Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1798 - Chương 2053: Vị Thiên Tôn Cuối Cùng (Tt)

Chương 2053: Vị Thiên Tôn cuối cùng (tt) Chương 2053: Vị Thiên Tôn cuối cùng (tt)Chương 2053: Vị Thiên Tôn cuối cùng (tt)

Lời nói này khiến Diệp Phong mờ mịt.

"Xem ra là Vũ Trụ này thay đổi, hoặc có thể nói là có người đứng sau màn âm thầm thúc đẩy.' Rất nhanh Diệp Phong đã nghĩ đến điểm ấy.

Lữ Hà tôn giả cười nhạo và nói: "Lại có loại tiểu nhân hèn hạ chuyên cản trở người khác thành đạo này, trong niên đại của chúng ta cái gì cũng dựa vào thực lực, xưa nay không làm ra những quỷ kế âm mưu hạ lưu đó."

Ngẫm nghĩ một hồi, Lữ Hà tôn giả hô to: "Tiểu tử ngươi mau thả ta ra, để ta chiếu cố đám tiểu nhân hèn hạ mà ngươi nhắc đến."

Khóe miệng Diệp Phong giật giật một cái, nói: "Lữ Hà tôn giả, ngươi muốn chạy trốn thì cứ việc nói thẳng, đừng lấy lý do vụng về như thế, nói thật cho ngươi biết, không có khả năng!"

"Chết tiệt, mau thả ta ra, chờ ta thoát khốn thì có thể sinh ba đứa cho ngươi." Lữ Hà tôn giả trừng Diệp Phong, uy nghiêm mà nói.

"Dù ngươi sinh cho ta một trăm lẻ tám đứa, ta cũng không có khả năng thả ngươi ra." Diệp Phong nhún vai.

"Đồ hèn nhát, ta nguyền rủa ngươi đi đường thì ngã, ăn cơm thì nghẹn, khi song tu thì bị kẹt, nói chuyện hở. . " Lữ Hà tôn giả chửi ầm lên.

Diệp Phong không để ý tới ả.

Bởi vì một bóng đen đã đi tới trên không cổ tinh hoang vu này, thấy được Lôi Đế đang xung kích tâng ba mươi bốn thì lộ ra ánh mắt lạnh lẽo.

"Dừng đột phá lại ngay, nếu không giết ngươi!" Bóng đen nhìn chằm chằm Lôi Đế mà lạnh nhạt nói.

Ngay sau đó, có dao động pháp tắc đáng sợ nghiền ép xuống, mắt thấy sắp đánh bay Lôi Đế thì Diệp Phong bỗng xuất hiện bên cạnh ông ta, dùng hình thái Thánh Thần hóa giải đợt tiến công này.

"Diệp Phong, lại là ngươi!" Bóng đen kia nhắm thẳng vào Diệp Phong: "Cút đi, đừng mơ cản trở chúng ta làm việc.

Diệp Phong nhếch miệng cười nói: "Ngươi là cái thá gì mà cũng dám dạy ta làm việc?"

"Có tin ta giết ngươi hay không!" Bóng đen cả giận quát, uy áp trên người càng ngày càng mạnh.

"Giết ta? Ta đứng yên đây thì ngươi cũng không giết được ta, đừng ở đó lãng phí miệng lưỡi, nếu dám tiếp tục dây dưa không rõ thì chờ ta đột phá đến cảnh giới của các ngươi, sẽ giết các ngươi như chém heo chém chó." Diệp Phong cứng rắn đáp lại.

"Tiểu tử này thật là kiên cường, ta thích! Chờ ta thoát khốn nhất định phải thu hắn làm nam sủng, hàng đêm sênh ca, ha ha ha!" Lữ Hà tôn giả cất tiếng cười to.

"Ngươi là ai?" Bóng đen chú ý tới thân miếu, và Lữ Hà tôn giả bị nhốt trong đó.

"Ta là tổ tông của ngươi!" Lữ Hà tôn giả nhìn chằm chằm bóng đen kia, lớn tiếng nói.

Bóng đen sửng sốt một chút, sau đó quát lớn: "Chỉ là một kẻ bị nhốt cũng dám ăn nói ngông cuồng, a, ngươi. .. Ngươi là Tiên Đế tâng bốn mươi lăm!"

Nói đến đây, sắc mặt bóng đen càng đen hơn.

