Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1750 - Chương 2005: Trợ Giúp Rất Cường Đại (Tt)

Chương 2005: Trợ giúp rất cường đại (tt) Chương 2005: Trợ giúp rất cường đại (tt)Chương 2005: Trợ giúp rất cường đại (tt)

Thành công!

Hắn chỉ thử thôi, kết quả phát hiện có thể sử dụng hình thái Thánh Thần để gạt Cổ Hoàng ra ngoài, trợ giúp Linh Tôn, Lôi Đế, Kiếm Thần thoát ly đoạt xá.

"Nàng thế nào?" Viễn Cổ Thánh Thần vội đỡ lấy Linh Tôn, trên mặt đầy vẻ lo lắng, đồng thời trong lòng cũng rất ảo não, cảm thấy mình quá vô dụng, không giúp được gì cả.

"Suýt nữa đã bị đoạt xá." Linh Tôn hô hấp dồn dập, trên vầng trán xinh xắn chảy xuống mồ hôi lạnh.

Đôi mắt Kiếm Thần, Lôi Đế vằn vện tia máu, hiển nhiên còn đắm chìm trong tâm lý sợ hãi bị đoạt xá, một lát sau hai người mới nói: "Diệp Phong, cám ơn!"

"Hai vị tiền bối khách khí." Diệp Phong khoát tay áo, nghiêm túc nhìn Cổ Hoàng ở phía xa.

Đối phương quá mạnh!

Tâng ba mươi tư nhìn như chỉ mạnh hơn tâng ba mươi ba gấp đôi, nhưng dưới tình huống đơn đả độc đấu thì tâng ba mươi tư có thể không ngừng áp chế pháp tắc của tâng ba mươi ba, cuối cùng đạt tới mục đích tiêu diệt.

Mà dưới tâng ba mươi ba, không có chênh lệch tu vi hai ba tầng là rất khó tiêu diệt đối phương.

"Diệp Phong, ngươi cho rằng trốn trong cái lĩnh vực kia thì bản hoàng không thể làm gì được? Đợi ta tiêu diệt toàn bộ sinh linh Tam Thiên giới, lấy sát để Chứng Đạo, cường đại đến vô địch thì có thể nhẹ nhàng xóa bỏ ngươi."

Cổ Hoàng quay người bỏ đi.

Sau một khắc, ông ta đã đến trên không một ngôi sao sinh mệnh to lớn, biến thành Huyết Ảnh bao phủ cả ngôi sao đó trong nháy mắt, chỉ đảo mắt, vô số sinh linh trong đó đã bị cắn nuốt không còn cả cặn.

"Đáng hận!"

Mấy người Kiếm Thần, Lôi Đế, Linh Tôn đều nắm chặt nắm đấm, hận không thể chém Cổ Hoàng thành muôn mảnh.

"Diệp Phong, ngươi có cách nào không?" Viễn Cổ Thánh Thần nhìn về phía Diệp Phong, trên mặt tràn đầy lo nghĩ.

"Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể dùng chiêu này." Diệp Phong lấy ra một sợi tóc bạc dài chừng hai thước, nó được giật xuống từ cây phất trần của Lăng Thiên Đế.

"Phốc" một tiếng, sợi tóc bạc này bỗng dưng tự đốt, hóa thành hư ảnh hóa thân thần thức pháp tắc của Lăng Thiên Đế, tay cầm phất trần, trên mặt đầy vẻ thương xót.

"Thỉnh Lăng Thiên Đế xuất thủ." Diệp Phong nói.

"Giao cho ta đi!" Lăng Thiên Đế quét thần thức qua, lập tức biết được hành động của Cổ Hoàng, ông đột nhiên hất phất trần lên, vượt qua hàng tỷ vạn dặm tinh không mà xuyên qua Huyết Ảnh do Cổ Hoàng biến thành, làm ông ta điên cuồng rung động.

"Người nào?" Cổ Hoàng hoảng sợ phát hiện pháp tắc của mình bị triệt để áp chế, Huyết Ảnh biến thành cũng bắt đầu ngưng tụ, lại khôi phục hình người như trước đó, bị kéo đến trước mặt đám người Diệp Phong, không cách nào tránh thoát.

"Ngươi là người phương nào?" Cổ Hoàng nhìn chằm chằm hư ảnh của Lăng Thiên Đế, hoàn toàn không nhìn thấu đối phương, trong mắt tràn đầy kinh sợ. Lôi Đế, Kiếm Thần, Linh Tôn đều nhìn hư ảnh của Lăng Thiên Đế, trong mắt lóe lên vẻ khó tin.

