Chương 2109: Thiên kiêu đỉnh cấp xuất thế
Chương 2109: Thiên kiêu đỉnh cấp xuất thếChương 2109: Thiên kiêu đỉnh cấp xuất thế
Trong cơn bão tuyết, thân thể của nữ nhân thần bí đã bị băng tuyết bao trùm, khi bão tuyết càng ngày càng nhiều thì khu vực này cũng bị che phủ, căn bản không ai biết trong tuyết có một nữ nhân.
Sâu trong tuyết trắng, thân thể của nữ nhân thần bí trông không có biến hóa gì, nhưng sức mạnh lại bị dần dần thu lại, khiến nó cấp tốc rơi vào trạng thái hoá thạch.
Vèo!
Một tia sáng bay ra từ đỉnh đầu của nữ nhân thần bí, hướng về Thiên Nguyên hải vực cách đó mấy chục tỉ dặm, lao vào cơ thể của một nam tử có tu vi Thiên Đế.
"Kỳ quái, vừa rồi là sao vậy?" Nam tử hết nhìn đông tới nhìn tây, lại gãi đầu một cái, nhưng vẫn không phát hiện ra gì, đành phải đi đến gian phòng rồi đẩy cửa ra, nhìn thê tử tân hôn đang nằm trên giường.
"Phu nhân, ta đến rồi!" Thiên Đế này song tu với một nữ tử cũng là Thiên Đế, thuận lợi hoàn thành gieo hạt sinh mệnh.
Mấy ngày sau.
"Ai nha, phu quân, ta có rồi!"
"Nhanh như vậy sao? Quá tốt rồi!"
Đôi vợ chồng mới cưới này quá vui mừng, họ không biết mình sắp bồi dưỡng ra một hậu bối như thế nào.
Mùa xuân tới, vạn vật sinh sôi.
Thời khắc này Thiên Diện Ma Quân lần theo cảm ứng trong lòng đi tới băng nguyên phía Bắc của đại lục Thần Châu, dựa vào chỉ dẫn của Thiên Diện Ma Kính, hắn ta đứng trên một đống tuyết trắng.
"Tìm một tháng vẫn không tìm ra được, cũng không biết khi nào mới tìm được, ai!" Thiên Diện Ma Quân chửi bậy.
Lúc này, gần đó có hai tu sĩ đang đấu pháp, đều là tu hành giả cấp bậc Thiên Đế, đánh đến nơi nơi đất rung núi chuyển, băng tuyết không ngừng hòa tan.
"Có biết đạo đức xã hội hay không, không thấy ta đang nghỉ ngơi ở chỗ này sao?" Thiên Diện Ma Quân hùng hùng hổ hổ.
"Tiền bối, thật có lỗi!" Hai Thiên Đế kia phát hiện Thiên Diện Ma Quân, mặc dù không biết hắn, nhưng có thể cảm nhận được khí tức cấp Hiển Thánh của đối phương ập đến, họ bị dọa đến co cẳng bỏ chạy.
Hai Thiên Đế trốn, nhưng dư chấn cuộc chiến của họ vẫn còn ở đó.
Băng tuyết xung quanh Thiên Diện Ma Quân đều hòa tan, trăm dặm gần đó biến thành một mảnh hồ lớn, nhìn một chỉ thấy toàn là nước, không có cái gì khác cả.
"ôI"
Thiên Diện Ma Quân chợt phát hiện phía dưới đáy hồ lại xuất hiện một cái bóng đen quỷ dị, hắn vội vàng lặn xuống nước đi đến gần cái bóng đó.
Tiếp đó Thiên Diện Ma Quân kinh hãi.
Hắn phát hiện ở nơi cách phía dưới mặt băng không đến nửa mét lại có một thi hài bị băng phong, thoạt nhìn là một nữ tử thướt tha tuyệt sắc, tương tự như người mà Diệp Phong muốn tìm.
"Thì ra là ở nơi này!" Thiên Diện Ma Quân cả kinh nói.
Nếu không phải tâng băng dày gân trăm mét phía trên hòa tan thì hắn thật sự không thể phát hiện thi hài nữ tử không tỏa ra chút khí tức này được.
Xoạt xoạt một tiếng, Thiên Diện Ma Quân đánh nát khối băng gần đó rồi đào nữ tử lên khỏi lớp băng phía dưới, nhưng cũng không hòa tan băng tuyết bao quanh bên ngoài nữ tử. Hắn đầu tiên là kiểm tra xung quanh, xác định không có bỏ sót cái gì liền lập tức bay về phía Phiếu Miểu phong.
