Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1790 - Chương 2045: Lời Cảnh Cáo Của Âm Mưu Gia

Chương 2045: Lời cảnh cáo của âm mưu gia Chương 2045: Lời cảnh cáo của âm mưu giaChương 2045: Lời cảnh cáo của âm mưu gia

"Đây là vật gì?" Hồ Phi Phi rất hiếu kì, đứng một bên mà nhìn trái nhìn phải.

"Ta nghiên cứu trước đã." Diệp Phong đưa thần thức xâm nhập vào trong đó, một lát sau đã giải phong cho nó, giữa không trung xuất hiện một mảng màn sáng rất lớn.

Đây là hình ảnh rất lâu trước đây.

Vào lúc đó, Tiên Giới đang trong lúc thịnh thế, có rất nhiều Tiên Đế tâng ba mươi ba trở lên, ai cũng rất cường đại, tản ra khí tức pháp tắc đáng sợ.

Nhưng đại chiến đột nhiên bùng nổi

Không ai biết nguyên nhân gây ra chiến tranh là cái gì.

Diệp Phong và Hồ Phi Phi cũng chỉ nhìn thấy quá trình trận đại chiến này bùng nổ, rất nhiêu Tiên Đế đang chém giết lẫn nhau, không phải tranh đoạt bất cứ thứ gì, nhưng lại thật sự đang đấu trận chiến sinh tử.

Điều này khiến Diệp Phong không hiểu nổi.

Bình thường chiến tranh luôn có mồi nổ kích hoạt, nhưng trận đại chiến bùng nổ thật lâu trước kia căn bản không có nguyên nhân và dấu hiệu gì cả.

Cuộc chiến đấu đánh sụp đổ cả Tiên Giới, vô số sinh linh đều mất mạng.

Qua rất rất lâu sau, một vài khối Tiên Giới vỡ vụn rơi vào sâu trong tinh không, biến thành hàng trăm Tiên Vực lớn ở hạ giới, còn có Tiên Vực nhỏ hơn nữa.

Đương nhiên, cũng không phải tất cả Tiên Vực đều thành hình bằng cách này, cũng có Tiên Vực tự động thành hình.

Đại chiến qua đi, cường giả cấp Tiên Đế gần như đã chết sạch, thế gian không còn Tiên Đế.

"Kiệt kiệt kiệt!"

Trong hình ảnh bỗng có một số bóng dáng thần bí xuất hiện, sử dụng hồ lô đặc thù hấp thu pháp tắc toả ra ở các nơi trên Tiên Giới, hóa thành kết tinh, bị bọn chúng thu hồi.

Sau đó Tiên Giới khôi phục trật tự trước kia.

Tiếp theo tu hành giả tiếp tục cố gắng tu hành, trở thành cường giả Tiên Đế trở lên, lại có một thịnh thế giáng lâm.

Sau đó lại là một trận đại chiến diệt thế.

Trong cuộc chiến đấu sau này, Diệp Phong còn thấy được bóng dáng Tà Thiên Tôn.

Cuộc chiến tiếp diễn, vô số cường giả chiến tử, mảnh vỡ pháp tắc họ toả ra bị những bóng dáng thần bí kia thu lại bằng hồ lô, cuối cùng trở thành kết tinh pháp tắc kiên cố.

Từ đó, hình ảnh kết thúc.

Diệp Phong suy tính rồi nói: "Đây tối thiểu là chuyện của hơn triệu năm trước, thời đại của Tà Thiên Tôn là một trong những thời đại bi thảm lặp đi lặp lại, cuối cùng Tà Thiên Tôn cũng bị bóng dáng thần bí kia thu hoạch.”

Hắn rất nghi hoặc, vì sao những cường giả Tà Thiên Tôn này đột nhiên bùng nổ chiến tranh, trong những hình ảnh này không hiện ra họ đang tranh đoạt cái gì, chỉ phơi bày hình ảnh chiến đấu thôi.

"Tranh đoạt Giới Nguyên sao?" Diệp Phong nghĩ đến điểm này.

Đối với loại Tiên Đế đỉnh cấp như Tà Thiên Tôn, Giới Nguyên và kết tinh pháp tắc mới là thứ có sức hấp dẫn nhất, có thể giúp bọn họ tiến bộ.

