Chương 2020: Giải trừ thời gian nguyền rủa (tt)
Chương 2020: Giải trừ thời gian nguyền rủa (tt)Chương 2020: Giải trừ thời gian nguyền rủa (tt)
Vô Đạo Tôn Giả bừng tỉnh hiểu ra: "Thì ra là thế, Diệp Phong bị thời gian nguyền rủa, tương đương với có được năng lực trốn ngược trở về, có thể phục sinh không giới hạn. Thảo nào nguyền rủa trước đó không cách nào xóa sổ được."
Sau khi Vô Đạo Tôn Giả trâm ngâm một lát, mới cười lạnh nói: "Ngươi đã có thời gian nguyên rủa, vậy thì bản tôn sẽ lợi dụng ý thức vũ trụ giải trừ thời gian nguyên rủa của ngươi, ha ha hai"
Bình thường nguyền rủa là để hại người.
Cũng ví như, một khi bị thời gian nguyền rủa thì sẽ bất tử mãi mãi, trơ mắt nhìn những người xung quanh chết đi, trở nên lẻ loi hiu quạnh, coi như là một loại tra tấn.
Nhưng nếu như nghĩ ngược lại, người bị thời gian nguyền rủa chỉ cần có tố chất tâm lý đủ mạnh thì sẽ có thể chịu đựng được cô đơn, có được thọ nguyên vô tận.
Ở góc độ nào đó mà nói thì đây chính là chuyện tốt.
"Diệp Phong, bản tôn đã tác động vào thời gian nguyên rủa của ngươi, để coi ngươi còn có thể tiếp tục nhảy nhót được nữa hay không!" Vô Đạo Tôn Giả phun ra một ngụm hồn huyết, dùng bút bảy màu chấm vào hồn huyết làm mực nước, bắt đầu viết trận văn kỳ lạ.
Thế giới tinh không.
Chân Diệp Phong giẫm lên tinh không. Hắn phát hiện cảm giác nguy cơ của mình vẫn còn tồn tại, không khỏi nhíu mày:
"Rốt cuộc là ai ra tay với ta?"
Tuy rằng hắn cảm giác là bị ý thức vũ trụ nhắm vào, nhưng theo vũ trụ trong cơ thể Diệp Phong từ từ hoàn thiện, hắn đã nhận ra được một chuyện:
Ý thức vũ trụ là trạng thái hỗn độn. Nó không thể nào không có căn cứ đi nguyền rủa một người được. Nó đối đãi với từng sinh linh trong vũ trụ luôn luôn công bằng tuyệt đối không thiên vị, nếu như xuất hiện sai lâm thì chính là do bị khống chế.
"Có người khống chế ý thức vũ trụ sao?"
"Người đó là ai?"
"Sao phải nhằm vào ta... không đúng, đối phương hẳn là nhắm vào vô địch Chí Tôn!"
Suy nghĩ của Diệp Phong càng ngày càng thông suốt.
Đúng vào lúc này, hắn cảm giác cơ thể mình có một loại biến hóa kỳ diệu, giống như là có gông xỉiêng gì đó được mở ra, cả người trở nên nhẹ nhõm.
"Thời gian nguyền rủa đã biến mất!"
Diệp Phong sửng sốt.
Hắn không ngờ nguyền rủa của mình lại giải trừ ngay lúc này, đầu tiên hắn cảm thấy khó hiểu, suy nghĩ phút chốc bay loạn rồi lại thông suốt.
"Giải trừ thời gian nguyền rủa của ta, làm cho ta không có thời gian trốn trở về là có thể giết được ta sao?" Diệp Phong cười mỉa.
Tại mảnh đất xa xôi bất tận kia, Vô Địch Chí Tôn thở dài một hơi, nhìn vào Diệp Phong ở trong màn sáng, cười gắn nói: "Bản tôn bỏ khí lực lớn như vậy, coi như là đã tác động vào thời gian nguyên rủa của kẻ này, tiếp theo, giết hắn dễ như trở bàn tay."
