Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1761 - Chương 2016: Phong Tỏa Của Lăng Thiên Đế

Chương 2016: Phong tỏa của Lăng Thiên Đế Chương 2016: Phong tỏa của Lăng Thiên ĐếChương 2016: Phong tỏa của Lăng Thiên Đế

"Vậy ngươi nói coi, nên làm gì đây?" Kim Đao Tiên Đế nhìn chằm chằm Nho Đạo Tiên Đế.

Nho Đạo Tiên Đế nở nụ cười gian xảo, nói: "Không phải dưới Tiên giới còn có rất nhiều Tiên Vực cỡ nhỏ đó sao? Tín ngưỡng nơi đó còn chưa có bị thu hoạch, chúng ta ở đằng sau màn chế tạo hỗn loạn, sau đó hiển thánh ở nhân gian chăm sóc người bị thương, thế chẳng phải sẽ có thể thu hoạch được lực Tín Ngưỡng sao?”

"Ý kiến hay!" Kim Đao Tiên Đế lớn tiếng cười to.

Phiêu Miểu tông.

Diệp Phong đang ngồi xếp bằng ở trên thảo nguyên, bên cạnh là một vị lão giả tóc trắng tiên khí phiêu bồng, tay cầm phất trân đang đứng, chính là bản tôn của Lăng Thiên Đế.

"Thế giới tinh không do ta bảo vệ, Tiên giới bên kia nằm ngoài tâm với của ta nên đành phải giao lại cho ông."

"Yên tâm, Tiên giới là sân nhà của ta, ta sẽ cố hết sức mình giữ gìn trật tự bên kia thật tốt." Lăng Thiên Đế khẽ hất phất trần lên một cái, biến mất không thấy.

Trên thảo nguyên.

Diệp Phong cảm nhận được giá trị danh vọng và lực Tín Ngưỡng đang không ngừng tăng nhanh, khóe miệng từ từ cong lên.

"Chắc là kẻ ở đằng sau màn Tiên giới muốn từng bước lộ diện thì phải? Cứ có cảm giác như mấy kẻ này có thù với ta vậy, cũng không biết có phải là ảo giác hay không."

Tiên giới.

Tại một cái Tiên Vực được đặt tên là “Thạch Lâm.

Hóa thân pháp tắc của Kim Đao Tiên Đế và Nho Đạo Tiên Đế xuất hiện ở đây. Bọn họ đoạt xá hai người trung niên, hơi điều chỉnh một chút khiến cho cả hai đều có tu vi Nhân Tiên Cảnh.

"Cái Tiên Vực này thật đúng là nhỏ yếu."

"Đúng vậy, kẻ mạnh nhất mới chỉ Nhân Tiên, hơn nữa số lượng chỉ có một người, Bán Tiên lại dư rất nhiều, cộng lại chừng hơn trăm người."

"Kế tiếp phải làm sao?"

"Trước hết tạo ra một cái bí cảnh, sau đó có ma đầu thượng cổ xuất hiện, gây nguy hiểm cho Thạch Lâm Tiên Vực nhỏ yếu. Ngay cả Nhân Tiên cũng bị ma đầu đánh chết, sinh linh đồ thán. Vào thời khắc quan trọng nhất đó, chúng ta sẽ hiển thánh ở trước mặt mọi người, trải qua một phen "khổ chiến" kịch liệt, đánh bại ma đầu."

"Sao phải khổ chiến?"

"Nếu như một kích giết chết mà nói thì những kẻ này sẽ chỉ cho rằng chúng ta rất lợi hại chứ không có kiểu cảm kích mang ơn kề vai tác chiến đó, hiệu quả cũng không tốt như vậy."

"Ngươi thật đúng là một thiên tài!"

"Ha hat"

Hai vị Tiên Đế nhanh chóng bàn bạc xong kế hoạch.

Trên bầu trời.

Một bóng người tay cầm phất trần đang lẳng lặng nhìn, thuận tiện ghi chép lại hình ảnh hiện trường, truyên cho đám người Diệp Phong và Linh Tôn.

Lâm Thạch Tiên Vực không tính là lớn.

Trong đó Nhân tộc sinh sống đã vượt qua một nghìn tỷ, tổng số tu hành giả ước chừng khoảng mười tỷ.

Ở trung tâm Lâm Thạch Tiên Vực hình thành một dãy núi liên miên bất tận, bị một vị Nhân Tiên Cảnh duy nhất chiếm cứ, trở thành trung tâm của cái Tiên Vực này.

Hôm nay.

