Chương 2008: Ngũ Hành Cổ Thánh
Chương 2008: Ngũ Hành Cổ ThánhChương 2008: Ngũ Hành Cổ Thánh
Trong hư không có ba bóng dáng chầm chậm đáp xuống, thanh niên tắp tuấn thân hình thẳng dật đi đầu trông rất quen mặt, toàn thân hoàn toàn không có khí tức, trông cứ như phàm nhân.
" Diệp. .. Diệp Tiên Đế!" Hai tay giơ cao Tiên kiếm của Thiên Tiên đang điên cuồng run rẩy, kiếm này chém cũng không phải, không chém cũng không phải.
"Nhìn ta làm gì, tiếp tục đi!" Diệp Phong cười cười, cứ như không muốn ngăn cản.
Khóe miệng Thiên Tiên kia giật giật một cái, đột nhiên gác Tiên kiếm lên cổ mình, không ngừng lùi lại, trên mặt nặn ra biểu cảm còn khó coi hơn khóc, nói: "Diệp Tiên Đế, ta cút được không?”
"Sao lại được?" Nụ cười trên mặt Diệp Phong dần dần biến mất"Có dũng khí động thủ với Cổ Thánh Thần Châu của chúng ta, chán sống đúng không? Chết!"
Một chữ "Chết" vừa ra khỏi miệng thì hơn một trăm Tiên nhân ở đây đều mắt trợn trắng lên, toàn bộ ngã xuống mặt đất, thức hải hồn phách cũng bị chấn nát, không một ai sống sót.
Trên mặt đất, Thiên Thánh cảnh đến từ Thần Châu ngơ ngác nhìn xem Diệp Phong giống như thần binh từ trên trời rơi xuống, liều mạng nhớ lại, muốn biết đối phương là ai.
"Đứng lên đi, Ngũ Hành Cổ Thánh." Diệp Phong bỗng mở miệng.
Nghe vậy, Cổ Thánh trừng thẳng hai mắt, hoảng sợ nói: "Ngươi. .. Sao ngươi lại biết đạo hiệu của ta?"
"Bản tọa là tông chủ của Phiếu Miểu tông Thân Châu, Diệp Phong, tất nhiên biết rõ đạo hiệu của Thánh Chủ Ngũ Hành thánh địa - một trong cửu đại thánh địa của Thần Châu." Diệp Phong giải thích.
"Ngươi. .. truyền thuyết của ngươi là có thật?" trên mặt Ngũ Hành Cổ Thánh đầy vẻ khó tin.
Ông ta bị vây khốn ở Tiên Giới rất lâu, tất nhiên biết rõ cuộc đại chiến kinh khủng trong khoảng thời gian gần đây, biết một chưởng giáo của Phiếu Miểu tông Thần Châu tên là Diệp Phong rất khủng bố, liên tục trảm mấy Tiên Đế cao cao tại thượng, được tôn là Diệp Tiên Đế.
Nhưng Ngũ Hành Cổ Thánh không tin nổi đối phương thật sự đến từ Thần Châu trong thế giới tinh không. Chỉ vì vài ngàn năm trước Thần Châu căn bản liền không có thế lực Phiếu Miểu tông này, cũng không có khả năng sinh ra cường giả đáng sợ như vậy trong mấy ngàn năm ngắn ngủi.
"Những truyền thuyết này có một số là thật, một số là giả, không thể tin hoàn toàn." Diệp Phong duỗi tay ra điểm lên mi tâm của Ngũ Hành Cổ Thánh, truyên những chuyện lớn đã xảy ra vào mấy ngàn năm gần đây trên Thần Châu qua.
"Trời xanh có mắt!" Biết hiện tại Thân Châu đã không còn nguy cơ, cả Thánh Tôn Thiên Tộc cũng bị trấn áp trên hải vực Thiên Nguyên, Ngũ Hành Cổ Thánh quỳ xuống mặt đất, vui đến phát khóc.
Ngũ Hành Cổ Thánh rất hưng phấn.
Ông ta đã biết Thần Châu đại lục triệt để quật khởi, không chỉ thiên đạo Thần Châu khôi phục, cường địch Thánh Tôn Thiên Tộc cũng bị trấn áp, còn xuất hiện Diệp Phong vô địch.
Từ nay về sau, Thân Châu sẽ không còn gặp áp bách!
"Nói về tình huống những năm qua đi! Còn nữa, ta cảm ứng được khí tức của Bắc Hợp Đại Đế trên thân thể ngươi, có thể nói về chuyện này hay không." Diệp Phong nhìn Ngũ Hành Cổ Thánh và nói.
