Chương 2046: Lời cảnh cáo của âm mưu gia (tt)
Chương 2046: Lời cảnh cáo của âm mưu gia (tt)Chương 2046: Lời cảnh cáo của âm mưu gia (tt)
"Ngươi cho rằng chúng ta trốn đi là vì nguyên nhân gì? Kéo dài hơi tàn? A, ngươi chưa trải qua thời đại thảm thiết kia, không biết vì sống sót, chúng ta đã có thể bỏ qua tất cả. Chỉ khi còn sống thì mới có thể nhịn đến cuối cùng, thành công phá cục." Người áo đen nói.
Diệp Phong nhìn về phía Lăng Thiên Đế: "Tiền bối, xem ra ngài biết âm mưu gia này."
Lăng Thiên Đế vuốt cằm và nói: "Đây là một lão ngoan đồng, cùng một thời kỳ với ta, thực lực rất cường đại, trong tất cả âm mưu gia cũng xem như người dẫn đầu."
Diệp Phong nhìn về hướng người áo đen, nói: "Ta rất hiếu kì, âm mưu gia lần trước xuất thủ tấn công ta chết chưa? Không chết thì nhờ ngươi nói với hắn rằng ta sẽ giết hắn."
"Người kia không phải cùng một phe cánh với ta." Người áo đen lắc đầu.
Câu này khiến Diệp Phong sững sờ.
Lăng Thiên Đế giải thích: "Nói một cách nghiêm chỉnh, trước đây ta cũng là một thành viên trong âm mưu gia, tất cả âm mưu gia chia thành hai phe, vị này và ta xem như cùng một trận doanh."
Diệp Phong cau mày nói: "Tại sao lại có hai trận doanh khác biệt, chẳng lẽ mục tiêu và quan niệm khác nhau?"
Người áo đen giải thích: "Lúc đầu âm mưu gia không phân chia trận doanh, chúng ta chỉ hi vọng có thể tránh thoát đại chiến diệt thế và sống sót, thẳng đến trở thành cường giả đỉnh cấp."
"Chờ chúng ta có đủ thực lực là có thể phá cục, khôi phục trật tự trước kia. Nhưng dần dà lại sinh ra khác biệt. Nguyên nhân là vì sau khi càng ngày càng nhiều tu hành giả tấn thăng lên hơn tâng ba mươi ba, sẽ áp chế pháp tắc của các tu hành giả khác, khiến họ khó đột phá."
"Kể từ đó, một số người rất khó chịu. Một khi cảm ứng được có người xung kích tâng ba mươi bốn thì sẽ hóa thân thành bóng đen ngăn cản."
Nghe đến đây, Diệp Phong đã hiểu.
Một phần âm mưu gia không tranh quyền thế, chỉ muốn phá cục, một nhóm người khác thì có ý đồ chặt đứt con đường của hậu nhân để chiếm lợi ích cho mình.
Diệp Phong tỏ ý đã hiểu hành vi này, nhưng cũng không đồng ý.
"Khi trong các ngươi có người xung kích tâng ba mươi bốn thì phải cẩn thận, âm mưu gia của trận doanh khác không phải lương thiện, sẽ ra tay với các ngươi." Người áo đen quay người rời đi: "Đừng tìm tòi nghiên cứu quá nhiều vê cuộc chiến diệt thế, khi thực lực không đủ mạnh, biết quá nhiều không có chỗ tốt."
Diệp Phong nhìn người áo đen, bỗng nói: "Ngươi biết Giới Nguyên không?"
Người áo đen dừng chân, quay người nhìn về phía Diệp Phong rồi nói: "Đương nhiên biết."
"Ta có một phương pháp có thể chế tạo Giới Nguyên, nhưng không biết ngươi có cảm thấy hứng thú không." Diệp Phong chắp hai tay sau lưng, khóe miệng nhếch lên.
Người áo đen và Lăng Thiên Đế đều kinh ngạc, nhìn về phía Diệp Phong: "Nói thử xem."
"Ta cũng không cho không." Diệp Phong duỗi tay ra, ngón trỏ và ngón tay chà xát.
Đây là tín hiệu muốn tiền.
Người áo đen cười nói: "Ngươi cần gì?"
Diệp Phong nói: "Cảm ngộ của các ngươi đối với pháp tắc, các loại kinh thư Thượng Cổ, các loại thần dược, tiên dược, thánh dược hoặc là linh chủng của chúng." Người áo đen cười ha ha và nói: "Những thứ này muốn bao nhiêu ta có bấy nhiêu."
