Chương 2056: Lời mời của âm mưu gia (tt)
Chương 2056: Lời mời của âm mưu gia (tt)Chương 2056: Lời mời của âm mưu gia (tt)
Trung Châu, Cái Thế Thánh Tông, Lôi Đế tự tay mở ra một tiểu thế giới rồi đưa tất cả sinh linh Lôi tộc vào trong đó, lại biến Giới Nguyên bảo bình làm chí bảo duy nhất của thế giới này, chuyên dùng để sản xuất Giới Nguyên.
Sau đó ông ta đi đến tông môn.
Nhìn thấy một đệ tử, ông ta chỉ điểm một chút đã giúp đối phương nhận được lợi ích cả đời.
"Ra mắt lão tổi"
"Ra mắt lão tổi"
Đệ tử của Cái Thế Thánh Tông nhìn thấy Lôi Đế, bất kể có có thể được đến chỉ điểm hay không cũng cung kính hành lễ.
Lúc này, âm mưu gia phái chủ chiến Kiến Bạch Y hóa thân thành bóng đen đi tới Cái Thế Thánh Tông, nhìn Lôi Đế phía dưới thì cười gần và nói: "Xem ra người này rất xem trọng tông môn của mình, có thể dùng cái này làm lợi thế để uy hiếp hắn gia nhập chúng ta."
Trên mặt đất, Lôi Đế đi vào một đình nghỉ mát không người, đứng ở đó nhìn ra mưa gió xa xa, ông ta vô cùng cảm khái.
Bỗng nhiên, một bóng đen xuất hiện trước mặt ông.
"Là ngươi!" cảm giác của Lôi Đế rất nhạy cảm, lập tức phát hiện đối phương là bóng đen thân bí trước đó muốn gạt bỏ mình ở thân miếu.
"Chớ khẩn trương." Bóng đen Kiến Bạch Y lộ ra dung mạo thật: "Nếu ngươi đã đột phá tâng ba mươi tư thì miễn cưỡng có thực lực trở thành phá cục giả, cho ngươi một cơ hội gia nhập vào hàng ngũ âm mưu gia của chúng ta."
"Nếu ta không gia nhập thì sao?" Lôi Đế cự tuyệt.
"Không chịu?" Kiến Bạch Y chắp hai tay sau lưng, lạnh lẽo nhìn vào Lôi Đế: "Ngươi cảm thấy người của Cái Thế Thánh Tông và ngươi có thể sống?"
Xoạt xoạt!
Lôi Đế tức giận đến bóp nát chén trà trong tay.
"Đừng nóng giận!" Kiến Bạch Y võ võ bả vai Lôi Đế: "Chúng ta đều là người làm đại sự, không cần là vài con sâu kiến mà ảnh hưởng đến quyết sách của mình, gia nhập hàng ngũ âm mưu gia chúng ta, từ đây lui vào vị trí phía sau màn, trở thành người chấp cờ chẳng phải tốt đẹp hơn sao?"
Nghe vậy, Lôi Đế rơi vào trâm mặc.
Kiến Bạch Y ôm cánh tay mà cười nói: "Ta cho ngươi thời gian để suy nghĩ, nhưng đừng để ta chờ quá lâu, một khi ta mất hết kiên nhẫn thì sẽ tức giận. Mà ta tức giận thì đệ tử của Cái Thế Thánh Tông các ngươi có khả năng sẽ đi đầu thai đấy!"
Nghe vậy, sắc mặt Lôi Đế càng âm trâm.
Ông ghét nhất bị người khác uy hiếp, nhất là kẻ lấy Cái Thế Thánh Tông mà ông phải nhọc nhằn khổ sở tạo dựng nên để đe dọa, điêu này đã chạm đến ranh giới cuối cùng của ông.
"Ta chấp nhận!" Lôi Đế nhìn vê phía hóa thân pháp tắc của Kiến Bạch Y, nghiêm mặt nói.
"Thật?" Kiến Bạch Y cười to, đặt một tay lên vai Lôi Đế: "Người thức thời là trang tuấn kiệt, ta tin tưởng, ngươi về sau sẽ không vì sau đó hối hận."
Nhưng ngay khi hóa thân pháp tắc của Kiến Bạch Y hoàn toàn thả lỏng thì Lôi Đế bỗng xuất thủ, một ánh lôi đình bổ ra, trong chớp mắt đã đánh tan hóa thân của hắn ta.
"Không sai, ta chấp nhận tiễn ngươi về tây thiên!" Đến lúc này Lôi Đế mới hừ lạnh nói.
Gia nhập phái chủ chiến của âm mưu gia?
Tuyệt đối không thểi
Tinh hệ Bắc Cực.
