Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1868 - Chương 2123: Hai Tháng Sau, Tiên Quả Hội

Chương 2123: Hai tháng sau, Tiên Quả Hội Chương 2123: Hai tháng sau, Tiên Quả HộiChương 2123: Hai tháng sau, Tiên Quả Hội

Thời gian nhoáng một cái đã đến tháng tám, Tiên Quốc Đại Hội mỗi năm một lần của Phiếu Miểu tông lại sắp bắt đầu.

Tu Hành tháp, Dược Trường Sinh đi ra từ trận pháp gia tốc thời gian gấp trăm lân, mặc dù ngoại giới mới trôi qua hai tháng, nhưng hắn đã trải qua khoảng mười bảy năm, triệt để lớn lên trở thành một thiếu niên phong thần như ngọc.

"Không hổ là Phiếu Miểu tông, rất mạnh." Dược Trường Sinh lẩm bẩm.

Đến tận hôm nay, hắn chỉ dựa vào tu luyện mà đã đột phá đến Phá Hư cảnh đỉnh phong, cũng chính là cấp Thiên Đế.

Hơn nữa còn là Thiên Đế cao cấp nhất!

Nếu là vào mấy tháng trước thì hắn nghĩ thôi cũng không dám.

Nhưng từ khi tiến vào Phiếu Miểu tông, chỉ trong hai tháng mà hắn đã trở thành thiếu niên Thiên Đế, nếu thật sự đánh nhau thì cũng không sợ Chuẩn Thánh tầng một hoặc tầng hai bình thường.

"Mau đi đến vườn linh dược hỗ trợ, ba ngày sau chính là Tiên Quả Đại Hội, phải sớm đi chuẩn bị hội trường.

"Được rồi, ta đi ngay."

Bên người có hai đệ tử đời thứ ba đi ngang qua, lúc nói chuyện để lộ một tin tức trọng yếu khiến hai mắt Dược Trường Sinh tỏa sáng, nói: "Tiên Quả Đại Hội! Nói cách khác, có thể ăn đại bàn đào rồi?"

Hắn liếm môi một cái, rất chờ mong.

Dược Trường Sinh luân hồi bảy thế, sáu thế trước đó đều chỉ có thể sống một vạn năm, dù là đời thứ nhất tu vi cao nhất, đạt đến Tiên Đế tâng ba mươi ba thì cũng chỉ có được thọ nguyên vạn năm.

Đây là một gông cùm xiềng xíchI

Vì sống sót, hắn không ngừng bố cục, rốt cục đã trở thành Hỗn Độn Thể vào đời này, hình như đã đánh vỡ bình cảnh chỉ có thể sống vạn năm, nhưng trong lòng vẫn luôn muốn sống càng lâu, cho nên có một loại chấp nhất đối với đại bàn đào.

"Tiểu tử soái khí này là ai2" Lại nghe một giọng nói uyển chuyển dễ nghe truyền đến.

Dược Trường Sinh liếc qua, không cần nhìn, chỉ nghe giọng nói cũng biết người tới là Diệp Thanh Liên.

"Sư đệ, mới qua hai tháng không gặp, ngươi ăn cái gì mà lớn nhanh như vậy? Cả chiều cao cũng đã vượt qua ta." Giọng của Diệp Thanh Liên lại vang lên lân nữa.

Dược Trường Sinh nhìn sang, phát hiện Diệp Thanh Liên ôm Thanh Liên kiếm đứng trên một nhánh cây to lớn, đang cười híp mắt nhìn hắn.

"Trận pháp gia tốc thời gian gấp trăm lần, ngươi không phải không biết đó chứ? Tính ra ta đã đột phá Thiên Đế, sư tỷ ngươi khi nào mới đột phá Tiên Tôn?" Dược Trường Sinh chắp hai tay sau lưng, ngạo nghễ nói.

"Tiên Tôn? Hai ngày trước mới đột phá rồi." Diệp Thanh Liên nhẹ nhàng phóng thích khí tức, Dược Trường Sinh chỉ cảm thấy mình như một mảnh lá rách nát trong nộ hải, tâm thần run rẩy dữ dội.

"Con mẹ nó! Nàng ta đã là Tiên Tôn rồi?" Trong lòng Dược Trường Sinh như sóng cuộn biển gầm.

"Ta tiến vào trận pháp thời gian nghìn lần, khổ tu hai tháng tương đương với tu luyện một trăm bảy mươi năm ở ngoại giới, đồng thời lĩnh ngộ được một phần một trăm ngàn pháp tắc Thiên Đạo và pháp tắc Sinh Mệnh, cho nên đột phá Tiên Tôn." Diệp Thanh Liên cười giải thích.