Ông ta vừa nói vừa lần nữa viết xuống một chữ "giết". Thế giới tỉnh không. ' Trên đỉnh đầu Diệp Phong lại xuất hiện một thanh kiếm sắc bén màu vàng kim, cuốn theo khí tức lăng lệ khủng khiếp, hung hăng chém xuống hắn. Trước khi chết, Diệp Phong giơ ngón giữa lên. Một màn này đã chọc cho Vô Đạo Tôn Giả tức điên. "Đồ khốn! Nhưng lần này ngươi chắc chắn sẽ chết triệt để, không còn khả năng hồi sinh tiếp nữa." Vô Đạo Tôn Giả cười lạnh nói, đang định buông bút bảy màu xuống. Nhưng thân thể đã bị chém nát của Diệp Phong ở trong tinh không lại lần nữa tập hợp, cả người không hề bị thương. "Sao có thể thế được?" Vô Đạo Tôn Giả ngơ ngác. Ông ta đã giải trừ thời gian nguyền rủa rồi, sao vẫn không giết được Diệp Phong, lẽ ra không phải thế này! Giờ phút này, ở thế giới tinh không. Diệp Phong xoay nhẹ cổ, nhìn ra xung quanh. Hắn cũng không biết kẻ đứng sau màn đang ở đâu nên chỉ có thể ngưng tụ ra một hàng chữ viết ở giữa không trung như sau: Làm gì thế? Tiếp tục đi chứ! Vô Đạo Tôn Giả đọc hàng chữ này, tức đến võ lên trên mặt bàn, rống lên: "Muốn chết!" Ông ta vỗ ngực, phun ra một ngụm máu tươi lớn, dùng bút bảy màu chấm máu làm mực, soạt soạt viết xuống một hàng chữ viết thượng cổ tối nghĩa khó hiểu. Trong tinh không, Diệp Phong có thể cảm nhận được cảm giác nguy cơ của mình vẫn chưa được giải trừ nên khoanh tay đợi. Một lát sau, một tia ý thức kỳ lạ hội tụ ở thế giới tinh không, hóa thành bóng dáng vạm vỡ của một đạo giả khoác giáp kim loại, tay cầm trường đao. Diệp Phong vội vàng nhìn sang. [ Tên: Trừng Phạt Sứ ] [ Phẩm cấp: Không ] [ Giới thiệu: Cỗ máy giết chóc đáng sợ do ý thức vũ trụ hội tụ mà thành, chuyên dùng để thanh trừ dị loại trong vũ trụ, có thể thông qua phương diện pháp tắc xóa sổ sinh linh] Diệp Phong đọc đến đây, lòng thầm run lên. "Có thể chém giết sinh linh từ mức độ quy luật, thực lực của sứ giả trừng phạt ý thức vũ trụ rất khủng bố, cho dù Lăng thiên đế đối chọi với gã, sợ là cũng không chiếm lợi được nhỉ?" Diệp Phong bắt đầu căng thẳng. "Đó là cái gì?" Đi cùng với sự xuất hiện của người trừng phạt, Linh Tôn vẫn luôn nhìn chằm chằm vào trận chiến này, đám cường giả trên cấp Tiên Đế và Bá Hoàng cũng lộ vẻ nghi ngờ. Tinh hệ Cực Bắc có không ít nhà âm mưu mở mắt, nhìn người trừng phạt, trong mắt đều là sự sợ hãi. "Vậy mà lại là người trừng phạt ý thức vũ trụ!" "Diệp Phong chọc phải người đó?" "Ha ha, đây không phải chuyện tốt sao?" "Cũng đúng, bị người trừng phạt ngắm trúng, cho dù là Tiên Đế tuyệt đỉnh trên Tam Thập Tam Trọng chúng ta cũng sẽ ngậm hờn, người này chắc chắn không sống nổi."
Đám nhà âm mưu thích ý cười lớn.
Tiên giới.
Thiên Tàm tiên đế và hơn ba mươi tiên đế khác cùng thống nhất chiến tuyến với Lăng thiên đế đều nhíu mày, có thể cảm nhận được một cảm giác khiến người ta sợ hãi từ trên người người trừng phạt.
Đàm người sau màn Kim Đao tiên đế, Nho đạo tiên đế trung thành với Vô Đạo Tôn Giả đều cười lớn.
"Lần trước khi người trừng phạt xuất hiện, ngay cả Tiên Đế Ngũ Thập Trọng cũng phải chuồn, Diệp Phong người này cũng chỉ có thực lực Tiên Đế Nhị Tam Thập Trọng, sau hôm nay, hắn chết chắn không nghi ngờ."
"Các ngươi nói, hắn có thể chống đỡ được bao lâu?"
"Tôn trọng hắn một chút, nửa hô hấp nhỉ!"
"Ha ha hai"
Đám người sau màn Kim cười điên cuồng.