Nói xong, ông ta phất ống tay áo một cái, mấy Trữ Vật Không Gian Thạch lơ lửng giữa không trung. Diệp Phong mở chúng ra, để lộ ra số lượng lớn kinh thư, tiên dược trong đó. Mỗi một món đều là vô giá.
"Cho ta phương pháp Giới Nguyên!" Người áo đen vẫy vẫy tay với Diệp Phong.
Diệp Phong không nói gì mà phất phất tay, phủ thêm một tâng vách chắn chung quanh, phòng ngừa bị người ta nghe lén và giám thị, sau đó hắn mới nói: "Nhìn ta làm, các ngươi sẽ biết làm sao ổn định thu hoạch được Giới Nguyên."
Lăng Thiên Đế và người áo đen cũng rất hiếu kì.
Hồ Phi Phi ngồi một bên ngáp một cái, bắt đầu pha trà rồi uống.
"Ngộ Đạo trà bán thế nào?" Người áo đen chỉ chỉ lá trà trên bàn.
"Không liên quan đến ta." Hồ Phi Phi lắc đầu.
Người áo đen muốn hỏi Diệp Phong, nhưng thấy hắn đang thôi diễn cái gì liền quả quyết ngậm miệng, không quấy rây.
Trên mặt đất, Diệp Phong đang không ngừng thôi diễn, rất nhanh đã sáng tạo ra một giống loài mới có hình dáng giống như con giun, hắn để nó rơi xuống đất, nó bắt đầu chậm rãi nhúc nhích.
Sau đó có một chút năng lượng rơi xuống.
Diệp Phong cấp tốc đón lấy rồi đặt vào một cái bình trước đó đã chuẩn bị sẵn, thiêu đốt nó rồi thu được Giới Nguyên có kích thước như sợi tóc.
"Hải!" Lăng Thiên Đế và người áo đen đều trợn tròn mắt.
"Sáng tạo giống loài mới là có thể thu hoạch được năng lượng, sau đó sử dụng loại bình tốt kỳ quái mà ta sáng tạo ra này là có thể thu hoạch được Giới Nguyên." Diệp Phong giới thiệu.
Hắn quyết định đi theo con đường bán bình.
Một khi các tu hành giả sử dụng cái bình hắn sáng tạo, trong quá trình thông qua năng lượng thiêu đốt chuyển hóa thành Giới Nguyên, hắn có thể lén rút đi tám phần.
Cứ như vậy, cho dù Diệp Phong công bố phương pháp này cho toàn bộ Vũ Trụ cũng không sao cả, dù sao những người khác cũng đang làm công cho hắn!
"Sáng tạo giống loài mới là có thể làm được? Nhưng cái bình này là như thế nào?" Người áo đen có vẻ rất kích động, chỉ vào cái bình nhỏ.
"Vật này là Giới Nguyên bảo bình mà ta nghiên cứu thật lâu mới sáng tạo ra được, có thể chuyển hóa năng lượng thành Giới Nguyên, thế nào, cảm giác thế nào?" Diệp Phong cười cười: "Giá trị của vật này cũng không thấp."
Lăng Thiên Đế tán dương: "Diệp Phong, ngươi thật làm người ta kinh ngạc, đầy sức sáng tạo, có thể bán Giới Nguyên bảo bình này cho ta không?"
"Được." Diệp Phong gật đầu.
"Đây là cảm ngộ pháp tắc của ta, ngươi tu luyện là pháp tắc toàn hệ, có lẽ sẽ cần dùng đến, ta dùng vật này đổi lấy Giới Nguyên bảo bình của ngươi." Lăng Thiên Đế lấy ra một bản kinh thư rồi đưa cho Diệp Phong.
"Được." Diệp Phong lập tức hoàn thành trao đổi với Lăng Thiên Đế, trong lòng vui thích.
Người áo đen lấy ra một bản kinh thư, nói: "Vật này chủ yếu giảng giải vê cảm ngộ các loại pháp tắc, đổi lấy một Giới Nguyên bảo bình của ngươi cũng không thành vấn đề chứ?"
"Đương nhiên là được." Diệp Phong lại lấy ra một Giới Nguyên bảo bình, hoàn thành giao dịch với người áo đen.
Sau đó người áo đen tiến hành thôi diễn ngay hiện trường, không bao lâu sau đã sáng tạo ra một loại sinh vật, nhưng cũng không phải giống loài mới, đành phải tiếp tục sáng tạo.
Lăng Thiên Đế cũng như thế.