"Đây là Lăng Thiên Đế." Diệp Phong giới thiệu,'Đây là một vị Tiên Đế của Tiên Giới, bằng hữu của ta."

"Người của Tiên Giới!" Đám người đều giật mình.

Giờ phút này, hư ảnh của Lăng Thiên Đế nhìn về phía Cổ Hoàng, ánh mắt lộ ra kinh ngạc, nói: "Thi hài của cường giả viễn cổ, ẩn chứa pháp tắc còn sót lại trong đó, khó trách ngươi có thể im hơi lặng tiếng đột phá đến tâng ba mươi tư."

Nghe vậy, lúc này đám người mới bừng tỉnh. Khó trách Cổ Hoàng đột nhiên im hơi lặng tiếng đột phá, thì ra là mượn bóng cây râm mát của tiền nhân.

"Người này nên xử lý như thế nào?" Lăng Thiên Đế nhìn về phía Diệp Phong, Hóa thân thân thức pháp tắc này thực lực có hạn, tôn tại không được bao lâu, phải mau chóng giải quyết vấn đề."

"Tách thiên đạo trong cơ thể Cổ Hoàng giới ra, ác niệm thì chém giết." Diệp Phong trâm giọng mà nói.

"Được." Lăng Thiên Đế gật đầu.

"Không, đừng giết ta!" Nghe nói muốn triệt để xóa bỏ mình, Cổ Hoàng lập tức gầm thét.

"Ngươi không có lựa chọn nào khác." Diệp Phong lạnh lẽo nhìn Cổ Hoàng, ánh mắt kiên định.

Nghe vậy, trên mặt Cổ Hoàng đầy vẻ dữ tợn, hận không thể cắn chết Diệp Phong, trong cổ họng phát ra tiếng gầm thét như sói đói.

"Nếu ngươi đã lựa chọn làm như thế thì ta có thể lập tức thực hiện." Lăng Thiên Đế gật đầu, hóa thân thân thức này lập tức nhạt nhoà, Cổ Hoàng phát ra tiếng kêu thảm thiết.

"AI" Cổ Hoàng ôm đầu, thân thể run rẩy không ngừng, có vô số sợi tơ rót vào thân thể ông ta, đỡ một cái bóng mờ ra, nhưng vẫn có vô số sợi tơ liên kết với nguyên thân, phát ra tiếng "Xèo xèo' chói tai

"Diệp Phong, ngươi chết không yên lành!" Thân thể Cổ Hoàng phát ra tiếng gầm thét, hàm răng mọc dài ra, trở thành một con Ác Ma hình người, trông thật tàn bạo đáng sợ.

Mà cái bóng mờ bị sợi tơ nâng đỡ ra lại là một lão nhân khuôn mặt hiền lành, từ đầu tới cuối vẫn giữ nụ cười hòa ái, cho dù toàn thân đau nhức kịch liệt, ông ta lại như không hề phát giác, giống như đã được giải thoát.

"Các lão bằng hữu, lại gặp mặt." Lão nhân hiền lành mỉm cười và nói.

Ông ta chính là thiên đạo của Cổ Hoàng giới ngày xưa, vô số vạn năm trước, nếu không phải ông đoạt xá thi hài của Cổ Hoàng, ngăn chặn thi hài Thượng Cổ này bạo động thì năm đó Tam Thiên giới sớm đã bị phá tan.

"Lão bằng hữu, ngươi chịu khổ." Lôi Đế, Kiếm Thần, Linh Tôn, Bá Hoàng nhìn lão nhân này, cũng cảm thấy có lỗi với đối phương.

"Đừng mơ thoát ly khỏi ta!" Nhục thân của Cổ Hoàng lộ ra vẻ mặt dữ tợn, nhìn thiên đạo Cổ Hoàng giới tách ra khỏi thân thể của mình, thân thể bắt đầu nhúc nhích, có vô số mầm thịt mọc ra cuốn lấy đối phương, giống như nổi điên mà kéo trở về, muốn dung hợp lần nữa.

"Điểm!" Hoá thân thần thức của Lăng Thiên Đế phát ra âm thanh kỳ dị, xuyên thấu thi hài của Cổ Hoàng, khiến ông ta ôm đầu kêu đau, rốt cuộc không cách nào kéo lại thiên đạo Cổ Hoàng giới, họ triệt để thoát ly, thiên đạo trở thành một lão giả toàn thân kim quang chớp loạn, cứ đứng như vậy trong tinh không.
Bình Luận (0)
Comment