Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1840 - Chương 2095: Cây Bàn Đào Phản Tổ

Chương 2095: Cây bàn đào phản tổ Chương 2095: Cây bàn đào phản tổChương 2095: Cây bàn đào phản tổ

Thiên Hư giới.

Diệp Phong và Hồ Phi Phi còn đang thăm dò di tích, đồng thời được biết lân cận còn có không ít thế giới cổ xưa xuất hiện trên mặt nước, nên quyết định để sau rồi thăm dò....

Phiêu Miểu tông, vườn linh dược.

"Ngáp!"

Giả Vũ Lam và Nhan Như Ngọc đang ngồi dưới một cây bàn đào, vì không ngủ mà xuất hiện quầng thâm mắt, ngáp liên tục.

Với tình huống bình thường, cho dù không ngủ, tu hành giả cũng sẽ không buồn ngủ, sở dĩ buồn ngủ là vì tinh khí thân của bản thân tiêu hao quá mức, khiến tình trạng của bản thân xuống dốc.

"Lam Lam, tỷ nói chúng ta thật sự có thể hoàn thành nhiệm vụ chưởng giáo giao phó sao?”

"Ta cũng không biết nữa!"

"Lam Lam, năng lực thiên phú của ta quả thật là có thể làm chín các loại linh dược thiên địa, nhưng mà muốn để bọn chúng xảy ra đột biến, thật sự quá khó."

“Ngọc Ngọc, chúng ta có nên tìm người khác giúp đỡ không?”

“Tìm ai?"

"Tử Linhl"

Phiêu Miểu tông, tàng thư các.

Ba mỹ nữ đỉnh cấp Giả Vũ Lam, Nhan Như Ngọc, Cơ Tử Linh mặc những bộ váy khác nhau, tiên khí phiêu phiêu, cùng đến tầng cao nhất của tàng thư các, tra cứu vô số kinh văn cổ xưa ở đây.

"Tìm được rồi!"

Cơ Tử Linh giở một cuốn cổ tịch, dựa theo văn tự giới thiệu trên trang bìa, đọc:

"Bàn đào hình cầu quả có hạt, bên ngoài có lông nhung, ruột có thể ăn, màu da cam lẫn đỏ, là biến chủng của đào, chủng loại thường thấy có bích đào lá xanh hoa đỏ, bích đào lá đỏ hoa đỏ, đều có giá trị thưởng thức rất cao."

Nghe vậy, Giả Vũ Lam lắc đầu.

Nhan Như Ngọc bên cạnh bu môi nói:

"Tử Linh, ta thật sự nghe như không nghe vậy! Muội nói dòng giới thiệu này hình như không hề có bất kỳ nội dung đáng giá nào!”

Cơ Tử Linh vươn ra một ngón tay trắng nõn, nhẹ nhàng chọt vào vầng trán bóng loáng của Nhan Như Ngọc, nói: "Mặc dù trên này chỉ là giới thiệu, nhưng thông tin ẩn chứa có thể nói là vô cùng trân quý và quan trọng!"

"Sao ta không nhìn ra?" Nhan Như Ngọc dang tay, cảm thấy Cơ Tử Linh đang lừa mình.

Cơ Tử Linh tiếp tục nói: "Bàn đào là biến chủng của đào đó! Dựa vào nguồn gốc, chúng ta có thể từ cây đào nghiên cứu, ha ha, có phải ngốc không?”

"it"

Nhan Như Ngọc và Giả Vũ Lam sáng mắt lên.

"Đúng vậy!" "Nếu bàn đào là biến chủng của đào, chúng ta chẳng phải có thể từ các loại tiên đào chiết xuất căn nguyên của chúng, sau đó rót vào cây bàn đào, để nó đột biến sao?"

Hai cô gái không ngốc, rất nhanh đã nghĩ ra điểm này.

"Ngoại trừ những cái này, chúng ta còn phải tiến hành phân tích càng sâu hơn mới được, ví dụ như, bàn đào nên hấp thu bao nhiêu căn nguyên, khi nào hấp thu thì tốt nhất, điêu kiện khí hậu gieo trồng, đều phải tiến hành phân tích toàn diện, sau đó mới có thể tiến hành bồi dưỡng."

