Chương 2055: Lời mời của âm mưu gia
Chương 2055: Lời mời của âm mưu giaChương 2055: Lời mời của âm mưu gia
Diệp Phong cố nén đau lòng, vội vàng chia ra mười luồng Giới Nguyên rồi đưa vào thân thể Lôi Đế, khiến ma văn trên người ông ta cấp tốc biến mất.
Lần suy kiếp này cũng nhờ vậy mà biến mất.
"Ta ổn rồi?" Lôi Đế cảm nhận được sự thay đổi của bản thân, nghĩ đến trải nghiệm đáng sợ vừa rồi suýt chút nữa đã bị suy kiếp cắn nuốt mà trong lòng còn sợ hãi.
"Giới Nguyên còn có thể tiêu trừ thứ các ngươi gọi là suy kiếp, thật làm ta tăng kiến thức." Lữ Hà tôn giả sợ hãi trầm trò.
"Ngươi quá già rồi, đã bỏ qua rất nhiều thông tin, có quá nhiều thứ không biết được!" Diệp Phong thuận miệng nói, Lữ Hà tôn giả tức giận đến hùng hùng hổ hổ.
"Diệp Phong, cám ơn!" Lôi Đế nhìn vê phía Diệp Phong.
Nếu không phải đạt được mười luồng Giới Nguyên của Diệp Phong, vừa rồi nhất định ông ta đã không chịu nổi suy kiếp đột nhiên xuất hiện, chắc có lẽ sẽ bị cắn nuốt, dẫn đến tu vi thụt lùi lại.
'Không khách sáo.' Diệp Phong nói.
Chỉ là mười luông Giới Nguyên mà thôi, mặc dù đau lòng, nhưng chỉ cần Lôi Đế cũng bắt đầu sáng tạo giống loài mới thì người sáng tạo ra Giới Nguyên bảo bình là hắn nhất định có thể kiếm vê.
Lúc này, Lôi Đế cảm nhận thì phát hiện mình cũng không rơi vào pháp tắc áp chế của những cường giả khác, không khỏi cảm thấy kỳ quái nên nói ra việc này.
Long Quân Tâm giải thích: "Pháp tắc áp chế từ từ sẽ tới, theo thời gian đổi dời, áp lực ngươi gặp phải sẽ càng ngày càng nhiều, cuối cùng dẫn đến suy kiếp. Nhưng ngươi đã luyện hóa Giới Nguyên, suy kiếp biến mất. Chờ ngươi cảm thấy suy kiếp sắp đến thì lập tức hấp thu lượng Giới Nguyên nhất định là có thể không lo."
Nghe vậy, Lôi Đế bừng tỉnh.
"Xem ra, ta phải tranh thủ thời gian sáng tạo giống loài mới, chỉ có trên tay có đầy đủ Giới Nguyên, mới không cần e ngại pháp tắc áp chế mang tới suy kiếp."
Lôi Đế lập tức bắt đầu sáng tạo.
Hắn duỗi tay ra, trong lòng bàn tay có vô số lôi đình chớp nhoáng, ion hóa hạt không khí ở gần đó, làm chúng cũng bắt đầu dung hợp, dần dần trở thành một sinh vật hình người.
Nhìn nó chỉ cao chừng nửa thước, có hình người, nhưng càng giống là người sấm sét do năm luồng sét tổ hợp thành, thân thể không ngừng vặn vẹo, hấp thu hạt ion hóa gần đó.
"Đây là giống loài gì?" Long Quân Tâm hiếu kì.
"Ta đặt tên cho chúng là Lôi tộc, mà người này chính là Thủy Tổ của Lôi tộc, tên Thiên Lôi Tử." Lôi Đế dùng một tay nâng Thiên Lôi Tử lên, cười giới thiệu.
Chát -! Chát -I
Thiên Lôi Tử cắn nuốt số lượng lớn lôi đình, há mồm phun ra mấy tia lôi điện, bổ vào hư không phụ cận, nơi đó lập tức xuất hiện mấy sinh linh Lôi tộc tương tự như nó.
Từ đó, Lôi tộc bắt đầu sinh sôi lớn mạnh.
Chút ít năng lượng từ trên trời giáng xuống, bị Lôi Đế đưa vào Giới Nguyên bảo bình, thiêu đốt ra Giới Nguyên, lại ngưng tụ thành kết tinh Giới Nguyên để phòng ngừa tiêu tán.
