Chương 2092: Khai sáng Kỳ Lân hỗn mang
Chương 2092: Khai sáng Kỳ Lân hỗn mangChương 2092: Khai sáng Kỳ Lân hỗn mang
Hiện giờ, Diệp Phong chỉ động nhẹ ngón tay liền xóa bỏ đạo thương của bọn họ, quả thật đáng kinh ngạc.
"Tiếp tục ăn thôi nào!" Diệp Phong phất tay áo,'Giờ ta có chuyện này muốn nói với các ngươi."
"Vấn bối xin rửa tai lắng nghe."
Năm vị Tiên Đế ngồi trên bàn tiệc, chỉ dám ngồi nửa phần ghế, điệu bộ khiêm tốn.
"Tình huống ở ngoại giới đã hoàn toàn khác so với mấy chục triệu năm trước kia. Hiện tại Tiên Giới, thế giới Tinh Không và Tam Thiên Giới đều đã hợp tác với nhau, mở ra thời kỳ thịnh thế. Các ngươi không cần thiết phải dậm chân tại chỗ như vậy."
Diệp Phong thong thả tiếp lời: "Ý của ta là, đã đến lúc Thiên Hư Giới thu hồi bình chướng Thiên Đạo, bắt đầu hành trình mới, nghênh đón thời kỳ hoàng kim."
Diệp Phong ngừng một chút rồi nói tiếp: "Chỉ có như vậy, nhân tài Thiên Hư Giới mới có thể đột phá cảnh giới cao hơn. Chẳng lẽ các ngươi không biết rõ nguyên do Thiên Hư Giới chỉ có hai mươi tám Tiên Tôn sao? Là bởi Thiên Hư Giới cứ dậm chân tại chỗ, cho nên hai mươi tám Tiên Tôn là cảnh giới cao nhất rồi."
"Muốn phá vỡ điều này, các ngươi phải thu hồi bình chướng Thiên Đạo."
"Các ngươi đã hiểu chưa?"
Chúng tiên lâm vào trạng thái trâm mặc.
Bọn họ cũng muốn mở bình chướng của Thiên Hư Giới, ngặt một nỗi sợ bị cường giả bên ngoài phát hiện, phải chịu cảnh bị nô dịch thì hỏng chuyện.
"Không cần lo lắng về vấn đề an nguy."
Diệp Phong đứng dậy, thế giới chỉ lực cuồn cuộn tản ra từ người hắn, bao phủ toàn bộ Thiên Hư Giới: "Ai dám nhiễu loạn trật tự, ta sẽ đích thân tiên hắn xuống mồ!"
Chúng tiên cảm nhận được luồng khí thế khủng bố của Diệp Phong, nhịn không đươc mà so sánh với chính mình. So với Diệp Phong, bọn họ chỉ là hạt bụi giữa vũ trụ vô tận, nhỏ bé tột cùng.
Cũng vì thế mà bọn họ càng thêm tin phục Diệp Phong.
"Diệp Tiên Đế, chỉ cần ngài có thể bảo vệ an nguy của Thiên Hư Giới, dù bọn ta phải mở bình chướng của Thiên Đạo cũng không thành vấn đề. Dẫu sao, dựng đại trận, lui về ẩn cư không hiện thế cũng chỉ vì hai chữ an nguy." Quang Minh Tiên Tôn nói với vẻ nghiêm túc.
Thân là Thiên Đạo của Thiên Hư Giới, hắn ta phải đặt an nguy của Thiên Hư Giới lên hàng đầu.
"Ta sẽ công bố với Tam Giới sự tồn tại của các ngươi, cũng sẽ cảnh cáo không để các thế lực khác tới xâm phạm. Sao hả?" Diệp Phong nhìn Quang Minh Tiên Tôn,'Đương nhiên, các ngươi nếu cố ý trêu chọc thị phi, dẫn tới tai họa, thì ta sẽ không quản."
"Đương nhiên Thiên Hư Giới ta sẽ không làm việc đó.' Quang Minh Tiên Tôn đích thân cam đoan.
"Vậy là được." Diệp Phong nhìn quanh một vòng, chạm mắt với mấy trăm cường giả Thiên Tiên ở đây rồi truyên âm tới Tam Giới.
