Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1845 - Chương 2100: Giành Mua Điên Cuồng

Chương 2100: Giành mua điên cuồng Chương 2100: Giành mua điên cuồngChương 2100: Giành mua điên cuồng

Tin tức vừa ra, không chỉ có đại lục Thần Châu xáo động mà ngay cả cường giả tu hành cấp cao của thế giới tinh không, Tiên giới, Tam Thiên giới đều bị xáo động.

Bọn họ không quan tâm đến hiệu quả thăng cấp tu vi của quả Bàn Đào lớn. Nhưng còn cám dỗ của chồng thêm ngàn năm tuổi thọ không giới hạn ấy thì cho dù là những lão quái vật Tiên Đế cảnh kia cũng phải thèm nhỏ dãi, lập tức đi tới Phiêu Miểu tông.

Giờ phút này, tại đỉnh núi Phiêu Miểu tông.

Diệp Phong biết được hơn mười vị Tiên Đế đã đi đến chân núi, gõ vang chuông đồng ở cửa thì không khỏi nhếch miệng, thấp giọng lẩm bẩm: "Đã mắc câu rồi."

Nếu như hắn muốn che giấu thì ngoại giới sẽ không cách nào biết được Phiêu Miểu tông có cây Bàn Đào lớn phản tổ, nhưng Diệp Phong chính là muốn để lộ tin tức này ra ngoài.

Có như vậy thì mới có thể lôi kéo làm ăn được.

Nửa giờ sau, tại đại điện tông chủ Phiêu Miểu tông.

Diệp Phong ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ vị nhìn hơn mười vị Tiên Đế đang ngồi trên ghế khách mời và mấy trăm vị Tiên Tôn đứng ở ngoài cửa, cười lớn nói: "Các vị đạo hữu thật đúng là đã coi trọng Phiêu Miểu tông chúng ta rồi, còn tự mình đến cửa nữa chứ”"

Thiên Tàm Tiên Đế cười nói: "Diệp chưởng môn, chúng ta người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, muốn mua quả Bàn Đào lớn của quý tông."

"Đúng vậy, nghe nói có thể chồng thêm tuổi thọ không giới hạn, cái này khiến cho chúng ta thèm chết mất thôi." Một vị Tiên Đế cấp ba không nhịn được liếm khóe môi một cái.

Trên mặt những Tiên Đế khác cũng đầy vẻ tha thiết.

Diệp Phong thầm nhủ cá đã cắn câu, thế là hắn khoát tay một cái, mặt đầy vẻ tiếc rẻ nói: "Chư vị có điều không biết, số lượng linh mạch cấp Thánh ở Phiêu Miểu tông chúng ta có hạn nên tạm thời chỉ có thể trồng ra một trăm bụi cây Bàn Đào lớn, trái cây kết quả đều đã được nội bộ chúng ta tiêu hóa hết rồi."

Chúng Tiên Đế nghe xong đều rất thất vọng.

Nhưng một vị Tiên Đế chợt nghĩ tới điều gì đó, vội vàng lên tiếng: "Thế sau này chúng ta có thể đặt trước quả Bàn Đào lớn chín muôồi của quý tông được không?"

"Không thể." Diệp Phong lắc đầu.

Chúng Tiên Đế nghe vậy càng thất vọng hơn.

"Thế thì... có thể bán hạt giống cho chúng ta, để chúng ta quay về trồng cây Bàn Đào lớn được không?" Một vị Tiên Đế đột nhiên nảy ra ý tưởng, hấp tấp hỏi.

Chúng Tiên Đế nghe vậy, ai nấy đều hai mắt tỏa sáng.

"Hạt giống thì không có, nhưng mầm non cây Bàn Đào lớn thì ngược lại có, chẳng qua giá tiền ấy à... Diệp Phong bắt đầu ngả giá, chuẩn bị kiếm một số tiền lớn.

Vì sao hắn phải truyên tin tức của quả Bàn Đào lớn ra?

Nói trắng ra chính là để bán giống quả, hơn nữa những giống quả này đã được hắn xử lý qua hết rồi, trái cây kết ra có dược hiệu giống như ở trong Phiêu Miểu tông, chỉ là trong thịt quả không có hột nên không thể nào gây giống đời sau.

