Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1833 - Chương 2088: Lửng Mật Náo Loạn Thiên Cung

Chương 2088: Lửng mật náo loạn Thiên Cung Chương 2088: Lửng mật náo loạn Thiên CungChương 2088: Lửng mật náo loạn Thiên Cung

"Ăn ngon quá!" Linh hầu Thiên Đạo cầm trái bàn đào vạn năm lớn chừng bát cơm lên, cắn một miếng thật to, miệng ngập nước, vị ngọt lan tràn khắp lưỡi.

"0a gừt"

Lửng mật ăn ngồm ngoàm quả Thiên Tiên, bàn đào và đủ loại món ăn được bày ra, thích chí rống lên.

"Quả thực rất ngon." Hồ Đại Hồng cũng đang ăn bàn đào với vẻ tận hưởng.

Trường Nhĩ Thiên Đế và con trai của hắn cũng đang thưởng thức bàn đào và Thiên Tiên quả. Nhưng vì tu vi của hai người họ quá thấp, nên chỉ ăn một miếng thôi là đã thấy cả người nóng ran, phải vội chạy ra ngoài độ kiếp.

Còn con trai của Trường Nhĩ Thiên Đế thì vừa ăn xong đã hôn mê, tu vi tự động đột phá từ Thần Nguyên Cảnh tâng một lên Thân Nguyên Cảnh tầng chín đỉnh phong, sắp đột phá lên Phá Hư Cảnh.

Hồ Đại Hồng trợn trừng mắt mà nói: "Dược hiệu của bàn đào với quả Thiên Tiên đúng là rất tốt. Xem ra, chúng ta có thể lấy vài gốc bàn đào với Thiên Tiên quả về Phiêu Miểu Tông trồng."

"Ý kiến hay." Linh hầu Thiên Đạo đồng ý.

Lửng mật không ư hử gì, chỉ chăm chú ăn.

Đối diện bàn tiệc của bọn họ, một vị Thiên Tiên Cảnh nheo mắt, quan sát linh hầu Thiên Đạo, Hồ Đại Hồng và lửng mật một cách tỉ mỉ, phát hiện trên người đối phương không có khí tức thuộc về Thiên Hư Giới.

Vậy chứng tỏ điều gì?

Toàn bộ bọn họ đều là kẻ ngoại lail

"Thế mà lại có kẻ ngoại lai xuất hiện ở Thiên Hư Giới. Vậy chẳng lẽ bình chướng Thiên Đạo đã yếu đi rồi sao? Đúng là một tin mừng mài Chỉ có điều, phải thăm dò thực hư đã."

Ruột gan gã Thiên Tiên này nhộn nhạo hết cả lên.

Gã là Tiên Nhân của Thiên Hư Giới, ngặt một nỗi thân hồn đã bị Quảng Kính Tiên Đế đoạt xá.

Không chỉ mình gã, trong số mấy trăm Thiên Tiên ở đây cũng phải hơn trăm đã bị đoạt xá, trở thành nội ứng của Quảng Kính Tiên Đế.

Vốn dĩ Quảng Kính Tiên Đế vẫn luôn án binh bất động là bởi sau khi mất đi nhục thân, dù tu vi đã đột phá Tiên Đế tâng mười thì vẫn bị bình chướng Thiên Đạo ngăn cản, vô pháp phát huy hết toàn lực.

Thế nên gã mới ngủ đông!

Hôm nay, sự xuất hiện của sinh linh ngoại lai khiến Quảng Kính Tiên Đế vui mừng không thôi, bởi gã cho rằng bình chướng của Thiên Đạo hẳn đã sụp đổ, nên mới tranh thủ khống chế những nội ứng này động thủ.

Bộp!

Một vị Thiên Tiên bị Quảng Kính Tiên Đế đoạt xá bất thình lình hất bàn lên, chỉ vào lửng mật đang ăn hì hục, nói với vẻ tức giận: "To gan, súc sinh nơi nào mà cũng dám ngôi cùng bà với Thần Thánh, đúng là khiến người ta mất hứng mài"

Một vị Thiên Tiên khác cũng châm dầu vào lửa: "Đúng vậy, một súc sinh không rõ nguồn gốc lại ngồi cùng bàn với Tiên Nhân như chúng ta, lẽ nào lại vậy được!"

Số nội ứng còn lại cũng phụ họa không ngớt. Một vài Thiên Tiên dù không bị khống chế cũng cảm thấy ngồi ăn cùng một sinh linh kỳ dị như lửng mật là cực kỳ mất mặt, nên cũng tỏ vẻ ghét bỏ.

“Gừ gàoool!"