"Thiên Hư Giới tại vùng Bắc Cực hiện thế, vì hòa bình của Tam Giới, chư vi đạo hữu, nước sông không phạm nước giếng! Dưới tình huống Thiên Hư Giới không cố ý gây hấn mà có kẻ dám xâm phạm, đừng trách Diệp Phong ta không nể mặt!"
Giọng nói của Diệp Phong vừa truyền ra đã dấy lên một cơn sóng dữ dội đối với Tam Giới. Không ít các cường giả đều mở thiên nhãn nhìn về phía Bắc Cực, khi thấy vì sao hoang vu ở bên trên thì kinh ngạc không thôi.
"Đây chẳng phải là một vì sao bỏ hoang à?"
"Ta cũng thấy kỳ lạ."
"Chắc hẳn là pháp thuật che mắt!"
Chúng tiên lẩm bẩm.
Chính điện của Thiên Cung, Thiên Hư Giới.
Diệp Phong liếc nhìn Quang Minh Tiên Tôn, sau đó nhìn các Tiên Đế và Thiên Tiên ở đây một lượt. Toàn bộ bọn họ đều đã gật đầu.
"Được rồi, mở bình chướng đi!"
Quang Minh Tiên Tôn hít một hơi thật sâu, bắt dầu dùng ý niệm câu thông với đại trận Thiên Đạo, dỡ bỏ toàn bộ bình chướng đối với Thiên Hư Giới, khiến cho tình hình bên ngoài cũng thay đổi một cách chóng mặt.
Ngay sau khi bình chướng được mở ra, tu sĩ tam giới phát hiện vì sao bỏ hoang kia bỗng nhiên trở nên màu mỡ.
Các thảm thực vật bắt đầu mọc lên, tiên hồ, thác linh tuyền, tiên hạc...
Cảnh tượng phồn hoa đập vào mắt tu sĩ tam giới, khiến ai nấy đều kinh ngạc vô cùng.
"Quả nhiên là che mắt mà."
"Vì sao này phồn thịnh thật, vậy mà có tới tận năm vị Tiên Đế, tu vi cũng đạt tới Tiên Đế tầng chín, coi như mạnh mẽ."
"Thế mà có hơn mười vạn Tiên Cảnh, hai mươi tám Tiên Tôn. Đối với một vì sao nhỏ bé như thế này cũng xem là nhiều rồi."
"Ta cảm nhận được khí tức của linh quả."
“Chư vị, qua đó xem một chút đi?"
"Được!"
"Chúng ta qua xem một chút. Chỉ cần không gây hấn thì sẽ không trở thành kẻ địch của Diệp Tiên Đế"
Tu sĩ từ Tam Giới lập tức xuất phát. Chẳng mấy chốc, bọn họ đều đã đặt chân lên Thiên Hư Giới, tiến hành tham quan nơi này, hoàn toàn không có ý định xấu gì.
Lúc này, tại chính điện của Thiên Cung.
"Ngoại giới ngoài kia vô biên vô tận, cảm giác bức bối lúc trước hoàn toàn biến mất rồi."
"Đúng vậy, ta có cảm giác sắp đột phá Tiên Tôn. Vì bình chướng Thiên Đạo đã bị phá bỏ nên Thiên Hư Giới không còn bị giới hạn về số lượng Tiên Tôn nữa, có thể đột phá không ngừng."
Chúng tiên của Thiên Hư Giới kích động không thôi.
Là một tu sĩ, được đột phá liên tục là chuyện tốt không còn gì bằng. Vậy nên, người nào người nấy đều cảm thấy cực kỳ hưng phấn.
Lúc này, Quang Minh Tiên Tôn phát hiện không ít cường giả ngoại giới tiến vào Thiên Hư Giới thì lo cho tảng đá lớn hình dã thú ở vùng biển phía Đông, vội hỏi Diệp Phong: "Diệp Tiên Đế, ngài có thể giúp †a một chuyện hay không?”
"Chuyện gì?" Diệp Phong hỏi. "Ngài còn nhớ tảng đá hình dã thú kia không?" Quang Minh Tiên Tôn hỏi.
"Nhớ, là một tảng đá không tệ, có khả năng câu thông Thiên Đạo, chỉ cân không ngừng hấp thu tinh hoa đất trời là có thể hóa hình. Một khi xuất thế, sẽ là cường giả Tiên Cảnh trở lên." Diệp Phong thuận miệng cũng nói đúng nội tình của tảng đá.