Chương 2007: Ngũ Hành Cổ Thánh
Chương 2007: Ngũ Hành Cổ ThánhChương 2007: Ngũ Hành Cổ Thánh
"Đúng rồi, suýt nữa là quên mất." Diệp Phong vỗ đầu một cái,'Bây giờ Bắc Hợp Đại Đế và những Cổ Thánh từ Thần Châu đại lục tiến đến Tiên Giới vẫn còn sống chứ? Nếu còn sống thì bọn họ ở đâu?"
Hắn rất quan tâm vấn đề này.
Sau thời gian một chén trà, Sư U U đi vào Phiếu Miểu phong.
"Chưởng môn, ngươi tìm ta?"
"Nếu ta dẫn ngươi đến Tiên Giới, ngươi có thể cảm ứng được khí tức của Bắc Hợp Đại Đế... Cũng chính là Chương Bắc Hợp không?" Diệp Phong thành thật hỏi.
"Cái này. .."” Sư U U lâm vào trầm mặc, sau một hồi mới nói: "Có thể thử một chút."
"Vậy thì tốt, ta cùng ngươi đi đến Tiên Giới." Diệp Phong lôi kéo Sư U U, mang theo Hồ Phi Phi, đi qua Tiên Giới Chi Môn rồi giáng lâm Thiên Lan Tiên Vực lần nữa.
Thế giới tinh không.
“Thật kỳ quái!"
"Các ngươi có phát hiện không, trước đó áp bách pháp tắc truyền đến từ Tam Thiên giới đã biến mất, chẳng lẽ vị cường giả đột phá tầng ba mươi tư kia đã ngã xuống?"
"Có khả năng."
"Ta cảm thấy hẳn đối phương đã thất bại khi đột phá tầng ba mươi tư, nếu không sao lại có tình huống này?"
"Ngươi nói rất có lý."
Các âm mưu gia nghị luận một hồi lâu, đa số đều cho rằng người kia đã đột phá thất bại, tiếng thảo luận dần dần giảm xuống, cho đến khi triệt để im lặng đi.
Thiên Lan Tiên Vực, Diệp Phong, Hồ Phi Phi, Sư U U sóng vai mà đi trong khu vực này, thân thức không ngừng nhìn quét xung quanh, ý đồ tìm ra Bắc Hợp Đại Đế và Thần Châu Cổ Thánh.
Nhưng một canh giờ sau vẫn không có thu hoạch.
"Xem ra Thần Châu Cổ Thánh và Bắc Hợp Đại Đế cũng không có ở đây." Diệp Phong phân tích.
"Chưởng môn, ta không cảm ứng được khí tức, có lẽ hai bên cách nhau quá xa." Sư U U nói.
"Vậy đi Tiên Giới nhìn xem." Diệp Phong phất tay áo một cái, mở ra một thông đạo toả hào quang ra bốn phía, mang theo Sư U U và Hồ Phi Phi đi vào trong đó.
Tiên Giới, ở một chốn không người, ba người Diệp Phong bỗng hiện thân.
"Có cảm giác gì không?" Diệp Phong nhìn Sư U U bên cạnh,/'Kiếp trước của ngươi là Nhân Tiên của Thiên An Tiên Quốc thuộc Tiên Giới, theo lý thuyết hẳn có thể cảm ứng được."
Sư U U không nói gì, nàng nhắm hai mắt lại, cẩn thận cảm ứng mảnh đất dưới chân, nơi đây từng là di chỉ của Thiên An Tiên Quốc, là nơi nàng từng sinh hoạt.
Trên mặt đất, Sư U U đi lại trên mảnh đồng cỏ cao tới bên hông, hai tay chạm vào mảnh đất màu mỡ này, nghĩ đến những chuyện năm đó cùng trải qua với Chương Bắc Hợp ở Thiên An Tiên Quốc, nhưng dù vậy vẫn không cách nào cảm ứng được đối phương.
"Không có cách nào, không cảm ứng được." Cuối cùng, Sư U U lắc đầu bất đắc dĩ, thất hồn lạc phách ngồi trên mặt cỏ, uể oải như một quả cầu da xì hơi.