"Phốc!" Dược Trường Sinh suýt phun máu, trừng đôi mắt, cả kinh nói: "Trong tông môn còn có trận pháp gia tốc thời gian nghìn lần?"

"Đương nhiên." Diệp Thanh Liên gật đầu: "Chưởng môn chính là tồn tại vô địch lĩnh ngộ pháp tắc Thời Gian, nếu ngài ấy muốn thì chắc có thể sáng tạo ra trận pháp thời gian vạn lần luôn đấy."

"Pháp tắc Thời Gian!" Dược Trường Sinh như ngừng thở.

Mọi người nói không gian là vương, thời gian là tôn, mà Diệp Phong đang lĩnh ngộ pháp tắc Thời Gian kinh khủng, quả thực khiến Dược Trường Sinh kinh hãi.

"Chưởng môn thật là thâm bất khả trắc!" Dược Trường Sinh lẩm bẩm.

Diệp Thanh Liên ôm Thanh Liên kiếm, liếc nhìn Dược Trường Sinh một cái rồi nói: "Đi thôi, đi vườn linh dược hỗ trợ ngắt lấy những nguyên liệu như đại bàn đào và Thiên Tiên quả đi."

"Ừm, được." Dược Trường Sinh lập tức đuổi theo.

Vườn linh dược, hai người tới nơi đây liền phát hiện trừ một ít đệ tử cũ thì còn lại đều là đệ tử đời thứ tám đang bận rộn.

Chỉ nghe Diệp Thanh Liên giải thích: "Đây là quy định trong tông môn, những việc nhỏ này đều là chúng ta làm, chờ sang năm tổ chức Tiên Quả Đại Hội thì sẽ đến phiên đệ tử đời thứ chín."

"À" Dược Trường Sinh gật đầu, ngẩng đầu nhìn về phía một mảnh rừng cây Đại Bàn Đào xanh um tươi tốt kia.

Dưới tàng cây, mấy trăm đệ tử đang cầm từng lẵng hoa đặc thù, cẩn thận nghiêm túc hái những quả đại bàn đào đỏ rực, tru nặng xuống, nhịn không được dùng sức hít hà.

"Oa, thơm quái"

"Đừng có đụng lung tung, cái này là thiên tài địa bảo chủ yếu nhất trong Tiên Quả Đại Hội, không được có chút tổn thất nào đâu."

"Mau cất vào đi."

Một vài đệ tử đời năm đầy nghiêm túc nhắc nhở.

Bọn họ đến giúp đỡ, đặc việt chỉ điểm cho những đệ tử đời thứ tám không hiểu chuyện, thuận tiện nói những điều cần chú ý.

"Sư đệ bên kia, Thiên Tiên quả nhất định phải dùng nước của tiên linh thánh tuyên để rửa qua, sau đó bày trên mâm đựng trái cây được chế thành từ gỗ linh đàn, mỗi cái mâm đựng bốn quả, ba quả ở lớp dưới, một quả lớp trên."

"Mật của hoa Tiên Linh nhất định phải thuần túy, bỏ đi tất cả phấn hoa cánh hoa và các loại tạp chất, như vậy có thể sản xuất thành tiên nhưỡng thơm nhất tinh khiết nhất trong một ngày."

"Bách Linh Tiên Quả thì phải cắt thành mảnh, dùng que trúc xuyên qua, rải phấn đỏ chua cay đặc thù lên.'

Các đệ tử đời thứ năm kiên nhãn giảng giải.

"Đi thôi, chúng ta cũng đi làm việc." Diệp Thanh Liên dùng vỏ kiếm Thanh Liên kiếm chọc chọc Dược Trường Sinh bên người, sau đó tiến lên hỗ trợ ngắt lấy tiên quả.

Vườn linh dược trong tứ đại chủ phong Phiếu Miểu phong, Phi Lai phong, Linh Thú phong, Tu Hành phong này có hơn vạn đệ tử đời thứ tám đang bận rộn.

Trải qua khoảng thời gian tu hành này, cho dù là những đệ tử mới đầu chỉ là Luyện Khí cảnh thì bây giờ cũng đã đột phá đến Tụ Nguyên cảnh thậm chí là Linh Hải cảnh. Thậm chí một vài người thiên phú mạnh đã đến Thần Nguyên cảnh. Nghe có vẻ rất khủng bố, nhưng bởi vì có trận pháp thời gian gấp trăm lân nên cũng chỉ là cơ bản mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment