Chương 2000: Đánh vào Cổ Hoàng giới
Chương 2000: Đánh vào Cổ Hoàng giớiChương 2000: Đánh vào Cổ Hoàng giới
Sau một hồi, trong đại điện tông chủ, chỉ còn lại ba người Diệp Phong, Lăng Thiên Đế và Viễn Cổ Thánh Thần.
"Lăng Thiên Đế, ta rất muốn biết nếu như Tam Thiên giới chúng ta gặp phải tai nạn, ngươi có ra tay trợ giúp hay không?" Viên Cổ Thánh Thần nghiêm mặt mà nói.
"Mặc dù ta cũng đang trong suy kiếp, nhưng được." Lăng Thiên Đế cầm phất trần trong tay, chậm rãi đi ra ngoài, đợi đi đến trước cửa thì ông ta xoay người, mắt nhìn Diệp Phong, lộ ra một nụ cười mang đầy thâm ý.
Vèo!
Hóa thân của Lăng Thiên Đế cấp tốc lao vào hư không, qua giây lát đã hoàn toàn biến mất.
"Suy kiếp? Xem ra Lăng Thiên Đế đã vượt qua Tiên Đế tâng ba mươi ba, chỉ là không biết hắn đột phá trước mối nguy âm mưu gia như thế nào." Trên mặt Viễn Cổ Thánh Thần đầy vẻ hiếu kì.
"Ta cũng không rõ." Diệp Phong nhớ lại nụ cười đầy thâm ý trước khi đi của Lăng Thiên Đế thì cứ cảm thấy mặt mũi của đối phương có chút quen thuộc.
Nhưng hắn không biết đối phương là ai.
"Bây giờ ta phải trở vê suy nghĩ kỹ về tin tức hôm nay." Viễn Cổ Thánh Thần đang muốn rời đi.
"Tiền bối, chờ chút!" Diệp Phong gọi ông ta lại.
Viễn Cổ Thánh Thần quay đầu lại nhìn về phía Diệp Phong.
"Tiền bối, ngài còn nhớ những người năm đó vây giết mình, ví dụ như Minh Đế và Thôn Thiên Ma Đế, còn có Cổ Hoàng phía sau màn." Diệp Phong cười như không cười mà nói.
Viễn Cổ Thánh Thần bỗng nắm chặt nắm đấm, khiến hư không nổ đùng đùng điên cuồng, ông ta trầm giọng mà nói: "Ta hận không thể chém chúng thành muôn mảnh."
"Bây giờ đúng lúc rảnh rỗi, hơn nữa lấy thực lực của ngài và ta thì chắc là đủ để chém giết hai người kia rồi?" Diệp Phong cười nói.
Hắn cảm thấy tiêu diệt Thôn Thiên Ma Đế và Minh Đế căn bản không có vấn đề gì. Điều cần lo lắng duy nhất chính là Cổ Hoàng.
Đã nhiều năm vậy ai dám cam đoan Cổ Hoàng còn dậm chân tại chỗ ở cảnh giới khoảng Bách Kiếp cảnh tầng hai mươi chứ?
"Ngươi xác định muốn giúp ta?" Viên Cổ Thánh Thần kinh ngạc hỏi, ánh mắt lấp lóe.
"Chuyện của tiền bối chính là chuyện của ta, huống chỉ ta còng có thù với Minh Đế, Thôn Thiên Ma Đế, Cổ Hoàng, những Vạn tộc của Vạn Tộc đại lục." Diệp Phong đi ra bên ngoài đại điện tông chủ, khí tức trên người dân dần tăng cường.
Nghe vậy, Viễn Cổ Thánh Thần cảm động, cảm thấy mình không nhìn lầm người, nói: "Ngươi cũng không sợ thì ta sợ cái gì? Nếu như thế thì hôm nay cứ đánh tới Vạn Tộc đại lục, đánh tới Cổ Hoàng giới, giết cho thống khoái!"
Xetl
Hai người lao vào tinh không, biến mất không thấy đâu nữa.
Cổ Hoàng giới, Minh Đế và Thôn Thiên Ma Đế ngồi trên bàn tiệc uống trà, thỉnh thoảng nhìn qua Vạn Tộc đại lục cách đó không xa, mí mắt bỗng cùng giật giật.
"Gặp nguy hiểm!" Hai người lập tức đứng dậy. Sau một khắc, hai bóng dáng xé rách hư không, đứng trước mặt Minh Đế cùng Thôn Thiên Ma Đế.
Một người dáng vóc thon dài, khuôn mặt tuấn dật.
Một người dáng vóc khôi ngô, cả người đều là bắp thịt.
"Diệp Phong!"
"Bá... Bá Hoàng!"
Nhìn thấy hai người trước mắt, Thôn Thiên Ma Đế và Minh Đế đầu tiên là sững sờ, tiếp theo đột nhiên dụi dụi đôi mắt rồi nhìn lại, mới ý thức được mình không hoa mắt.
"Các ngươi không nhìn lầm, chịu chết đi!"
Viễn Cổ Thánh Thần đánh tới trong nháy mắt, hai cánh tay tráng kiện đột nhiên vung ra, hai tay cùng bóp chặt cổ Minh Đế cùng Thôn Thiên Ma Đế rồi dùng sức bóp.
Xoạt xoạt!
Cổ hai người trực tiếp sụp đổ.
Tiếp theo, Viễn Cổ Thánh Thần chấn động hai tay, sức mạnh pháp tắc kinh khủng nghiền ép ra, đánh cho nhục thân cả hai nát thành bột phấn, còn Nguyên Thần thì bị hai tay của ông ta bóp chặt, không cách nào trốn thoát.
"Cơ hội tốt!" Diệp Phong đứng gần đó hít sâu một hơi, luyện hóa nhục thân vỡ vụn của Minh Đế cùng Thôn Thiên Ma Đế thành bản nguyên rồi tụ vào Tiểu Vũ Trụ.
"Dám gây chuyện ở Cổ Hoàng giới chúng ta."
"Là ai lớn mật như thế?"
"Làm càn!"
Đám người cảm ứng được dao động chiến đấu ở nơi đây nên lập tức lao tới, cả tộc trưởng Vạn tộc của Vạn Tộc đại lục cũng nhao nhao khôi phục.
Diệp Phong nhìn sang, chỉ thấy trong Cổ Hoàng giới có hơn mười Chí Thánh vây quanh, trong họ bao gôm cả tám môn đồ của Cổ Hoàng gồm bọn Tư Đồ Đỉnh.
Phía sau là một đám Tộc trưởng của Vạn tộc.
"Các ngươi còng sống lại à." Diệp Phong nhìn tám môn đồ của Cổ Hoàng bọn Tư Đồ Đỉnh mà không nhịn cười được.
"Diệp Phong, là ngươi!"
"Ngươi bắt tiểu sư đệ của chúng ta đi đâu rồi?"
Sắc mặt đám người Tư Đồ Đỉnh âm trầm.
"Các ngươi nói Thượng Quan Thần Dụ à, hắn bị ta trấn áp trong hâm cầu của Hư Vô giới, hiện nay chắc còn đang đớp phân đấy!" Diệp Phong ôm cánh tay cười nói.
"Ngươi!" Đám người Tư Đồ Đỉnh tức đến toàn thân bốc hỏa.
Phía sau bọn họ, mấy trăm Tộc trưởng của Vạn tộc đánh tới, cấp tốc thi triển Thiên Tượng Dung Hợp Thuật, hóa thành mười con quái vật chín đầu mười tám cánh tay, khí thế kinh khủng.
"Các ngươi mù sao? Không thấy chúng ta à?"
Nguyên Thần của Minh Đế cùng Thôn Thiên Ma Đế đột nhiên gào thét, đám người Tư Đồ Đỉnh nhìn sang, ánh mắt đều rơi vào trên người thanh niên khôi ngô lưỡng như tháp sắt kia.
"Bá... Bá Hoàng! "Không sai, chính là bản tọa." Viễn Cổ Thánh Thần nhìn Nguyên Thần của Minh Đế và Thôn Thiên Ma Đế, trong mắt không có chút thông cảm hay thương hại nào, cánh tay đột nhiên chấn động.
OanhI
Hai cường giả Bách Kiếp cảnh thực lực kinh khủng lập tức bị ép thành hư vô, không còn phục khả năng sinh.
"Đáng chết! Bá Hoàng lại khởi tử hoàn sinh, mau chạy đi!" Tư Đồ Đỉnh là người đầu tiên quay người chạy trốn.
"Các ngươi đi được sao?" Viễn Cổ Thánh Thần hừ lạnh một tiếng, một tay bành trướng vô hạn, giống như một bàn tay khổng lồ che trời có diện tích không biết mấy vạn dặm, vân tay bên ngoài như vô số khe rãnh gò núi, ẩn chứa áp lực nặng nề.