"Ta nhất định biết gì nói nấy.' Ngũ Hành Cổ Thánh gật đầu, ngồi dưới đất rồi bắt đầu dài kể lại câu chuyện dài đăng đẳng ngày trước.
"Vài ngàn năm trước, ta đi vào Tiên Giới. Lúc ấy ta chỉ mới bược vào Hiển Thánh, bên người có hai vị đạo hữu Nhập Thánh cảnh đi theo, sau khi đến Thiên Lan Tiên Vực liên trực tiếp bay đến Tiên Vực khác."
"Rất nhanh, chúng ta đã bị truy sát."
"Không bao lâu sau, hai vị đạo hữu kia đã bị Địa Tiên của đối phương đánh chết, không còn hài cốt, ta thì nhờ tinh thông Ngũ Hành Độn Thuật nên đã bỏ trốn mất dạng."
"Trốn chạy trên Tiên Vực mấy ngàn năm, ta cảm ngộ được dị tượng ngũ hành, đột phá đến Thiên Thánh cảnh, cũng gặp được hậu sinh là Bắc Hợp Đại Đế."
"Đồng hương gặp mặt, tất nhiên nước mắt lưng tròng."
"Người này có thiên tư không tâm thường, đã đạt đến Thiên Thánh cảnh, chiến lực cường đại, công bố trong đầu của mình luôn có một tọa độ kỳ quái, thế là cùng ta lên đường."
"Cuối cùng, chúng ta đến Tiên Giới, tìm được hòn đảo Phi Thiên dưới chân này."
"Tòa hòn đảo này rất kì lạ, có một truyền tống trận một chiều, đến nơi đây, Bắc Hợp Đại Đế liền thông qua truyền tống trận rời đi, còn tuyên bố sau này mình sẽ trở lại."
"Cứ vậy ta đã chờ ở nơi này. Nhưng người ta chờ được không phải Bắc Hợp Đại Đế, mà là bọn Tiên nhân Tiên Giới này, cũng may độn thuật của ta siêu tuyệt nên đã nhiều lần mang theo hòn đảo này chạy trốn, hôm nay những Tiên nhân này tập kết cả trăm cường giả vây công ta, nếu không phải Diệp chưởng môn xuất thủ thì ta đã chết rồi."
"Chuyện đã xảy ra đại khái là như vậy."
Nghe đến đây, mọi người mới biết Bắc Hợp Đại Đế đã chạy mất, lần này vẫn không cách nào gặp mặt, cảm thấy thật tiếc hận.
Ngũ Hành Cổ Thánh nghĩ tới điều gì, lập tức đưa một mảnh ngọc bội xưa cũ cho Diệp Phong, Đây là thứ Bắc Hợp Đại Đế để lại cho ta trước khi đi, nói là nếu hắn không về được thì mang mảnh ngọc bội này về Thần Châu, đưa cho thiên đạo tiền bối."
"Ta xem một chút." Diệp Phong nhận lấy ngọc bội, đưa thần thức vào trong đó, đôi mắt lập tức trừng lớn.
"Trong này là cái gì?" Hồ Phi Phi và Sư U U cũng rất hiếu kì.
Diệp Phong buông ngọc bội xuống, rót một luông pháp lực vào trong đó, khiến vật này bắn ra một bản đồ không gian ba chiều, theo thứ tự là ba quả cầu, hai cái trong đó tương đối lớn, cái còn lại khá nhỏ. Qủa cầu nhỏ lần lượt duỗi ra một đường ống rồi kết nối với hai quả cầu lớn hơn kia.
"Đây là cái gì?" Hồ Phi Phi và Sư U U cũng rất hiếu kì.
Cả Ngũ Hành Cổ Thánh cũng xem không hiểu, ông ta ngẫm nghĩ rồi giải thích: "Trước khi đi Bắc Hợp Đại Đế có nhắc nhở qua, chỉ có tu hành giả cấp độ thiên đạo mới có thể phân tích mô hình này, chúng ta xem không hiểu."
"Dừng!" Hồ Phi Phi lập tức ôm cánh tay, không cam lòng nói: "Ta cũng là Tiên Đế cảnh, cũng không yếu hơn thiên đạo Thần Châu, vì sao cũng xem không hiểu?"
"Bởi vì mỗi người có một thế mạnh riêng, thực lực của thiên đạo Thần Châu không bằng ngươi, nhưng năng lực một số phương diện khác của ông ta mạnh hơn ngươi nhiều." Diệp Phong duỗi tay ra, đụng vào hình ảnh không gian ba chiều này, làm nó xảy ra thay đổi.