Chương 2091: Chiến lực cộng dồn liên tục
Chương 2091: Chiến lực cộng dồn liên tụcChương 2091: Chiến lực cộng dồn liên tục
"Oa gàoool!"
Nghe tin muốn ăn bao nhiêu được ăn bấy nhiêu, lửng mật tức khắc thoát khỏi hình thái quái thú, ngồi xuống trước bàn tiệc, hai chi trước đáp lên cạnh bàn, tỏ vẻ đói lắm rồi, thi thoảng còn xoay bàn như thể đang thúc giục.
“Người đâu, mang thức ăn lên!"
Quang Minh Tiên Tôn phất ống tay áo, lập tức có mấy chục tiên nữ nâng khay đựng tiên quả lên, khiến đôi con ngươi của lửng mật sáng rực.
"Tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục vũ nghệ!"
Quang Minh Tiên Tôn cười lớn, chúng tiên cũng tận hưởng lễ hội, ăn mừng việc đã tiêu diệt được Quảng Kính Tiên Tôn.
Sâu dưới lòng đất, Diệp Phong ngồi khoanh chân trước bức tranh, phát hiện môn Thần Thông Thiên Tôn này cực kỳ khó lĩnh ngộ, nếu muốn nắm giữ thì phải học được pháp tắc Sinh Mệnh.
Cũng may hắn có Đạo Kinh, nên chẳng thiếu loại pháp tắc nào. Vì vậy, hắn dốc hết toàn lực lĩnh ngộ pháp tắc Sinh Mệnh, khí tức Sinh Mệnh sản sinh liên tục trên người hắn.
Đây là hiệu quả của pháp tắc Sinh Mệnh!
Sau khi lĩnh ngộ pháp tắc Sinh Mệnh được một phần mười tiến độ, tương đương với Tiên Đế tâng mười, cuối cùng Diệp Phong cũng đủ tư cách tu luyện môn Thần Thông Thiên Tôn trên bức tranh, vội tận lực lĩnh ngộ.
Trong quá trình này, Diệp Phong như được khai sáng.
Môn Thần Thông này có tên là "Chiến Lực Vô Hạn”, cứ tiêu hao một lượng lực Sinh Mệnh nhất định, chiến lực sẽ tăng gấp đôi.
Nếu tiếp tục tiêu hao lực Sinh Mệnh, chiến lực lại được cộng dồn lên.
Chỉ cần lực Sinh Mệnh không cạn kiệt thì có thể cộng dồn vô số lần. Đây cũng là lý do phải nắm giữ pháp tắc Sinh mệnh. Nếu không, lúc cộng dồn chiến lực mà lực Sinh Mệnh không đủ thì sẽ tự giết chết chính mình.
"Môn Thần Thông lợi hại thật!" Diệp Phong mở to hai mắt, vẻ mặt chấn động.
Ngoại trừ pháp tắc Sinh Mệnh, Diệp Phong còn sở hữu Sinh Mệnh Chi Tâm, cho nên lực Sinh Mệnh gần như vô tận, có khả năng cộng dồn chiến lực vô số lần.
Song đây mới chỉ là lý luận.
Mỗi một lần cộng dồn chiến lực ắt cần thời gian, chờ đến khi hắn cộng dồn chiến lực xong, chỉ e trận đấu cũng kết thúc rồi.
Với lại, để cộng dồn chiến lực gấp đôi thì lực Sinh Mệnh cũng phải tiêu hao cực kỳ nhiều, điều kiện quá hà khắc.
"Mình thử trước xem saol"
Diệp Phong thu hồi vách tường này vào trong Tiểu Vũ Trụ, để ở gần gốc trà Ngộ Đạo thất thải, coi như cảnh nền, còn hắn thì dẫn Hồ Phi Phi vào vũ trụ.
Chẳng mấy chốc, Diệp Phong đã bắt đầu thiêu đốt lực Sinh Mệnh của mình.
Sau khi thiêu đốt toàn bộ lực Sinh Mệnh trong thân thể, chiến lực của hắn tăng lên một tầng, khiến chiến lực hiện tại gấp hai lần chiến lực vốn có. Đồng thời, lực Sinh Mệnh tuôn trào không ngừng trong cơ thể hắn, rồi lại tiếp tục thiêu đốt, khiến chiến lực mạnh hơn bốn lần.
Tiếp xuống sẽ là tám lần!
Nhưng càng về sau, lực Sinh Mệnh càng bị tiêu hao nhiều, còn phải duy trì pháp tắc Sinh Mệnh, nên với trạng thái hiện tại của Diệp Phong, chỉ đủ khả năng gia tăng chiến lực mười lần.
"Hiện giờ ta là Tạo Hóa Cảnh tâng ba mươi."
