Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1839 - Chương 2094: Thịnh Hội Bàn Đào

Chương 2094: Thịnh hội bàn đào Chương 2094: Thịnh hội bàn đàoChương 2094: Thịnh hội bàn đào

Điều hắn nói là tình hình hiện tại.

Với thực lực hiện giờ của hắn, dẫu có thể dùng hình thái Thánh Thần để đỡ công kích của đối phương, nhưng chiến lực lại thua thiệt, vô pháp đánh bại.

"Lợi hại vậy sao?"

Quang Minh Tiên Tôn và các cường giả biến sắc, vội đứng dậy nghênh đón, dẫn Lữ Hà tôn giả tới vị trí khách quý thứ hai, ngay kế bên người Diệp Phong.

Lữ Hà tôn giả ngoảnh mặt thì thâm với Diệp Phong: "Diệp chưởng môn, lúc nào thì ngươi rảnh? Ta muốn song tu với ngươi đói"

"Ngươi cứ tìm ta song tu là không rảnh, ha ha!" Diệp Phong cũng nhây lại.

"Ha ha ha!" Lữ Hà tôn giả che miệng cười khẽ, sau đó cầm trái bàn đào lên, nếm thử một miếng rồi nói: "Mùi vị không tồi, dược hiệu cũng ổn."

"Nếu đã tiến hóa, hiển nhiên là tốt rồi." Diệp Phong nói.

Hắn rất muốn tái tạo lại chủng loại bàn đào này.

Chờ một ngày có thể tạo ra loại bàn đào mà chỉ cần ăn một quả là thành Tiên, chắc chắn sẽ là tin mừng cho toàn bộ tông môn.

"Vẫn náo nhiệt nhỉ."

Long Quân Tâm cũng tới chính điện của Thiên Cung, an tọa tại vị trí khách quý thứ ba, kẹp giữa Lữ Hà tôn giả và Diệp Phong, khiến bầu không khí trở nên cực kỳ vi diệu.

"Sao lại là ngươi?" Lữ Hà tôn giả nhìn Long Quân Tâm ở kế bên mình rồi cười khanh khách mà hỏi,'Ngươi không sợ ta ăn cả ngươi à?"

"Ngươi chay mặn không kiêng à?" Long Quân Tâm tỏ vẻ chẳng sao cả.

"Thú vị!" Lữ Hà tôn giả mỉm cười.

Diệp Phong ngồi ở một bên, từ đầu đến cuối vẫn duy trì sự im lặng.

Chẳng mấy chốc, càng ngày càng có nhiều cường giả Tiên Cảnh xuất hiện, thậm chí những bậc nhân vật như các Tiên Đế và Thiên Tàm Tiên Đế cũng có mặt, khiến thịnh hội bàn đào trở nên long trọng hơn bao giờ hết.

"Đã lâu không gặp, Diệp Tiên Đế."

Một lão giả bước tới, là một lão Tiên Đế tại Tiên Giới. Sau khi gật đầu chào hỏi với mọi người, lão cũng ngồi xuống bàn tiệc, tay cầm quải trượng.

Tại chủ vị, Quang Minh Tiên Tôn run như cầy sấy.

Hắn ta không ngờ, bản thân chỉ là một Tiên Tôn, ấy vậy mà có thể chủ trì một thịnh hội bàn đào với sự góp mặt của hơn mười vị Tiên Đế đỉnh cấp.

Thoạt nhìn thì hắn ta vẫn bình tĩnh lắm, song trong thâm tâm lại loạn thành một nùi.

Sau nửa canh giờ, hơn vạn cường giả Tiên Cảnh hội tụ tại chính điện của Thiên Cung, đều là cảnh giới Thiên Tiên trở lên.

"Chư vị, thế giới mới hiện thế, đại biểu cho Tam Giới sẽ càng thêm vững mạnh. Hồi trước, khi không có Thiên Đạo Cảnh hiện thế, ai cũng đều có khả năng nhập Đạo, cho nên đừng cảm thấy bản thân thua kém người ta, cứ chăm chỉ tu hành là được." Diệp Phong phát biểu cảm nghĩ. Chúng tiên nghe xong đều gật đầu.

Lời này cũng là điều mà bọn họ muốn.

Mọi người thưởng tiệc, thi thoảng lại hàn huyên về vấn đề tu hành. Thiên Hư Giới cũng nhờ đó mà mở mang tâm mắt, chăm chú lắng nghe.

Ngoài ra còn có những trận luận bàn của các thiêu, sau đó được các lão tiền bối chỉ điểm.

Thi thoảng, Diệp Phong cũng chỉ điểm vài ba câu.

Với ngộ tính của hắn, chỉ cần chỉ điểm một chút là đủ để các tu sĩ trẻ tuổi ngộ ra, cho nên người nào người nấy đều lớn mật tới thỉnh giáo Diệp Phong.