Nửa khắc sau, trên đỉnh Phiếu Miểu phong.
Diệp Phong nhìn thi hài của nữ tử thần bí lắng lặng nằm trên bệ đá thì dùng tay chạm vào, phát hiện mặt ngoài vẫn y như khi còn sống, nhưng tổ chức bên trong đã mất đi tất cả bản nguyên, đồng thời trở thành hoá thạch.
"Tại sao lại như vậy?" Diệp Phong hơi bất ngờ.
Tương lai hắn thôi diễn thành sự thật, Thiên Diện Ma Quân thật sự tìm được nữ nhân thần bí, nhưng đối phương đã chết không thể chết thêm, thậm chí biến thành hoá thạch.
"A, không thích hợp!" Diệp Phong bỗng nhíu mày.
Đúng là thân thể của nữ nhân thần bí này tử vong một cách tự nhiên, nhưng trước khi chết, sức mạnh trong cơ thể lại bị cái gì đó cắn nuốt, đều biến mất không thấy đâu nữa.
Tình huống này rất giống với thiền thuế.
"Người này lại sống tiếp một thế?" Diệp Phong nghĩ đến điều này.
Giả thiết người thần bí đoạt xá Ma Tộc trước đó là đời thứ nhất, vậy sau khi tuân tự đoạt xá Ma Tộc, Yêu tộc, Vạn tộc, chủng tộc không biết tên, Nhân tộc thì nàng ta đã sống đến đời thứ sáu.
Bây giờ, giả thiết nàng lại sống thêm một thế thì chính là đi tới đời thứ bảy, tích lũy càng ngày càng mạnh.
"Cho nên hiện tại nếu người này đang trong giai đoạn Luân Hồi chuyển thế, vậy tu vi chưa chắc đã quá cao." Diệp Phong sờ sờ cằm, thầm nghĩ.
Thiên Diện Ma Quân đứng bẹn cạnh nhìn Diệp Phong, lại nhìn thi hài nữ nhân thần bí trên bệ đá, cứ cảm thấy chuyện này rất cổ quái, nhưng hắn ta không dám hỏi.
"Ngươi đi về trước đi!" Diệp Phong nhìn về phía Thiên Diện Ma Quân: "Nhiệm vụ này coi như hoàn thành, về sau có việc ta sẽ liên lạc lại với ngươi."
"Thưa vang!" Thiên Diện Ma Quân mừng rỡ phấn khởi xoay người rời đi.
Diệp Phong dời mắt đi, quay đầu nhìn về phía thi hài trên bệ đá, ngẫm nghĩ một hồi rồi ném nó vào Tiểu Vũ Trụ để cất giữ.
Mấy ngày sau, một tin tức truyền ra.
Phiếu Miểu tông sẽ tuyển nhận đệ tử đời thứ tám vào ngày một tháng sáu năm nay, tổng cộng tuyển nhận một vạn người, quy tắc hoàn toàn khác biệt với lần tuyển chọn đệ tử đời bảy trước đó.
Còn quy tắc cụ thể như thế nào thì phải chờ đến lúc đó mới công bố, dẫn tới đám người không ngừng suy đoán, họ cũng muốn biết quy tắc là thế nào.
Chỉ cần biết được quy tắc thì có thể tập trung nghiên cứu, gia tăng hi vọng thông qua khảo nghiệm của mình.
"Bây giờ là tuân cuối của tháng một, cách ngày một tháng sáu còn năm tháng, chúng ta có thể chuẩn bị kỹ càng, nhưng tuyệt đối không nên đột phá đại cảnh giới."
"Vì sao chứ?”
"Ngươi quên Phiếu Miểu tông muốn tuyển nhận số lượng đệ tử nhất định mỗi cảnh giới à, bây giờ ngươi là Thân Nguyên cảnh đỉnh phong, nếu đột phá Phá Hư cảnh, lấy tu vi Phá Hư nhất trọng thì hi vọng thông qua khảo nghiệm không phải rất nhỏ sao?” "Nói cũng đúng, vậy ta nhất định phải áp chế tu vi, cũng tận dụng nửa năm này để khổ tu thần thông." "Đúng, chính là như vậy.'