"Mà chiến lực của mình đã vượt qua Chí Tôn vô địch bình thường rồi, giờ lại công dồn lên mười lần, nên giờ có phải đối mặt với Tiên Đế tâng bốn mươi cũng không thành vấn đề."
Diệp Phong thoát khỏi trạng thái cộng dồn chiến lực.
Sau khi tiến vào trạng thái này, để duy trì chiến lực thì cũng phải tiêu hao lực Sinh Mệnh không ngừng nghỉ.
Nếu là người bình thường, chỉ e chịu không nổi.
Chỉ mỗi Diệp Phong, người sở hữu môn Thần Thông Thiên Tôn "Sinh Mệnh Chi Tâm", cùng với pháp tắc Sinh Mệnh cùng lúc bổ sung, cho nên mới gia tăng chiến lực lên đến mười lần.
Điểm này đã đủ đáng sợ rồi!
Giả dụ hai thiên kiêu cùng cảnh giới luận bàn, thực lực tương đương nhau, nếu một người sở hữu môn Thần Thông Thiên Tôn "Chiến Lực Vô Hạn", dẫu chỉ gia tăng chiến lực gấp hai lần, thì cũng đủ nghiền ép đối phương rồi.
Còn nếu tăng gấp mười thì giết chết đối phương chỉ là chuyện nhỏ, chẳng những bất bại trong cùng cảnh giới, mà còn dư sức nghịch chiến các thiên kiêu đỉnh cấp ở cảnh giới cao hơn.
Đây mới là kẻ cường đại nhất!
"Phi Phi, ta có một môn Thần Thông, có thể để ngươi luyện, sau khi luyện thành, ít nhất có thể tăng chiến lực của ngươi gấp đôi."
"Lợi hại vậy sao? Là môn Thần Thông nào vậy?"
"Chiến Lực Vô Hạn!"
Diệp Phong cũng không keo kiệt, chỉ dạy Hồ Phi Phi tận tình. Với ngộ tính của nàng, chẳng mấy chốc mà thành thạo môn Thần Thông này, có thể thi triển dễ dàng.
"Đi thôi, tới Thiên Cung.”
Diệp Phong mang Hồ Phi Phi vê Thiên Cung, nhoáng cái đã tiến vào chính điện.
Lúc này, chúng tiên vẫn đang nâng ly ăn mừng.
Khi thấy Hồ Phi Phi và Diệp Phong, người nào người nấy đều kinh ngạc không thôi, chẳng ai biết đối phương là ai, chỉ mỗi Nhiếp Lăng Thiên Tiên, Quang Minh Tiên Tôn và một ít người đứng dậy.
"Bái kiến Diệp Tiên Đế!" Quang Minh Tiên Tôn chắp tay hành lễ.
Chúng tiên thấy vậy cũng đứng lên, hành lễ với Diệp Phong và Hồ Phi Phi, ngay cả thở mạnh cũng không dám, thấp thỏm lo âu.
"Không cần đa lễ"
Diệp Phong và Hồ Phi Phi ngồi xuống bàn tiệc, thưởng thức bàn đào và Thiên Tiên Quả ở nơi này: "Ngon thật, có thể lấy một ít cây ăn quả ở đây về trồng trong vườn linh dược của tông môn."
"Để ta lấy cho ngài." Quang Minh Tiên Tôn nói.
Khi tin tức Diệp Phong xuất hiện và Quảng Kính Tiên Đế đã bị diệt được lan truyền ra ngoài, những Tiên Tôn ẩn cư tại các nơi trên Thiên Hư Giới cũng lần lượt tìm đến để bái kiến Diệp Phong.
"Sao năm vị Tiên Đế không tới?"
"Lễ nào ngài ấy không dám gặp Diệp Tiên Đế?"
Chúng tiên liếc mắt nhìn vị trí dành riêng cho năm vị Tiên Đế, phát hiện nơi đó vẫn trống trơn như cũ, ngay cả bóng người cũng không có.
"Năm vị Tiên Đế bị đạo thương, chỉ e không thể xuất quan." Quang Minh Tiên Tôn nói.
"Đạo thương thôi mà, chữa được." Diệp Phong điểm vào không trung, sau đó có năm luồng sáng bay ra, hướng về các nơi các nhau, khiến những nơi ấy vang lên tiếng rên rỉ.
Chỉ một giây sau, năm cường giả với khí tức cường đại xuất hiện gồm ba nam hai nữ. Nam tử thì dáng vẻ trang nghiêm, nữ tử lại duyên dáng yêu kiều, đều là nam thanh nữ tú, khí chất thanh cao.
"Bái kiến Diệp Tiên Đết"
Năm vị Tiên Đế của Thiên Hư Giới vẫn luôn quan sát toàn bộ sự tình, ngặt một nỗi vì bị đạo kiếp áp chế, nên không thể không bế quan, vô pháp xuất thủ.