Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1749 - Chương 2004: Trợ Giúp Rất Cường Đại

Chương 2004: Trợ giúp rất cường đại Chương 2004: Trợ giúp rất cường đạiChương 2004: Trợ giúp rất cường đại

"Đáng chết!" Cổ Hoàng gầm thét, lập tức phát động chiêu dội ngược, đánh vào mọi người, khiến họ cũng nôn ra máu rồi bay ngược, nhưng lúc này thân thể Diệp Phong lại tụ lại, sinh mệnh bản nguyên nở rộ, khiến cho thương thế của bốn cường giả khỏi hẳn.

"Cảm giác này thật tuyệt diệu!"

Kiếm Thần chưa bao giờ được vú em mạnh như thế trợ giúp, cảm xúc lập tức bành trướng, rốt cục cũng có thể không chút cố ky xuất thủ.

Trong tinh không, tứ đại cường giả đỉnh cấp được Diệp Phong trợ giúp đã điên cuồng tiến công, thời gian trôi qua một lát, họ triệt để ngăn chặn Cổ Hoàng, khiến ông ta liên tục bại lui, vết thương chằng chịt.

Tâm tình của ông ta cũng đè nén cực độ, trong cơ thể có một sức mạnh kinh khủng đang khôi phục.

"Đây là các ngươi ép ta đó!" Cổ Hoàng bỗng duỗi ngón tay máu me đầm đìa ra, đột nhiên điểm lên mi tâm, khiến toàn bộ thân thể hóa thành tro tàn, tạo thành một hắc ảnh quỷ dị.

Giờ khắc này, khí thế của ông ta tăng vọt!

Ông ta lại từ Bách Kiếp cảnh tầng ba mươi ba bước vào tầng ba mươi bốn hiếm thấy!

Khí tức toàn thân trực tiếp tăng lên gấp bội!

"Tình huống gì thế này?"

Cả rất nhiều âm mưu gia ở thế giới tinh không xa xa cũng mở to mắt, đã nhận ra uy hiếp và áp chế của pháp tắc thiên địa đối với mình.

"Có người nghịch thiên đột phá đến tâng ba mươi bốn!"

"Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?"

"Làm sao lại có người đột phá dưới mắt chúng ta, đám người các ngươi chết hết rồi sao?"

"Không phải ngươi cũng không phát hiện?"

Bọn âm mưu gia xảy ra tranh cãi, cũng không biết tại sao trong Tam Thiên giới lại có tu hành giả sánh ngang với cấp độ của bọn họ, cảm giác nguy cơ tăng vọt.

Tam Thiên giới, sâu trong tinh không, Cổ Hoàng hóa thành một bóng đen quỷ dị, chân đạp ngàn vạn sao trời, đôi mắt rét lạnh màu đỏ ngòm gắt gao nhìn chằm chằm năm người Diệp Phong, làm toàn thân bọn họ run rẩy.

"Hỏng bét! Mặt đen tối của thi hài Cổ Hoàng đã triệt để bộc phát, những năm qua hắn luôn len lén tu hành, hơn nữa không biết đã đột phá vào lúc nào nữa!" Trong mắt Viễn Cổ Thánh Thần Bá Hoàng tràn đầy kinh hãi.

"Cổ Hoàng đột phá tâng ba mươi tư, các ngươi cũng không phát giác sao?" Diệp Phong nhìn về phía ba người Lôi Đế, Kiếm Thần, Linh Tôn, trên mặt tràn đầy kinh ngạc.

"Không biết." Linh Tôn lắc đầu.

"Chúng ta cũng đang len lén tu hành, nghĩ rằng ai đều đến tâng ba mươi ba, nhưng ai biết tại sao Cổ Hoàng đen tối lại đột phá, rất quái dị." Kiếm Thần lắc đầu liên tục, trên mặt đầy vẻ không tin nổi.

"Yên tâm, còn có thể đánh!" Lôi Đế trâm giọng mà nói.

Cổ Hoàng nhìn những vẻ mặt khác nhau của đám người Diệp Phong thì trong mắt bắn ra hung quang, nói: "Đánh? Chỉ là ba tên tầng ba mươi ba mà cũng muốn đấu với ta, chắc các ngươi còn chưa biết sự chênh lệch giữa tâng ba mươi tư và ba mươi ba."

"Không phải chỉ chênh lệch gấp đôi sao?" Viễn Cổ Thánh Thần hừ lạnh một tiếng, đấm một quyền vào ngực, ông ta hộc máu, lập tức khiến khí thế của mình tăng mạnh.