Bản thể của Kiến Bạch Y bỗng mở mắt ra, phẫn nộ quát: "Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, nếu không phải bản tôn đang rơi vào suy kiếp thì nhất định phải xóa sổ ngươi!"
Lúc này, một giọng nói vang dội truyền đến: "Bạch Y Tôn giả, chuyện mà bản tôn bảo ngươi làm đã làm đến đâu rồi?"
Đây là giọng nói của thủ lĩnh phái chủ chiến.
Nghe vậy, sắc mặt Kiến Bạch Y lập tức trắng bệch.
Lúc ở thần miếu, hắn ta bị Lữ Hà tôn giả chế giễu nên phẫn nộ không thả đối phương ra, vì thế nghĩ đến chuyện mời chào Lôi Đế để lấy công chuộc tội, nhưng ai biết hai chuyện đều không làm xong, trong lòng lập tức dâng lên cảm giác nguy cơ.
Chát-!
Một ánh hào quang đánh xuống, nện vào người Kiến Bạch Y, khiến hắn ta kêu thảm một tiếng, lập tức kể lại chuyện ở thần miếu và Cái Thế Thánh Tông.
"Ngươi nói cái gì? Chỉ vì Lữ Hà tôn giả mắng ngươi mà ngươi liền giận dữ rời đi, không thả nàng ta ra? Còn có ý đồ đi mời chào Lôi Đế?" Âm điệu của thủ lĩnh phái chủ chiến dần dần lên cao.
"Sát Lục Tôn Giả, tha mạng!" Kiến Bạch Y lập tức quỳ xuống đất, dập đầu lạy người đứng giữa không trung.
"Mau đi thả Lữ Hà tôn giả ra rồi đưa nàng đến tinh hệ Bắc Cực, nếu không đừng trách bản tôn lòng dạ độc ác." Sát Lục Tôn Giả quát lớn.
"Vâng." Kiến Bạch Y cố nén đau nhức kịch liệt mà bay về phía Tam Thiên giới sâu trong tinh không.
Chân thân của Kiến Bạch Y xuất hiện ở thân miếu, cầm lệnh bài đặc thù mà Sát Lục Tôn Giả ban cho trong tay.
"Nha, đây không phải cái tên nhỏ mọn kia sao, tại sao lại trở về, chỉ là Tiên Đế tâng ba mươi tám mà cũng dám lớn lối ngang tàng với lão nương, có tin ta chặt ngươi hay không?" Lữ Hà tôn giả cười khanh khách và nói.
Kiến Bạch Y không quan tâm Lữ Hà tôn giả uy hiếp, chỉ lấy ra lệnh bài mà Sát Lục Tôn Giả cho hắn rồi đột nhiên ném về phía thần miếu. Lệnh bài kia phát ra vô số ánh sáng nóng bỏng, va chạm với sức mạnh của chính thần miếu.
Đôm đốp đôm đốp!
Giống như vô số tia sét va chạm trên thân miếu, vô số xiêng xích pháp tắc ngoài thân thể của Lữ Hà tôn giả bị ả tránh thoát trong nháy mắt, mà ả thì cấp tốc rời khỏi thân miếu.
"Ta tự do!" Lữ Hà tôn giả cất tiếng cười to, sau đó nhìn về phía Kiến Bạch Y: "Tiểu tử, vì cảm tạ ngươi thả ta ra, ta cho ngươi chết sớm một bước."
"Bà điên, ngươi nói cái gì?" Kiến Bạch Y bị dọa đến đột nhiên kẹp chặt hai chân, tiếp theo xoay người bỏ chạy, tốc độ nhanh như sấm sét.
"Ngươi trốn được sao?" Lữ Hà tôn giả cười khanh khách, khẽ vung tay áo lên, có xiêng xích pháp tắc lao vào hư không, lúc xuất hiện lần nữa thì nó đã đâm thủng người Kiến Bạch Y. Giữa không trung, Kiến Bạch Y bị một xiêng xích pháp tắc màu đỏ quỷ dị đâm thủng, cảm giác sức mạnh toàn thân đều không dùng được, sinh mệnh lực đang tràn nhanh về hướng Lữ Hà tôn giả.
"Ừm, thật là cảm giác tuyệt vời."
Lữ Hà tôn giả cắn nuốt sức mạnh của Kiến Bạch Y, cảm giác toàn thân thoải mái, không bao lâu sau đã thành công hút sạch Tiên Đế tâng ba mươi tám này trở thành một bộ thây khô.
"Quá yếu!" Lữ Hà tôn giả liếm môi một cái, vứt thi hài khô quắt của Kiến Bạch Y xuống mặt đất. Đường đường là một Tiên Đế tâng ba mươi tám lại ngã xuống như vậy!