Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1838 - Chương 2093: Khai Sáng Kỳ Lân Hỗn Mang (Tt)

Chương 2093: Khai sáng Kỳ Lân hỗn mang (tt) Chương 2093: Khai sáng Kỳ Lân hỗn mang (tt)Chương 2093: Khai sáng Kỳ Lân hỗn mang (tt)

Quang Minh Tiên Tôn gật đầu, nói: "Tảng đá đó là một lão bằng hữu của ta. Năm ấy hắn nhập Tiên không thành, bị hóa thành một tảng đá. Chẳng hay ngài có thể điểm hóa, giúp hắn nhanh chóng xuất thế?"

"Được." Diệp Phong gật đầu.

"Thật sao?" Quang Minh Tiên Tôn giật mình, cứ ngỡ Diệp Phong sẽ không đồng ý ra tay tương trợi

"Chuyện này không nên chậm trễ, xuất phát đi!" Diệp Phong đứng lên, để lửng mật và mấy người kia ở lại ăn uống, còn hắn thì xuống hạ giới với Quang Minh Tiên Tôn.

Không lâu sau đó, hai người đến bên cạnh tảng đá ở vùng biển phía Đông, lằng lặng quan sát nó.

"Diệp Tiên Đế, việc này có khó không?" Quang Minh Tiên Tôn lo lắng hỏi thăm.

"Không khó. Hôm nay ta có thể giúp hắn thành Tiên, còn đột phá được lên Thiên Tiên." Diệp Phong mỉm cười, tiết lộ sự thật khiến Quang Minh Tiên Tôn cũng phải nghẹn họng nhìn trân trối.

"Thật sao?" Quang Minh Tiên Tôn lại dò hỏi thêm lần nữa.

"Chẳng phải vị bằng hữu này của ngươi không phải người à?" Diệp Phong nhìn Quang Minh Tiên Tôn.

"Diệp Tiên Đế quả có con mắt tinh tường. Hắn không phải người, mà là một cổ thú cường đại." Quang Minh Tiên Tôn gật đầu.

Diệp Phong chỉ vào tảng đá có hình dạng dã thú trước mặt rồi nói với vẻ khó hiểu: "Nếu là người, chắc chắn sẽ là hình người. Còn tảng đá này rõ ràng không phải hình người."

"Đúng vậy, bằng hữu của ta quả không phải là người." Quang Minh Tiên Tôn gật đầu, sau đó lại thấy lời của Diệp Phong hơi lạ lùng.

Ong ong ongl

Tảng đá hình dã thú rung lên không ngừng, cứ như đang tức giận, khiến Quang Minh Tiên Tôn xấu hổ không thôi, chỉ biết sờ cằm.

"Thức tỉnh đi!"

Diệp Phong cũng không nhiều lời, dễ dàng tạo ra một luông sương mù hỗn mang, truyền vào tảng đá nọ, thuận tiện thêm một ít Giới Nguyên.

Chẳng mấy chốc khí tức của tảng đá đã tăng vọt.

Không lâu sau, khí tức đột phá từ Nhân Tiên Cảnh lên tới Địa Tiên, đã thế còn chưa dừng lại, cuối cùng đột phá Thiên Tiên. Sau đó, tảng đá nổ tung, hóa thành một con Hỗn Độn Kỳ Lân.

Kỳ lân cao tới hai thước, đứng trên mặt biển, trên người bị sương mù hỗn mang bao trùm, khí thế kinh người.

"Rốt cuộc ta cũng thành Tiên rồi!"

Hỗn Độn Kỳ Lân kích động không thôi. Hắn ta nhìn Diệp Phong, hai chỉ trước quỳ xuống đất, dập đầu liên tục.

"Bạn già à, cuối cùng ngươi cũng đột phá, còn lên thẳng Thiên Tiên, tương lai muốn làm gì cũng được rồi." Quang Minh Tiên Tôn chúc mừng đối phương.

“Gâu gâu!"

Hỗn Độn Kỳ Lân nhào người về phía Quang Minh Tiên Tôn rồi cắn một phát vào đùi hắn ta, giọng nói thanh thoát thuộc về nữ tử truyền ra từ trong hàm răng: 'Lý Quang Minh, cái tên ngốc nhà ngươi, lại dám nói ta không phải là người."

"AI" Quang Minh Tiên Tôn ăn đau,"Ta có nói sai đâu. Ngươi là Kỳ Lân, đâu phải người."

"Ngươi mới không phải người!" Hỗn Độn Kỳ Lân cắn chặt Quang Minh Tiên Tôn không nhả.

Diệp Phong đứng một bên nhìn. Đối với tên ngốc này hắn cũng nhịn không nổi mà phì cười. Cũng lúc ấy hắn mới biết Hỗn Độn Kỳ Lân là con cái, đã thế còn có mối quan hệ mập mờ với Quang Minh Tiên Tôn.

Hai người họ đùa giỡn một hồi lâu mới nhớ tới Diệp Phong, khi ấy mới dừng trò cười của mình lại.

Quang Minh Tiên Tôn bịt miệng của Hỗn Độn Kỳ Lân, ngăn không cho nàng cắn mình rồi mới nói: "Diệp Tiên Đế, để tỏ lòng biết ơn với ngài, ta sẽ tổ chức thịnh hội bàn đào, mong ngài tham dự!"

"Được!" Diệp Phong gật đầu.

Trước đó vì bận việc tìm kiếm môn Thần Thông Thiên Tôn và các loại pháp tắc nên không có thời gian tham dự hội bàn đào. Giờ nhân cơ hội này trải nghiệm một phen.

"Mời thêm các tiên hữu khác cũng được." Diệp Phong ngỏ lời.

"Đương nhiên không sao, nhưng ta sợ không mời nổi tiên hữu các giới.' Quang Minh Tiên Tôn hơi lúng túng.

"Ta tự mời." Giọng nói hùng hồn vang khắp tam giới của Diệp Phong vang lênĐạo hữu tam giới, nếu các vị cảm thấy hứng thú, mau tới tham dự thịnh hội bàn đào của Thiên Hư Giới, quá hạn không đợi."

Giọng nói của Diệp Phong vừa truyền ra đã chấn động tam giới.

"Thịnh hội bàn đào? Nghe thú vị nhỉ!"

"Nếu Diệp Tiên Đế đã mời thì đương nhiên chúng ta phải nể mặt mũi ngài ấy, tới xem thế nào!"

"Ta lại quan tâm tới Thiên Tiên Quả và bàn đào trong truyền thuyết, không biết sau khi ăn xong có trở thành Thiên Tiên luôn không.

"Ngươi nghĩ nhiều rồi, chỗ nào mà thần kỳ vậy được. Chỉ có điều ăn xong một quả có thể bớt đi vài năm khổ tu thì không thành vấn đề, còn kéo dài tuổi thọ nữa."

Chúng tiên Tam Giới đều thi nhau lên đường.

Tại chính điện của Thiên Cung, Diệp Phong ngôi ngay ngắn ở vị trí giành cho khách quý, Hỗn Độn Kỳ Lân ngồi ở kế bên, còn năm vị Tiên Đế thì ngồi ở hai cánh.

"Chào các vị đạo hữul"

Lúc này, cường giả Tiên Cảnh bước vào chính điện của Thiên Cung, chủ động chào hỏi mọi người xung quanh, cũng tranh thủ thời gian hành lễ với Diệp Phong.

"Chư vị đạo hữu, nếu đã tới thì ngồi đi!" Diệp Phong nâng ly rượu lên, ra hiệu cho mọi người ngồi xuống.

"Đa tạ Diệp Tiên Đế đã mời." Chúng tiên đồng loạt chắp tay rồi lần lượt an tọa.

"Ồ, lại có thịnh hội bàn đào. Diệp chưởng môn, dạo này người ta nhớ ngươi lắm đấy!" Một giọng nói quyến rũ vang lên, chấn động thính giác của các cường giả. Thấy vậy, mọi người lập tức nhìn sang.

Khóe miệng của Diệp Phong cũng giật giật, nhìn về phía giọng nói phát ra.

Người vừa đến là Lữ Hà tôn giả, đại công chúa của Long Đình Thượng Cổ. Đi phía sau nàng là một vị Tiên Đế đỉnh cấp toàn thân phát sáng.

Người nọ vác trường đao, quả không ai khác ngoài Cửu Hoàn Đao Hoàng, cường giả phụ trách trấn thủ đại môn của Long Đình Thượng Cổ. "Mạnh quái"

Quang Minh Tiên Tôn và năm vị Tiên Đế nhìn vê phía Lữ Hà tôn giả và Cửu Hoàn Đao Hoàng, song lại phát hiện bản thân không thể nhìn thấu đối phương, trái lại cảm nhận được cỗ khí tức pháp tắc cuồn cuộn, khiến người tuyệt vọng từ trên người họ.

"Vị đó là Lữ Hà tôn giả của Long Đình Thượng Cổ, còn vị kia là Cửu Hoàn Đao Hoàng, đều là Tiên Đế tầng ba mươi tư trở lên, thực lực không tâm tường." Diệp Phong hơi ngừng lại rồi mới nói tiếp,'Ta không phải là đối thủ của bọn họ."
Bình Luận (0)
Comment