"Oanh" một tiếng, Cổ Hoàng đột nhiên hóa thành một Huyết Ảnh, trong nháy mắt đã đụng nát Viễn Cổ Thánh Thần, cũng làm ông ta bốc cháy, mắt thấy đã sắp hóa thành một luồng khói đen rồi tiêu tán.

"Muốn chết!" Linh Tôn bỗng xuất thủ, hai tay lóng lánh hào quang ánh trăng, muốn đánh vào Cổ Hoàng, nhưng ông ta lại nhẹ nhàng né tránh.

Kiếm Thần và Lôi Đế cũng lần lượt xuất kích, lôi quang và kiếm khí cùng chém về phía Huyết Ảnh, nhưng vẫn để ông ta trốn vào tinh không, căn bản không bị đánh trúng.

Một bên khác, Diệp Phong liên tục thi triển hai lân « Sinh Mệnh Chi Tâm » mới dập tắt ngọn lửa trên người Bá Hoàng, cũng tụ thân thể ông ta lại rôi kéo qua một bên.

"Trận chiến này quá kinh khủng, tiên bối, ngài và ta chỉ có thể đứng xem thôi."

Nói xong, Diệp Phong mở ra hình thái Thánh Thân.

Viễn Cổ Thánh Thần đang trong phạm vi đó sinh ra cảm giác ấm áp, tất cả cảm xúc tiêu cực biến mất, hai mắt lập tức sáng lên: "Ngươi lại có thể mở ra loại lĩnh vực kia?"

"Ừm"" Diệp Phong lười nhác giải thích.

Giờ phút này, trong tinh không vô ngần, tam đại cường giả đỉnh cao là Lôi Đế, Kiếm Thần và Linh Tôn vây công Cổ Hoàng đã hóa thành Huyết Ảnh, dùng đến tầng tầng lớp lớp tuyệt học, hoàn toàn phong cấm mảnh tinh không này, mặc cho Huyết Ảnh tránh né như thế nào cũng không trốn thoát được.

"Kiệt kiệt kiệt..." Cổ Hoàng biến thành Huyết Ảnh chợt cười to, trong lời nói đầy ý đùa cợt: "Thật là ngu xuẩn!"

Vừa dứt lời, ông ta chia ra làm ba, lần lượt lao đến mi tâm của Linh Tôn, Kiếm Thần và Lôi Đế, cùng lúc phát động đoạt xá bọn họ.

“Cút ra ngoài!"

Toàn thân Linh Tôn sáng lên, mi tâm thức hải bộc phát ra vô số lớp thủy triều, ý đồ gạt ác niệm của Cổ Hoàng ra ngoài, lại phát hiện toàn thân bị kiêm chế, pháp tắc của bản thân đã bị áp chế, sức phản kháng càng ngày càng yếu.

Lôi Đế và Kiếm Thần cũng như thế. Bọn họ càng phản kháng thì pháp tắc của bản thân lại bị áp chế càng lợi hại, khiến cường độ phản kháng không ngừng yếu bớt, Nguyên Thần cũng bị xung kích, một khi vỡ vụn thì sẽ bị Cổ Hoàng đoạt xá.

"Xong rồi!" Viễn Cổ Thánh Thần kinh hãi.

"Còn có thể cứu!" Diệp Phong đưa tay làm ra động tác bắt lấy cách hư không, hắn kéo trở về, lập tức lôi Lôi Đế, Kiếm Thần, Linh Tôn vào phạm vi hình thái Thánh Thần, đồng thời thi triển bí pháp để mình và bọn họ cùng bị tổn thương.

Sau một khắc.

Oanh! OanhI Oanh!

Ba tiếng vang nặng nề cùng nổ tung, ác niệm của Cổ Hoàng trong thức hải Linh Tôn, Lôi Đế, Kiếm Thần cũng bị gạt ra, đụng nát một ngôi sao, bắn ra vô số tia sét huyết sắc, nhìn lại từ xa giống như một con mắt.

"Diệp Phong, lại là ngươi! Con mắt kia cấp tốc hóa thành một khuôn mặt to lớn đầy vẻ âm tàn, lộ ra hung quang. "Không sai, chính là tại hạ." Diệp Phong khẽ nhấch khóe miệng, ý cười trong mắt càng tăng lên.
Bình Luận (0)
Comment