Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1846 - Chương 2101: Giành Mua Điên Cuồng

Chương 2101: Giành mua điên cuồng Chương 2101: Giành mua điên cuồngChương 2101: Giành mua điên cuồng

Linh mạch cấp Thánh của Phiêu Miểu tông đã từng được hắn cải tạo rất nhiều lần cho nên mới có thể trồng được một trăm gốc, những linh mạch cấp Thánh khác không thể gieo trông được nhiều như vậy.

"Đa tạ đã nhắc nhở."

"Cáo từ!"

Chúng tiên lần lượt tản đi, mang cây Bàn Đào lớn đi gieo ở linh mạch cấp Thánh của mình, ngày đêm chăm sóc.

Mấy ngày sau.

Lữ Hà Tôn Giả và Cửu Hoàn Đao Hoàng xuất hiện ở đại điện tông chủ Phiêu Miểu tông, nhìn sang Diệp Phong ở trước cửa.

"Các ngươi tới đây làm gì?" Diệp Phong cảm thấy khó hiểu.

"Đương nhiên là mua mầm non cây Bàn Đào lớn rồi!" Lữ Hà Tôn Giả cười nói.

"Các ngươi cần thứ vô dụng này làm gì?" Diệp Phong nhíu mày, cảm giác không tưởng tượng nổi.

Tuổi thọ của Tiên Đế cấp ba mươi ba trở xuống không phải vô hạn, thế nên mới cần quả Bàn Đào lớn tăng tuổi thọ lên, tương tự loại Tiên Đế đã đạt tới cấp ba mươi bốn như Lữ Hà Tôn Giả và Cửu Hoàn Đao Hoàng cần thứ này để làm gì?

"Chúng ta không dùng được, nhưng các thần tướng của Thượng Cổ Long Đình cần dùng." Lữ Hà Tôn Giả lên tiếng.

Diệp Phong sửng sốt, hỏi: 'Cần bao nhiêu gốc?"

"Một trăm gốc!"

Lữ Hà Tôn Giả xòe bàn tay ra, một trăm viên tinh thể Giới Nguyên màu tím lơ lửng trên khoảng không trong lòng bàn tay.

"Nhiều như vậy?"

Diệp Phong trợn mắt há hốc mồm.

Đây là lần đầu tiên có người đi mua số lượng lớn một lần trên trăm bụi cây giống Bàn Đào lớn. Còn Diệp Phong vừa nhìn thấy trên trăm viên tinh thể Giới Nguyên thì mau mau lấy cây non ra, hoàn thành giao dịch với Lữ Hà Tôn Giả.

Một viên kết tinh Giới Nguyên cũng không phải là một tia Giới Nguyên. Mà đó là tinh thể do hàng trăm hàng ngàn tia Giới Nguyên dung hợp mà thành, một viên tùy tiện cũng có thể chế tạo ra một món chí bảo cấp Tiên Tôn, đặt ở tam giới hiện tại cũng rất quý giá.

Huống chỉ bây giờ có tới một trăm viên Giới Nguyên lận đấy.

Lữ Hà Tôn Giả căn dặn Cửu Hoàn Đao Hoàng mang một trăm gốc cây Bàn Đào lớn non này về Thượng Cổ Long Đình, còn nàng thì ở lại nơi này, mỉm cười nhìn Diệp Phong.

Diệp Phong đối diện với ánh nhìn của đối phương, cảm giác hơi khiếp sợ, sợ Lữ Hà Tôn Giả dùng sức mạnh với hắn.

Như vậy thì hắn sẽ bị nhúng chàm mất!

"Lữ Hà Tôn Giả còn có việc gì nữa không?”

Diệp Phong chợt lên tiếng hỏi. Lữ Hà Tôn Giả mỉm cười dịu dàng đáp: "Không có việc gì thì không thể tìm ngươi tâm sự, hoặc là đi sâu vào trao đổi một chút được sao?"

"Trao đổi này của ngươi, cái đó có đàng hoàng không?" Diệp Phong lúng túng cười, buộc miệng hỏi.

"Vậy thì phải xem Diệp chưởng môn ngươi muốn đàng hoàng hay là không đàng hoàng đây?" Lữ Hà Tôn Giả cắn nhẹ môi đỏ mọng, từng bước một đi đến gân Diệp Phong. Từng luồng hương thơm thơm ngát bay tới.

"Đàng hoàng một chút đi.' Diệp Phong nghiêm mặt nói.

Người khác không hiểu, nhưng hắn lại biết. Lữ Hà Tôn Giả chính là thể loại đại ma đầu giết người biết nhả xương đó, ngàn vạn lần không được trêu vào.