"Diệp Phong, chờ ta gom góp đủ Giới Nguyên sẽ trả lại cho ngươi." "Không cần trả lại!"
Diệp Phong đâu có mặt dày như vậy, hễ là Giới Nguyên được đốt ra từ Giới Nguyên bảo bình thì hắn đã lấy đi tám phần, sao còn không biết xấu hổ bảo Lôi Đế trả lại cho mình.
"Như vậy sao được?”
"Tiền bối đừng khách sáo, chỉ là mười luồng Giới Nguyên thôi, tích trữ của ta còn rất nhiều, ngươi giữ lại dùng đi!"
"Vậy thì cám ơn!" Lôi Đế có chút ngượng ngùng, cảm thấy mình chiếm lợi của Diệp Phong.
"Chúng ta đi thôi!" Long Quân Tâm nhìn Lữ Hà tôn giả bị nhốt trong thân miếu: "Kẻ này tu vi cao tới Tiên Đế tâng bốn mươi tám, là một mối họa, làm sao bây giờ?"
"Người này bị vây khốn hôn một tỷ năm mà vẫn chưa chết, chúng ta không làm gì được ả, đi thôi!" Diệp Phong cất bước đi về phương xa.
Lôi Đế và Long Quân Tâm lập tức đuổi theo.
"Thứ chết tiệt, chút trở về cho ta, nhanh lên! Tức chết lão nương!" Thấy Diệp Phong rời đi không quay đầu lại, Lữ Hà tôn giả tức giận đến toàn thân bốc hỏa.
Trong hư không nơi xa, một bóng đen đột nhiên xuất hiện.
"Hắc hắc, cuối cùng đám người Diệp Phong và Long Quân Tâm đã đi, tiếp theo có thể thử phá giải cấm chế của thần miếu, thả lão nữ nhân kia ra." Bóng đen lướt về phía ngôi sao hoang vu, rất nhanh hắn đã đáp xuống trước thần miếu, đối mặt với Lữ Hà.
"Lại là ngươi!" Lữ Hà tôn giả liếc xéo bóng đen, trên mặt tràn đầy coi nhẹ: "Tới làm gì?"
"Chúng ta làm giao dịch đi, thế nào?" Bóng đen chắp hai tay sau lưng: "Ta có thể bỏ qua chuyện cũ, chỉ cần ngươi bằng lòng gia nhập phái chủ chiến chúng ta, ta có thể đánh vỡ thần miếu rồi thả ngươi ra."
"Được!" Lữ Hà tôn giả vội vàng gật đầu.
"Hả. . " Bóng đen không ngờ Lữ Hà tôn giả đáp ứng nhanh như vậy: "Ngươi có bằng lòng dùng đạo tâm thề hay không? Chỉ cần thê thì ta lập tức thả ngươi."
"Ta lấy đạo tâm thề, chỉ cần ngươi thả ta ra thì ta sẽ nghe theo lệnh của các ngươi, nếu không trời giáng ngũ lôi, chết không yên lành, không được siêu sinh!" Lữ Hà tôn giả vội vàng thề, làm cái gì cũng rất cấp tốc.
Bóng đen sững sờ ngay tại chỗ, nói thật, hắn ta không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như thế, nhưng vẫn cười nói: "Rất tốt, tiếp theo ta sẽ thả ngươi."
"Chờ chút!" Lữ Hà tôn giả gọi bóng đen lại, hỏi: "Ngươi tên là gì?"
"Ta chính là Kiến Bạch Y." Bóng đen đánh tan làn sương đen trên người, để lộ ra một cái bóng mờ, đó là một thanh niên mặc áo trắng, tướng mạo nhìn có vẻ không tâm thường.
"A, thì ra là Tiện Nhân (1)." Lữ Hà tôn giả cười khanh khách mà nói.
(1) Kiến Bạch Y #3 và Tiện Nhân fề A: ## và š đọc giống nhau nên tác chơi chữ.
"Xú bà nương, ngươi muốn chết?" Kiến Bạch Y nhìn chằm chằm Lữ Hà tôn giả, giận không chỗ phát tiết, giận dữ phất tay áo rời đi, không có ý định cứu giúp.
"Thật là tên bủn xỉn." Lữ Hà tôn giả không hoảng hốt mà tiếp tục đứng trong thân miếu.