Cơ Tử Linh lại bổ sung nói: "Tiếp theo, chúng ta cùng thôi diễn đi! Ta cảm thấy bồi dưỡng ra một cây bàn đào để người ta ăn một miếng tấn thăng Phá Hư cảnh, ăn một quả trở thành Chuẩn Thánh hoặc là Bán Tiên cũng không khó.'

"Vậy chúng ta bắt đầu thôi!"

Ba người rất có nhiệt huyết.

Bọn họ bắt đầu tìm tòi tất cả cổ tịch có liên quan đến bàn đào và đào, tìm kiếm chỗ liên hệ giữa bọn chúng, sau đó tiến hành phân tích, đúc kết rất nhiều kết luận.

Sau một ngày.

Cơ Tử Linh tìm được mười loại cây đào tiên, để Nhan Như Ngọc bồi dưỡng bọn chúng đến mười vạn năm, sau đó do Giả Vũ lam chắt lọc căn nguyên trong đó, trở thành mười miếng căn nguyên gỗ màu xanh to cỡ ngón tay.

"Tiếp theo đây, chúng ta bắt đầu thôi!"

Nhan Như Ngọc bỏ một miếng căn nguyên vào một cây bàn đào thành niên, rồi rót vào lượng lớn căn nguyên sinh mệnh, để cho cây bàn đào này không ngờ đơm hoa kết trái.

Nhưng mà, quả kết ra rất nhỏ.

"Tăng thêm liều lượng!"

Ba người bận bịu, sử dụng phương pháp "chọn ưu bồi dưỡng" được giới thiệu trong sách, chọn quả to nhất, phẩm chất cao nhất ra.

Sau đó, bọn họ thử một miếng.

"Mùi vị cũng được!"

"Tiếp theo, dùng căn nguyên bồi dưỡng quả có hạt, đợi nó đột phá cực hạn và đột biến, thì trông tiếp, sau đó sử dụng phương pháp lúc trước bồi dưỡng."

"Được!"

Ba người tiếp tục bận bịu.

Nhan Như Ngọc là thần thể sinh mệnh, khi nàng đứng ở trên linh mạch cấp Thánh của đỉnh Phiêu Miểu, căn bản không cần lo lắng không có linh khí, có thể không ngừng ngưng tụ căn nguyên sinh mệnh, tăng thêm sức mạnh thúc đẩy bàn đào chín.

Không bao lâu sau, cây bàn đào đời hai mọc cao ba thước, đơn hoa kết trái, kết ra năm mươi quả bàn đào, mỗi một quả đều chua và chát, nhưng ăn vào lại có thể khiến tu hành giả bước vào Phá Hư cảnh.

"Dược hiệu tăng rõ rồi!"

"Nhưng khẩu vị không được!"

"Cách mục tiêu của chúng ta còn khoảng mười vạn tám ngàn dặm nữa, còn phải tiếp tục bồi dưỡng."

Các nàng tiếp tục bận rộn. Bàn đào đời thứ ba rất nhanh đã được bồi dưỡng ra, mùi vị rõ ràng đã ngon hơn nhiều, hơn nữa một quả có thể khiến tu hành giả bước vào Phá Hư giới, dược hiệu cũng không tệ.

"Còn chưa đủ, tiếp tục!"

Ba người tiếp tục bận rộn.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Chớp mắt đã là ba tháng sau.

Diệp Phong và Hồ Phi Phi rời khỏi Thiên Hư giới, cuối cùng cũng lĩnh ngộc hết quy luật của khu vực này, rót vào Đạo Kinh, cộng thêm phần lớn năng lượng hư vô trong khoảng thời gian này, Đạo Kinh đã hoàn thiện được chương hai mươi lăm.

"ôjt"

Lúc này, Diệp Phong đang chuẩn bị đến những tinh thần cổ xưa khác cảm ngộ quy luật tàn khuyết, nhưng trong lòng có cảm giác, nên nhìn vê hướng Phiêu Miểu tông, rồi nhíu mày. ...
Bình Luận (0)
Comment