Lửng mật tức khắc dựng thẳng người, nhìn gã Thiên Tiên khơi mào mọi chuyền đăm đăm, đôi con ngươi ngập tràn lửa giận.

Nó sống tới chừng này năm, chưa từng bị một ai chê xấu.

Hiện giờ, lửa giận phừng phừng dần chuyển sang sát ý.

Âm!

Chỉ trong chớp mắt, lửng mật đã xông ra, một quyền nện bay gã Thiên Tiên khởi xướng nọ, khiến đối phương tông vào mấy vách tường, lăn lông lốc trên mặt đât.

"Mau bắt con quái vật này lại!"

"Nhiếp Lăng Thiên Tiên, ngươi xem người mà ngươi dẫn tới kìa, vậy mà lại dám ra tay với bọn ta, đúng là đen đủi!"

Chúng Thiên Tiên tức khắc đứng dậy, bắt đầu vây công lửng mật.

Trên bàn tiệc, Nhiếp Lăng Thiên Tiên đang tính đứng ra ngăn cản, lại nhận được truyền âm từ Diệp Phong, nên hắn ta giữ im lặng rồi tiếp tục quan sát.

Ở bên kia, Diệp Phong, Hồ Phi Phi và Quang Minh Tiên Tôn bay lên, tiến gần Thiên Cung để quan sát mọi chuyện, từ đầu tới cuối vẫn luôn ẩn nấp thân hình.

"Quảng Kính Tiên Đế cố tình khơi màn mâu thuẫn là để mọi người hỗn loạn, nhiễu loạn trật tự, buộc những cường giả như Tiên Tôn, thậm chí là Tiên Đế phải hiện thân. Đồng thời, gã cũng đang muốn thăm dò xem thử đại trận của Thiên Đạo có phải bị phá rồi hay không." Diệp Phong nói.

"Ta cũng nghĩ vậy." Quang Minh Tiên Tôn không phải kẻ ngu, hiển nhiên cũng đoán ra được, Diệp Tiên Đế, hiện giờ chúng ta phải làm gì?"

"Quan sát là được. Chỉ là một đám Thiên Tiên, còn không đủ cho lửng mật chơi nữa." Diệp Phong khoanh tay, vẻ mặt bình thản.

Trên bàn tiệc, Hồ Đại Hồng và linh hâu Thiên Đạo vẫn còn cắm cúi ăn, vốn không có ý định xuất thủ.

Bởi bọn chúng biết lửng mật có khả năng lấy một địch trăm!

Sau khi đánh bay vị Thiên Tiên kia, lửng mật đã bị mấy vị Thiên Tiên dùng tiên binh đả thương, cơ thể văng ra ngoài, áo choàng phấp phới.

“Gừ gàoool"

Dù không bị thương gì cả, nhưng lửng mật lại bị đám người kia chọc giận. Sau khi gầm lên một tiếng, nó tiến vào trạng thái quái thú, dù ngoại hình chỉ lớn chừng mười thước, nhưng cơ thể trở nên cứng rắn hơn, còn tản ra khí tức thuộc về Thiên Tiên đỉnh phong.

Âm!

Chỉ một cái quật đuôi của lửng mật là đã có mấy vị Thiên Tiên bay ra ngoài, cơ thể nứt ra.

"Mạnh quá!" Quang Minh Tiên Tôn thấy cảnh tượng này thì líu hết cả lưỡi.

Chiến lực của lửng mật đã là Thiên Tiên đỉnh phong, dẫu kém hơn Tiên Tôn, nhưng khoảng cách cũng không xa là bao.

"Chúng tiên mau trấn áp con yêu thú này lại!" Những Thiên Tiên khác hô lên.

Chỉ trong chốc lát, hơn trăm vị Thiên Tiên đồng loạt xuất thủ, bao vây lửng mật ngay trong chính điện của Thiên Cung. Chỉ có điều, mặc cho bọn họ tấn công thế nào cũng không phá nổi lớp phòng ngự của lửng mật. Trong khi đó chỉ với một cái quật đuôi của nó là đủ để quật bay bọn họ rồi.

Những Thiên Tiên thực lực không quá cao còn trực tiếp nổ banh xác.

Hơn hai trăm vị Thiên Tiên còn sót lại lổm ngổm bò dậy, nhìm lom lom lửng mật đang đại sát tứ phương. Sau khi nhìn nhau, bọn họ đồng loạt nhìn vê bóng hình mơ hồ ở đằng sau tấm rèm.

"Mong Tiên Tôn đại nhân xuất thủ!"

"Con yêu thú này đến từ ngoại giới, không phải là sinh linh Thiên Hư Giới ta, chắc chắn là nội ứng của tà ma thiên ngoại!

"Mong Tiên Tôn trừ yêu!"
Bình Luận (0)
Comment