Hơn nữa sau khi những cây giống này lớn lên, mỗi một bụi đều giống nhau chỉ có thể kết ra chín quả, muốn thu hoạch nhiều trái cây hơn thì phải trồng nhiêu cây Bàn Đào lớn hơn.

Như vậy đầu tiên, những người khác muốn bồi dưỡng cây Bàn Đào lớn thì phải không ngừng mua cây con từ Phiêu Miểu tông. Mà đây cũng chính là kế hoạch của Diệp Phong.

"Cần phải có bao nhiêu bảo vật mới đổi lấy được một bụi cây giống?" Thiên Tàm Tiên Đế vội hỏi.

Diệp Phong suy nghĩ một lát rồi đáp: "Một viên tinh thể Giới Nguyên có thể đổi được một bụi cây giống Bàn Đào lớn. Hoặc là một món chí bảo cấp Tiên Tôn cũng có thể đổi lấy một bụi cây giống Bàn Đào lớn."

Cái giá tiền này nghe thì có vẻ rất dọa người, nhưng trong thực tế, những tu hành giả đang ngồi ở đây đều rất biết tính toán.

Một khi có cây Bàn Đào lớn thì sẽ có thể liên tục thu hoạch quả Bàn Đào lớn, tăng tuổi thọ lên không giới hạn.

Cái này tương đương với tay cầm một loại quả trường sinh đấy!

Có cây thì sẽ có trường sinh.

"Ta muốn mười bụi cây!" Thiên Tàm Tiên Đế cắn răng, lập tức lấy ra mười viên tỉnh thể màu tím lớn khoảng ngón tay cái, chính là tinh thể Giới Nguyên.

"Ta muốn ba bụi cây!"

"Ta muốn một bụi."

"Diệp chưởng môn, xin cũng chừa cho ta một bụi."

Những Tiên Đế và Tiên Tôn đang có mặt ở đây vội vàng ra giá.

"Các vị đạo hữu yên tâm, mầm non cây Bàn Đào lớn tạm thời có đủ nên không cần phải tranh giành." Diệp Phong vung tay lên, ở gân đó lập tức xuất hiện trên trăm gốc cây Bàn Đào lớn non cao khoảng chừng một thước.

Thiên Tàm Tiên Đế bắt được mười cây non, không nhịn được hỏi thăm: "Diệp chưởng môn, cây Bàn Đào lớn phải bao lâu mới có thể phát triển lên thành cây lớn, đồng thời thuận lợi kết quả?”

"Vậy thì còn phải xem gieo ở nơi nào." Diệp Phong sờ cằm một phen, nói: "Linh mạch cấp Thánh của Phiêu Miểu tông chúng ta mạnh hơn linh mạch cấp Thánh bình thường rất nhiều, cho nên có thể mỗi năm chín một lần. Linh mạch cấp Thánh thông thường thì chắc là khoảng ba đến năm năm mới có thể chín một lần. Đương nhiên cũng có thể là khoảng mười năm mới có thể chín muồi."

"Cho dù là mười năm thì cũng không tính là nhiều." Một vị Tiên Đế nào đó lớn tiếng cười ha ha.

"Đừng nói mười năm, cho dù là ngàn năm chín một lần thì ăn một quả đã tăng lên ngàn năm tuổi thọ rồi, chúng ta còn không phải là đủ vốn đó sao?" Một vị Tiên Tôn nào đấy nói đùa.

Chúng tiên nghe vậy cũng bật cười.

"Chư vị, đa tạ đã mua cây giống của cây Bàn Đào lớn, nếu như sau này chư vị còn có nhu cầu thì bất kỳ lúc nào cũng có thể tìm đến bổn môn tiến hành mua."

Diệp Phong chắp tay: "Sẵn tiện nhắc luôn, lúc cây Bàn Đào lớn sinh trưởng cần rút ra lượng lớn linh khí, một cái linh mạch cấp Thánh bình thường chỉ có thể gieo khoảng chừng mười cây."
Bình Luận (0)
Comment