Ở dãy núi trung tâm Lâm Thạch Tiên Vực có ánh sáng quỷ dị phóng lên tận trời. Ngay sau đó, mặt đất sụp đổ, vô số ma đầu từ đó giết ra, toàn là quái vật mặt xanh nanh vàng, cầm Cửu Hoàn Huyết Đao trong tay, khí thế đáng sợ.

"Chuyện gì xảy ra?"

Rất nhiều tu hành giả xôn xao nhìn tới dãy núi, phát hiện một ngọn núi ở nơi đó đã sụp lở, lộ ra một cái hang động bên dưới. Có lượng lớn ma đầu cả người đầy hắc khí quấn quanh giết ra, trông hết sức kinh khủng.

"Tà ma ngoại đạo, muốn chết!"

Mấy vị Bán Tiên vây lại, tất cả câm Chuẩn Tiên Kiếm trong tay chém xuống, mấy đạo kiếm mang lăng lệ ép xuống, dễ dàng bổ ma đầu con số tính lên đến hàng trăm ra.

"Gào!"

Dưới hang có ma đầu lớn mạnh hơn đi ra, trong đó có cả Cự Ma cao hơn mười thước, trong mắt lóe lên vẻ tàn bạo.

"Cự Ma Nhân Tiên Cảnh!"

"Mau rút luil”

“Thượng Tiên Lâm Thạch, xin ngài ra tay!"

Những Bán Tiên đang có mặt ở đây nhao nhao la to, tiếng la làm cho vị Nhân Tiên Cảnh đang đứng ở đằng xa giật mình, người sau cấp tốc chạy đến, sóng vai đứng thẳng cùng đông đảo Bán Tiên.

"Cự Ma này rất mạnh, ta chỉ sợ không phải là đối thủ, các ngươi mau trốn đi." Lâm Thạch Thượng Tiên lớn tiếng nói.

"Sao chúng ta có thể rút lui được chứ?"

"Một khi rút lui thì Lâm Thạch Tiên Vực cũng sẽ bị những thứ ma đầu này càn quét, tỷ tỷ sinh linh vẫn diệt!"

Bán Tiên đang có mặt ở đây cũng không rút lui.

Bọn họ là tu hành giả sinh ra và lớn lên ở Lâm Thạch Tiên Vực này, sau lưng còn có rất nhiều hậu bối và tộc nhân, không hy vọng bởi vì sự nhu nhược sợ hãi của mình mà hại chết bọn họ.

"Các ngươi không chạy thì ta chạy." Lâm Thạch Thượng Tiên nói xong, lập tức chuồn đi.

Đông đảo Bán Tiên: "..."

Bọn họ cũng không còn gì để nói.

Cứ tưởng liên thủ với Lâm Thạch Thượng Tiên là có thể diệt trừ được ma đầu, sao mà đoán được đối phương lại đúng là một kẻ đào ngũ!

"Gào!"

Đúng lúc này, sau lưng một con Cự Ma Nhân Tiên Cảnh lần nữa có tiếng rống định tai nhức óc vang lên. Ngay sau đó, mười mấy con Cự Ma Nhân Tiên Cảnh hiện thân, cảm giác bị áp bách cực kỳ kinh khủng bùng phát ra.

"Xong rồi!"

Bán Tiên hai bên run sợ.

Đây chính là mười mấy con Cự Ma Nhân Tiên Cảnh đó!

Đừng nói bọn họ đánh không lại, cho dù là Lâm Thạch Thượng Tiên tới thì cũng sẽ bị đối phương xé nát trong nháy mắt.

"Trốn!"

Những Bán Tiên này quay người, đang định chạy trốn nhưng lại phát hiện Cự Ma nhìn sang khiến cho áp lực của bọn họ tăng vọt, tất cả đều bị định trụ ở nguyên tại chỗ, khó bề nhúc nhích.

"Hay lắm, giết bọn chúng đi!"

Hóa thân pháp tắc của Kim Đao Tiên Tiên Đế và Nho Đạo Tiên Đế ở đằng sau màn cười nói, âm thâm ra lệnh cho những Cự Ma này phát động giết chóc. Đến thời khắc mấu chốt bọn họ mới ra tay.

"Nghiệt súc, đừng có ngang ngược!"

Nhưng đúng vào lúc này, một mảnh ánh sáng màu vàng kim từ trên trời giáng xuống, bắn lên trên không trung của dãy núi này, hóa thành một lão giả tiên khí phiêu bồng, tay cầm phất trần.
Bình Luận (0)
Comment