Lữ Hà tôn giả mắng: "Ranh con, chỉ là Tiên Đế tâng ba mươi tám mà cũng dám sủa càn trước mặt bản tôn, nếu không phải ta bị vây khốn đã chừng một nguyên hội thì bây giờ cũng đã là Tiên Đế bát tâng mười, giết ngươi như chém heo chém chó." "A, ngươi ngông cuồng cái gì, chỉ là một kẻ bị nhốt, không uy hiếp được gì ta cả." Bóng đen nhìn ra được Lữ Hà tôn giả chỉ có tu vi, nhưng vì bị vây khốn nên căn bản không ra được, cũng không cần e ngại cái gì.

Nhưng bị nhốt một nguyên hội? Vậy tối thiểu cũng là cường giả Viễn Cổ một tỷ năm trước!

Nghĩ đến đây, bóng đen cảm thấy không thể tin nổi, khó trách đối phương luôn miệng nói là tổ tông của hắn, bây giờ xem ra cũng có khả năng thật.

"Chờ ta ra ngoài thì người đầu tiên giết là ngươi!" Lữ Hà tôn giả tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên há mồm phun ra một ánh hào quang rồi bắn vào người bóng đen kia.

"Ngu xuẩn! Ta chỉ là một hóa thân pháp tắc của bản thể, ngươi cho rằng có thể tổn thương được ta?" Bóng đen không hoảng chút nào, thậm chí còn chế giễu lại.

"Ha hal" Lữ Hà tôn giả không nói gì, bởi vì ả cảm thấy bóng đen này quá ngu xuẩn.

Lúc này, bóng đen nhìn thẳng vào Diệp Phong và Lôi Đế, lạnh giọng uy hiếp: 'Mau dừng đột phá, nếu không cho dù các ngươi đột phá thành công thì cũng bị âm mưu gia chúng ta truy sát tập thể"

"Đừng có đánh rắm, cút đi!" Diệp Phong khoát tay, không muốn nói nhiều với kẻ đần này nữa.

"Ha ha, ngươi cho rằng mình có thể bảo vệ được chúng cả đời? Hôm nay các ngươi đừng mơ đột phá." Bóng đen hít sâu một hơi, hai tay bấm niệm pháp quyết, dẫn động pháp tắc xung quanh, khiến cho hư không trở nên hỗn loạn.

Lôi Đế đang đột phá bỗng cảm giác quá trình ngộ đạo của mình trở nên hung hiểm vạn phần, trong lòng lập tức có dự báo nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma.

"Diệp Phong, quá trình ngộ đạo của ta bị quấy nhiễu, nếu tiếp tục rất có thể sẽ dẫn đến pháp tắc xung đột, tự bạo mà chết." Lôi Đế trầm giọng mà nói, rất không cam tâm!

Những âm mưu gia này dựa vào cái gì mà ngăn cản họ đột phá? Dựa vào cái gì? !

Lữ Hà tôn giả lại nói: "Tiểu tử, mau thả ta ra, lấy thực lực của ta thỉ chỉ cân một bàn tay đã có thể chụp chết bóng đen này, bằng hữu của ngươi cũng có thể đột phá thành công, hiểu chưa? Nhanh lên, chớ do dự, nam nhân một khi do dự thì sẽ bại trận!"

Diệp Phong nghe vậy thì trợn trắng mắt.

Ông!

Lại nghe một tiếng gió đột kích, bóng đen đang thi pháp quấy nhiễu Lôi Đế đột phá đột nhiên có cảm giác hãi hùng khiếp vía, không kịp quay đầu lại nhìn thì đã bị một long ảnh đụng nát.

Lôi Đế ổn định tâm thần để tiếp tục cảm ngộ lôi pháp, thân thể được vô số lôi quang lóe sáng đan chéo, không bao lâu sau, ông ta biến thành một cái kén tằm to lớn.

Diệp Phong nhìn về phía bên người.

Nơi đó có một nữ tử tuyệt đẹp cao gây có mái tóc dài màu lửa đỏ đang đứng, đó chính là Long Quân Tâm.

"Ôi, khó trách tiểu tử ngươi không theo ta, thì ra là có một nữ nhân lẳng lơ xinh đẹp trẻ tuổi như vậy, Nhưng tỷ tỷ có thể tha thứ cho ngươi có bao nhiêu nữ nhân cũng được, điều kiện tiên quyết là ngươi thả tỷ tỷ ra." Lữ Hà tôn giả lại bắt đầu quấy rối.
Bình Luận (0)
Comment