"Không cảm ứng được thì không cảm ứng, gọi ngươi tới chủ yếu là xem có thể tìm ra hắn hay không, đã không có cách thì thôi." Diệp Phong vỗ võ bả vai Sư U U, cũng cảm thấy bất đắc dĩ.
Cường đại như hắn cũng không cảm ứng được khí tức của Bắc Hợp Đại Đế, đối phương như đã biến mất.
Một canh giờ sau, Diệp Phong, Sư U U, Hồ Phi Phi rời khỏi di chỉ của Thiên An Tiên Quốc, phi hành trong Tiên Giới để tìm kiếm khí tức có liên quan đến Thần Châu Cổ Thánh.
Nửa ngày sau, một tòa sơn cốc yên lặng. Diệp Phong đi vào nơi đây, nhìn thấy không ít tu hành giả đang quỳ gối trước một lăng mộ to lớn, người mặc bạch bào, tế điện sinh linh đã ngã xuống nơi đây.
"Ai, cuối cùng vẫn tới trễ." Diệp Phong bất đắc dĩ.
Trong lăng mộ này có chôn cất một vị Cổ Thánh đến từ Thần Châu, nắm giữ tu vi Hiển Thánh đỉnh phong, sau khi tiến vào Tiên Giới không lâu đã bị vây công ngã xuống.
Bởi vì trước khi chết ông ta đã trợ giúp những tu hành giả đang tế điện này nên được mai táng tại đây.
"Đi thôi, đi tới một nơi khác." Diệp Phong không ngừng phi hành.
Trải qua nửa tháng tìm kiếm, Diệp Phong lần lượt phát hiện vài chục lăng mộ của Cổ Thánh Thần Châu, âm thầm ghi lại những địa điểm này, chuẩn bị chờ sau này trở về lại nói cho những thánh địa tương ứng trên Thân Châu.
"Chưởng môn, hình như những Cổ Thánh của Thần Châu đều đã chết trận, ngoại trừ Thanh Nguyên Cổ Thánh và những người khác gặp được trước đó thì còn lại đều đã chết."
Hồ Phi Phi vẫn luôn hầu bên người Diệp Phong, nhìn thấy nhiều lăng mộ Cổ Thánh như vậy thì trong lòng nàng cũng không dễ chịu, không dám nói đùa nữa.
"Đúng vậy. .. Ồ!" Diệp Phong đang muốn trở về lại đột nhiên nhìn về phía bầu trời xa xa, nơi đó đang có một mảnh mây trắng bay qua, phía trên xuất hiện một hòn đảo lơ lửng, lóe lên một cái rồi biến mất.
"Cái đó là. .. Khí tức rất quen thuộc!" Sư U U cũng nhìn về phía bầu trời kia, tim đập rộn lên.
"Đi thôi, rốt cục chúng ta cũng có đầu mối." Diệp Phong lôi kéo Hồ Phi Phi và Sư U U bay đi.
Trên bầu trời, một hòn đảo lơ lửng tung bay trên áng mây trắng, trên đó có một cường giả Thiên Thánh cảnh bị mấy Thiên Tiên, mười Địa Tiên, gần trăm Nhân Tiên vây công.
"Ma đầu Tam Thiên giới, tìm tới ngươi!" Một Thiên Tiên cười to, hai tay bấm niệm pháp quyết, sau lưng xuất hiện dị tượng thiên địa to lớn, hóa thành chín con trường long trắng như tuyết rồi hung hăng đánh xuống.
OanhIl
Vị Thiên Thánh cảnh kia song quyền khó địch lại bốn tay, bị đánh vào ngực rồi phun máu òng ọc, ngã xuống mặt đất, trên mặt lập tức lộ ra vẻ bi thương.
"Trời xanh! Chúng ta chỉ muốn tới đây tìm kiếm tài nguyên tu hành, đột phá cảnh giới, cứu vớt Thần Châu, chúng ta có lỗi gì? Tại sao muốn đối đãi với chúng ta như vậy?" Vị Thiên Thánh này khóc lóc than thở.
"Ma đầu, nhận lấy cái chết!" Thiên Tiên xuất thủ kia lấy ra một thanh Tiên kiếm, muốn chém đầu người này xuống, nhưng thanh kiếm giơ cao còn chưa chém xuống thì Thiên Tiên kia lại thấy được hình ảnh suốt đời khó quên.