Lúc này lại có hình ảnh mới hiển hiện.

Sau khi những bóng đen kia thu hoạch được số lượng lớn kết tinh pháp tắc thì trở lại Tiên Giới, dựng lại Tiên Giới lân nữa rồi khai sáng thịnh thế mới, cũng hóa thân thành Thiên Tôn giáo hóa thế nhân.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Phong nghẹn họng nhìn trân trối.

Khó trách Lăng Thiên Đế nói Tiên Giới không có Thiên Tôn chân chính, thì ra là nguyên nhân này.

Ngẫm lại cũng phải, bản thể của Thiên Tôn không có khả năng tồn tại trong vũ trụ, nếu không sẽ làm căng nổ Vũ Trụ, những bóng đen thần bí kia giả trang thành Thiên Tôn là vì mê hoặc thế nhân, thu nạp sức mạnh tín ngưỡng và thôi động thịnh thế mới.

Một khi thịnh thế giáng lâm, chúng có thể đến thu hoạch.

"Nói như thế thì ta đả thông tam giới là một hành vi sai lâm?" Diệp Phong nói thâm.

"Không, ngươi không sai." Một giọng nói từ hư không xa xôi truyên đến, Diệp Phong nhìn lại nơi phát ra tiếng nói, phát hiện là Lăng Thiên Đế một mình đi tới.

Diệp Phong hỏi: "Vì sao?"

Lăng Thiên Đế nói: "Ngươi cảm thấy ngươi không đả thông tam giới thì thịnh thế sẽ không tới sao? Tiên Giới và Tam Thiên giới đã phát triển ổn định hơn trăm vạn năm, đã sớm tích luỹ rất nhiêu năng lượng, lại đạt tới điều kiện tiến vào thịnh thế, cho dù ngươi không làm cái gì thì thịnh thế cũng tới."

Diệp Phong thở dài và nói: 'Nhưng chúng ta đả thông tam giới chẳng phải là gia tốc thịnh thế đến?"

Lăng Thiên Đế đưa lưng về phía Diệp Phong, nhìn qua bầu trời màu lam xa xa, ung dung nói: "Ngươi tu luyện mới mấy năm? Thịnh thế giáng lâm không phải có lợi nhất cho ngươi sao? Nắm chặt mấy năm này đi! Ngươi là Vô Địch Chí Tôn duy nhất còn sống, một khi ngươi tấn thăng cảnh giới trên cửu tâng mười thì sẽ có thực lực đẩy ngã kẻ sau màn."

Nghe như thế, Diệp Phong bừng tỉnh.

Đúng rồi!

Từ khi chấp chưởng Phiếu Miểu tông đến bây giờ chỉ mới trải qua mấy năm, để hắn khổ tu thêm mấy năm thì có lẽ sẽ tấn thăng lên Tạo Hóa cảnh tâng chín mươi.

Khi đó hắn gần như vô địch trong vũ trụ.

Đúng lúc này, một làn gió mạnh xuất hiện sát bên Lăng Thiên Đế và Diệp Phong, hóa thành một bóng dáng thấp bé cầm gậy chống trong tay, trên người khoác hắc bào quỷ dị, thản nhiên nói: "Nội dung cuộc đối thoại của các ngươi đã hơi quá rồi."

Lăng Thiên Đế nhìn về phía người kia, cũng không kinh ngạc.

Diệp Phong thì đánh giá người này, lại phát hiện áo bào đen của đối phương cấu thành từ pháp tắc Tử Linh, tiện để che chắn gương mặt thật và thân phận của đối phương.

"Âm mưu gia?" Diệp Phong thăm dò mà hỏi.

"Ngươi có thể gọi như vậy." Người áo đen gật đầu: "Đương nhiên, ta thích nhóm người chúng ta được gọi là Phá cục giả hơn."

"Phá cục? Các ngươi không cam tâm bị những kẻ sau màn giả trang thành Thiên Tôn Tiên Giới thu hoạch, cho nên trong trốn thế giới tinh không, liền nghĩ là mình có thể phá cục?" Diệp Phong cười ha ha và nói, nhún vai.

S
Bình Luận (0)
Comment