Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1853 - Chương 2108: Nhiệm Vụ Của Thiên Diện Ma Quân

Chương 2108: Nhiệm vụ của Thiên Diện Ma Quân Chương 2108: Nhiệm vụ của Thiên Diện Ma QuânChương 2108: Nhiệm vụ của Thiên Diện Ma Quân

Nam Lộc Sơn Mạch, khu phía Bắc, nơi này có một ngọn núi có tiên khí bồng bềnh, trên đỉnh có xây mấy động phủ khí phái, công tử ca anh tuấn do Bách Biến Thú biến thành ngồi trong đó trái ôm phải ấp tam thê tứ thiếp, trên mặt mang đầy nụ cười vui vẻ.

"Ai nha, ngay cả ta cũng thành Hiển Thánh!" Bách Biến Thú ngửa đầu cười đắc ý.

Mấy năm nay hắn hiếm khi xuất hiện, nhưng dù sao cũng là một trong những linh thú thủ sơn của Phiếu Miểu tông, thịnh hội nên tham gia cũng sẽ tham gia, cũng ăn đại bàn đào, tu vi liên tục tăng lên.

Hiện nay cả hắn cũng đột phá Hiển Thánh.

"Ngươi sống cũng thoải mái lắm." Diệp Phong đáp xuống trước mặt Bách Biến Thú, khóe miệng khẽ nhếch.

Bách Biến Thú nhìn thấy Diệp Phong thì bị dọa đến thân thể mềm nhũn, vô thức quỳ xuống đất rồi chắp tay nói: "Thuộc hạ ra mắt chưởng môn, chúc chưởng môn năm mới vui vẻ!"

"Cùng vui." Diệp Phong gật đầu.

Bách Biến Thú lập tức phất phất tay, tam thê tứ thiếp bên người thức thời rời khỏi động phủ này, đi đến hoa viên gần đó hít thở không khí tươi mát.

Rất nhanh, trong động phủ chỉ còn lại hai người.

"Chưởng môn, ngài có nhiệm vụ mới để an bài sao?" Bách Biến Thú vội hỏi thăm.

Diệp Phong lấy ra một cái Bát Giác kính, đưa tới rôi thuận miệng nói: "Đây là tấm gương do ta dùng thân thể của một cường giả tên là Kính Ma chế tạo thành, nó tên là Thiên Diện Ma Kính, mà tên hiệu của ngươi là Thiên Diện Ma Quân, chắc sẽ thích hợp sử dụng vật này, ta đưa cho ngươi."

"Đa tạ chưởng môn!" Bách Biến Thú vội nhận lấy Thiên Diện Ma Kính, cả khuôn mặt đều là ý cười: "Ta có cái gương này thì danh hào Thiên Diện Ma Quân càng phù hợp khí chất og bản thân. Chưởng môn, nhưng đây là bảo vật phẩm giai gì vậy?"

"Tiên Đế binh bình thường." Diệp Phong thuận miệng đáp.

Hắn không dùng được cái gương này, mà hôm nay đúng lúc nhớ tới Thiên Diện Ma Quân Bách Biến Thú, cho nên tới thăm rồi thuận tay đưa nó cho đối phương.

"Cái gì? Tiên Đế binh! !" Thiên Diện Ma Quân đột nhiên hít sâu một hơi, bị dọa đến Thiên Diện Ma Kính trong tay cũng rơi xuống đất.

"Nhặt tấm gương lên." Diệp Phong lạnh nhạt nói.

Nhịp tim của Thiên Diện Ma Quân tăng lên, dùng hai tay nâng Thiên Diện Ma Kính lên, không thể ngờ được mình lại có thể lấy được một Tiên Đế binh chân chính.

Phối hợp với thần binh này, cho dù hắn chỉ là Hiển Thánh, nhưng nhất định có thể quét ngang Tiên Tôn.

"Tiếp theo ta sẽ đích thân nhận chủ giúp ngươi, sau đó ta an bài cho ngươi một nhiệm vụ mới." Diệp Phong ung dung nói.

"Thỉnh chưởng môn phân phó, thuộc hạ nhất định sẽ tận tâm tận lực hoàn thành." Thiên Diện Ma Quân nghiêm mặt đáp.

"Ngươi tìm kiếm một nữ nhân ở đại lục Thần Châu, rất xinh đẹp, dáng vóc rất tốt, thể chất rất mạnh. Có thể tìm ra thì tuyệt đối không được tiếp xúc với nàng, phải lập tức nói cho ta biết, hiểu chưa?" Trên mặt Diệp Phong đầy vẻ nghiêm túc. "Vâng." Thiên Diện Ma Quân gật đầu.

Mặt ngoài hắn ta đáp lại rất sảng khoái, nhưng trong lòng của hắn vẫn lẩm bẩm, không biết vì sao Diệp Phong muốn tìm nữ nhân thần bí này. Chẳng lẽ chưởng môn cô đơn quá?

"Chớ suy nghĩ lung tung!" Diệp Phong đập một cái vào đầu Thiên Diện Ma Quân, đích thân trợ giúp đối phương luyện hóa Thiên Diện Ma Kính, sau đó nhẹ nhàng lướt đi.

Trong động phủ, Thiên Diện Ma Quân cầm lấy Thiên Diện Ma Kính, phát hiện mình và nó đã liên kết tâm thần, có thể sử dụng như tay chân, hơi vận dụng một chút là biết sự cường đại của vật này.

"Thật là bảo vật lợi hại! Nó có thể chiếu rọi cả chư thiên, còn có thể phóng ra kì lạ chùm sáng hủy diệt, nhẹ nhàng tước đoạt sinh mệnh lực và pháp tắc của tu hành giả. Có nó thì đồng nghĩa với vô đích dưới cảnh giới Tiên Đết"

Thiên Diện Ma Quân vội vàng gọi tam thê tứ thiếp tới, dặn dò một số việc rồi lập tức rời khỏi Nam Lộc Sơn Mạch.

Trên bầu trời, Diệp Phong lắng lặng nhìn Thiên Diện Ma Quân đi xa.

"Hi vọng hắn có thể tìm ra manh mối liên quan tới nữ nhân thần bí kia!"

Đây là kết quả thôi diễn được, Diệp Phong từng tiêu hao không ít Giới Nguyên để thôi diễn ra hình ảnh liên quan tới tương lai, biết chỉ có Thiên Diện Ma Quân mới có cơ hội tiếp xúc với nữ nhân thần bí kia ở khoảng cách gần, hơn nữa còn không bị đối phương xóa sổ.

Hơn nữa, đối phương còn đang ở Thần Châu!

Diệp Phong không biết vì sao lại như vậy, nhưng đây là kết quả thôi diễn được.

Nguyên nhân cũng vì như thế nên Diệp Phong mới an bài Thiên Diện Ma Quân đi tìm nữ nhân thần bí.

[ Đinh! Năm mới đại cát, chúc mừng chưởng môn giải khóa quyền hạn mời chào đệ tử tông môn đời thứ tám. } [ Đinh! Năm mới an khang, ban thưởng toàn thể thành viên tông môn một phần quá năm mới. ]

Tiếng nhắc nhở của hệ thống dù đến trễ nhưng vẫn đến.

Diệp Phong tùy tiện vung tay lên liền có một mảng hào quang bắn ra, hóa thành từng món quà năm mới rồi rơi ngay xuống tay mỗi một thành viên của tông môn.

Tại Bắc Vực của đại lục Thần Châu.

Nơi này là một mảnh trời băng đất tuyết, trăm vạn dặm xung quanh đều là khu vực hoang tàn vắng vẻ, đừng nói là người bình thường, cho dù là cổ thú hung mãnh nhất tới chỗ này cũng sẽ bị đông cứng thành một khối băng không còn sức sống.

Nhưng đúng lúc này, một bóng dáng thướt tha bổ nát băng cứng rồi bước ra khỏi băng quan dưới lông đất.

Nàng mặc một bộ váy dài màu vàng sậm, đứng trong gió tuyết để mặc cho cuồng phong quét qua, trên người lại không có dấu vết bị đóng băng gì cả.

"Vạn năm trôi qua, thọ nguyên của thân thể này cũng chấm dứt." Nữ tử thần bí lẩm bẩm.

Nàng quét thân thức qua liền phát hiện đại lục Thần Châu bây giờ trở nên cường thịnh hơn vạn năm trước vô số lân, hơn nữa thế giới tinh không cũng đã liên thông với Tiên Giới, Tam Thiên giới, đôi mắt xinh đẹp lập tức tràn đầy kinh ngạc.

"Thịnh thế đã đến! Thật là trời cũng giúp ta. Nhân cơ hội thọ nguyên của thi hài này đi đến cuối đường, ta có thể chuyển thế đầu thai, sống đời thứ bảy, dùng dáng vẻ mới để xung kích Thiên Đạo cảnh” Nói xong, nữ nhân thần bí bỗng dưng thiêu đốt, ngọn lửa lại lạnh lẽo cùng cực, khiến cho bão tuyết gân đó rơi càng ngày càng nhiều, cho đến khi chôn giấu mất nàng ta.
Bình Luận (0)
Comment