"Ha ha hai"

Lữ Hà Tôn Giả chắp hai tay ở sau lưng, đứng bên cạnh Diệp Phong, hai người cách nhau không tới một thước: "Diệp chưởng môn, nghe nói quý tông rất thần kỳ, ta có thể vào tham quan được không?"

"Chỉ là đi tham quan mà thôi, đương nhiên không thành vấn đề."

Diệp Phong khẽ phất tay, dẫn đường đi ở đằng trước.

Một lát sau...

Hai người đi đến vườn linh dược, nhìn thấy hơn trăm bụi cây Bàn Đào lớn đã trưởng thành, nhưng do vừa mới mở đại hội quả Tiên nên trên đầu cành không có quả.

Khu vực gân đó còn có hàng loạt cây ăn quả Thiên Tiên.

Loại cây ăn quả này thẳng tắp, thoạt nhìn giống như là từng cây gậy trúc. Thân cây lớn nhỏ khoảng cánh tay. Cây cao khoảng mười mét, đến ngọn mới có chia ra chạc cây. Mỗi một cây có thể kết hơn mấy trăm ngàn quả.

Mỗi một quả Thiên Tiên lớn khoảng bằng ngón tay cái.

Nhìn xem, xấp xỉ quả Thánh Nữ.

"Còn rất ngọt nữa."

Lữ Hà Tôn Giả ăn mấy quả Thiên Tiên. Những thứ này đều đã được Diệp Phong và đám Cổ Vũ Lam cải tạo qua, cả dược liệu và khẩu vị đều tốt hơn Thiên Hư giới rất nhiều.

"Này, đây là cái gì?"

Lữ Hà Tôn Giả chỉ vào một mảnh biển hoa trải dài mấy trăm thước ở đằng trước, hoa Tiên rực rỡ bảy màu trong đó, nhìn qua giống như là vô số thủy tinh mã não, còn chưa đi đến gần đã có thể ngửi được hương thơm xông vào mũi.

"Đây là hoa Tiên Linh, hoa của nó có thể tự mình sản xuất ra mật hoa, gom góp lại, trải qua trình tự làm việc sáu bước là có thể chế tác ra thành rượu Tiên."

Diệp Phong tiến hành giải thích.

"Bán cho ta một chút được không?" Lữ Hà Tôn Giả ngoắc ngoắc ngón tay với Diệp Phong, cũng ném ra một ánh nhìn quyến rũ.

"Một viên Giới Nguyên đổi lấy một trăm gốc hoa Tiên Linh." Diệp Phong thuận miệng báo giá.

"Quá đắt! Không bằng như vầy đi, ta và ngươi song tu, thế này thì ngươi cũng không lỗ đâu nhỉ!" Lữ Hà Tôn Giả đề nghị mời song tu.

"Một viên Giới Nguyên đổi lấy một ngàn gốc hoa Tiên Linh." Khóe miệng Diệp Phong co quắp một phen, lập tức sửa lại lời nói. "Cắt! Đúng là không hiểu phong tình." Lữ Hà Tôn Giả tiện tay lấy ra mười viên Giới Nguyên mua một vạn gốc hoa Tiên Linh, đã đủ mở rộng thành một khu vườn hoa lớn.

Sau đó, hai người tiếp tục đi lại trong Phiêu Miểu tông.

Nhưng đã qua rất lâu rồi, vậy mà Lữ Hà Tôn Giả vẫn không phát hiện ra cây trà Thất Thải Ngộ Đạo, lập tức hỏi đối phương ở đâu.

"Cây trà Thất Thải Ngộ Đạo quý trọng như vậy, sao có thể trông trong tông môn được chứ?" Diệp Phong nở nụ cười thần bí.

"Nói cũng phải." Lữ Hà Tôn Giả lại tiếp tục đi thăm thêm một vài chỗ rồi hậm hực trở về.

Diệp Phong dõi mắt nhìn theo bóng lưng đã đi xa của đối phương, nhìn rất nhiều Giới Nguyên hôm nay thu được, khóe miệng nhếch lên:

"Lại kiếm lời rồi."

Hắn bồi dưỡng các loại linh vật thiên địa bán lại cho những người khác, có thể dùng việc này để thu hoạch Giới Nguyên, có được loại bảo vật này ở mức độ lớn nhất. Bất kể là dùng để chuyển hóa thành năng lượng hư vô hay là chế tạo thần binh lợi khí đều rất có lời.
Bình Luận (0)
Comment