Mà đối với chuyện này, Diệp Phong cũng không keo kiệt.

Thứ nên nói thì hắn sẽ nói.

Các tu sĩ đều thu được lợi ích, nên bâu không khí cực kỳ vui vẻ hòa thuận.

Nửa ngày sau, thịnh hội bàn đào chính thức hạ màn.

Trước lúc rời đi, Lữ Hà tôn giả ngoái đầu nhìn Diệp Phong, cười nói: "Diệp chưởng môn, nếu ngươi nghĩ thông suốt thì lúc nào cũng có thể tới Long Đình Thượng Cổ tìm ta!"

Nghĩ thông suốt cái quân!

Diệp Phong chửi bậy trong lòng.

Long Quân Tâm liếc nhìn Diệp Phong với Lữ Hà tôn giả với ánh mắt thâm thúy, song cũng chẳng nói gì, mà rời đi với các cường giả Tiên Cảnh.

"Diệp chưởng môn, giờ mời ngài theo ta tới vườn Tiên Quả. Ở đó có bàn đào và Thiên Tiên mà ngài cần."

Quang Minh Tiên Tôn tiếp tục đi trước dẫn đường.

Diệp Phong im lặng đi sau.

Trong một khu vườn rộng bạt ngàn, Diệp Phong nhìn thấy một vùng trồng toàn bàn đào và Thiên Tiên.

Ngoài ra còn có loài hoa tươi cao tới nửa người, mỗi đóa hoa gồm chín cánh hoa, tỏa hương ngào ngạt, là một trong những vật liệu chế tạo tiên nhưỡng.

"Mỗi loại linh thụ cho ta mười cây." Diệp Phong phân phó.

"Rõ!" Linh hầu Thiên Đạo và Hồ Đại Hồng bắt đầu đào linh thụ.

Riêng lửng mật thì không làm việc, nó ghé vào gốc cây ngủ khò khò, lúc đói thèm ăn thì tiện tay hái mấy trái bàn đào bỏ vào mồm.

"Ông giờ này nữa!" Khóe miệng Diệp Phong giật giật.

Sau khi đào linh thụ xong, Diệp Phong và Hồ Phi Phi dạo một vòng Thiên Hư Giới, tìm kiếm các di tích thượng cổ ở nơi này, chẳng mấy chốc đã tới di tích cổ thành ở dưới đáy biển.

Nơi này có không ít pháp tắc hệ Thủy.

Diệp Phong đứng chính giữa tế đàn của di tích cổ thành, chú tâm cảm ngộ các pháp tắc xung quanh, sau đó dung nhập vào Tiểu Vũ Trụ, tinh luyện rồi truyền vào Đạo Kinh, gia tăng tốc độ hoàn thiện của nó.

"Tốt lắm, tới di tích tiếp theo."

Chỉ tốn nửa ngày, Diệp Phong đã cảm nhận xong toàn bộ pháp tắc của di tích cổ thành này. Sau đó hắn lại cùng Hồ Phi Phi hướng đến các di tích khác tại Thiên Hư Giới. Hồ Đại Hồng, linh hầu Thiên Đạo và lửng mật chuyển toàn bộ linh thụ đã đào về vườn linh dược của Phiêu Miểu Tông, đích thân guao cho Giả Vũ Lam và Nhan Như Ngọc, để các nàng trồng và chăm sóc chúng.

"Chưởng môn có căn dặn, tiềm lực của mấy gốc linh thụ này rất lớn, nên các ngươi cố gắng chăm sóc chúng cho tốt, tốt nhất là giúp chúng tiến hóa, trở thành các loài tiên thụ tốt hơn." Hồ Đại Hồng nói.

Linh hầu Thiên Đạo như nhớ tới điều gì, tranh thủ nói thêm: "Lão đại còn nói, tốt nhất là cho bàn đào tiến hóa đến cảnh giới mà ăn vào có thể giúp người ta thành Tiên ấy. Như vậy mới hoàn mỹ."

"Yêu cầu cao vậy sao?"

Giả Vũ Lam và Nhan Như Ngọc nghe xong đều nghẹn họng, cảm thấy yêu cầu của Diệp Phong hơi thái quá.

"Được rồi, chúng ta thử đi!"

Vì là yêu cầu của Diệp Phong nên hai người cũng chỉ oán trách dăm ba câu mà thôi, xong xuôi cũng bắt tay vào làm việc. ...

Khắp Tam Giới, sự xuất hiện của Thiên Hư Giới đã khiến không ít thế giới cổ xưa bị phong ấn dần nổi lên mặt nước, thu hút không ít tu sĩ.
Bình Luận (0)
Comment