoàn toàn không cần các loại tài nguyên tu hành như linh khí, tiên khí, đan dược, linh thạch vân vân."

"Thứ bọn họ cần chỉ là pháp tắc!"

"Bắt đầu từ khi tấn thăng tâng ba mươi tư, cách mỗi một đoạn thời gian, bản thân đều sẽ rơi vào "suy kiếp", đây là một lại trừng phạt đối với việc lĩnh ngộ pháp tắc không sâu."

"Nếu cảm ngộ đối với pháp tắc không có vấn đề gì, như vậy cho dù có gặp suy kiếp cũng có thể nhanh chóng vượt qua, sẽ không có bất kỳ nguy hiểm gì."

"Nói như vậy, những kẻ âm mưu ẩn nấp trong tinh hệ cổ xưa ở thế giới Tinh Không kia là đang tị nạn sao?"

Trong "Lời tựa : Đạo kinh", Diệp Phong cũng đọc được nguyên nhân bóng đen ngăn cản những tu hành giả khác đột phá đến tầng ba mươi tư trở lên. "Pháp tắc của vũ trụ là có hạn."

"Tu hành giả đột phá tâng ba mươi tư trở lên sẽ mang đến nhiều áp lực cho vũ trụ hơn, dẫn đến pháp tắc áp chế những tu hành giả từ tâng ba mươi tư trở lên khác, khiến bọn họ trở nên khó đột phá."

"Cho nên vì không để mình trở nên khó đột phá, những kẻ âm mưu hóa thân thành bóng đen, ngăn cản những Tiên Đế khác đột phá cảnh giới tâng ba mươi tư trở lên."
Bình Luận (0)
Comment