Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1867 - Chương 2122: Bí Pháp Này Ở Đâu Ra? (Tt)

Chương 2122: Bí pháp này ở đâu ra? (tt) Chương 2122: Bí pháp này ở đâu ra? (tt)Chương 2122: Bí pháp này ở đâu ra? (tt)

Sau đó đám người lại hàn huyên một hồi.

"Lần này giảng đạo đến đây thôi, tu hành trong Phiếu Miểu tông thì các ngươi không cần bái sư, nếu gặp phải nan đề thì trực tiếp tìm sư huynh sư tỷ là có thể giải quyết. Đương nhiên cũng có thể tìm trưởng lão, thậm chí là ta."

Diệp Phong lấy ra một cái rương lớn.

Sau khi mở ra, bên trong là một vạn cái túi may mắn, được hắn chia cho tất cả đệ tử đời thứ tám ở đây.

"Đây là một mảnh lá của Thất Thải Ngộ Đạo Trà, là lễ vật nhập môn của mỗi một đệ tử mới. Sau đó các ngươi đi theo Diệp Thanh Liên đến phía sau núi Phiếu Miểu phong, tìm kiếm chỗ ở của mình, tiếp theo liên đến Tàng Thư các nhận lấy công pháp và bí pháp hỗ trợ mà đệ tử tông môn nhất định phải tu luyện."

Nói đến đây, Diệp Phong phất ống tay áo một cái, thân thể bị một trận gió cuốn lên, trong nháy mắt đã biến mất khỏi nơi đó.

"Đi theo ta!" Diệp Thanh Liên cột cái túi có chứa lá của Thất Thải Ngộ Đạo Trà vào đai lưng, linh hoạt dẫn đường ở phía trước.

Dược Trường Sinh mở túi may mắn ra, nhìn thấy bên trong có một mảnh lá của Thất Thải Ngộ Đạo Trà, hắn dùng sức ngửi một ngụm, cảm giác toàn thân như sắp thăng hoa.

"Thất Thải Ngộ Đạo Trà đã trưởng thành! Thứ này có thể gặp nhưng không thể cầu!" Dược Trường Sinh vội cất kỹ cái túi đi.

Phía sau núi, Dược Trường Sinh đẩy tiểu viện độc lập của mình ra, nhìn cái sân có một ngôi nhà gỗ nhỏ và vườn hoa trước sau, dù chỉ chiếm diện tích một mẫu, nhưng cũng coi như đầy đủ hết mọi thứ.

Bây giờ nơi ở của đệ tử Phiếu Miểu tông đã được Thạch Lỗi cải tạo rất hoàn mỹ.

Mỗi người đệ tử được chia cho một tiểu viện. Hơn nữa, trong mỗi tiểu viện cũng có một nhánh suối nối liền với tiên linh thánh tuyền trên đỉnh Phiếu Miểu phong, các đệ tử có thể tùy ý sử dụng.

"Sao nước suối này lại có mùi hoa sen?"

Dược Trường Sinh dùng tay nâng nước suối mát lạnh lên uống một ngụm, cảm thấy toàn thân thoải mái, nhưng rất nhanh, hắn lại nhấm nháp ra một mùi vị kỳ lạ.

"Có lẽ là ảo giác thôi!" Dược Trường Sinh nói thầm.

Trong tiểu viện sát vách, Diệp Thanh Liên ngồi trên một phiến đá dưới gốc đại thụ, đưa mắt nhìn linh tuyền bên người rồi ngáp một cái: "Nếu ta uống nước suối này thì chẳng phải là đang uống nước tắm của bản thể?"

Nghĩ đến cái này, nàng lập tức nhe răng trợn mắt.

Sáng sớm hôm sau, Dược Trường Sinh thuận lợi đột phá Thần Nguyên cảnh thất trọng, mặc bộ y phục vừa người của đệ tử đời thứ tám Phiếu Miểu tông, chắp hai tay sau lưng đi lên Tàng Thư các trên đỉnh núi.

"Sư đệ, tối hôm qua ngủ ngon giấc không?" Diệp Thanh Liên ôm Thanh Liên kiếm, đi đến bên cạnh Dược Trường Sinh, thân thể cao hơn hắn tận gấp ba.

"Không nhìn thấy dáng dấp ta thấp sao, còn đi gần ta như vậy, xúi quẩy!" Dược Trường Sinh nhếch miệng, tăng tốc chạy về hướng Tàng Thư các. "Đừng chạy nha!" Diệp Thanh Liên sải dài bước chân, nhẹ nhàng đi kịp Dược Trường Sinh rồi cười híp mắt nhìn hắn.

"Ngươi thật là phiên!" Dược Trường Sinh dậm chân xuống mặt đất, thi triển Thổ Độn Thuật, trong nháy mắt đã nhảy dựng lên giữa sườn núi cách đó vài trăm mét, lại nhảy lên mấy cái đã đến đỉnh núi.

"Vóc dáng không cao, tính tình lại rất hung hăng." Diệp Thanh Liên khẽ nhếch khóe miệng, chậm rãi ung dung đi.

Tàng Thư các, Dược Trường Sinh đang đứng trước mặt Cơ Tử Linh mặc một bộ váy dài màu tím, hô: "Sư tỷ, ta là đệ tử đời thứ tám Dược Trường Sinh, tới nhận công pháp và bí pháp hỗ trợ bắt buộc của đệ tử tông môn."

"Được." Cơ Tử Linh duỗi bàn tay mảnh khảnh ra, nhẹ nhàng điểm lên mi tâm của Dược Trường Sinh, truyền các loại công pháp và bí pháp hỗ trợ như « Đệ Nhị Khí Hải », « Ngưng Nguyên Quyết », « bí pháp Thiền Thuế » qua.

"Đa tạ sư tỷ." Dược Trường Sinh chắp tay, quay người rời đi.

Nhưng ngay lúc này, hắn đột nhiên chú ý tới « bí pháp Thiền Thuế » xuất hiện trong đầu, đọc nội dung giới thiệu trên đó xong thì lập tức trừng to đôi mắt.

"Bí pháp Thiên Thuết Sau khi tu luyện có thể giúp mình tiến hành thiên thuế, trải qua nhiều lần lột xác, cho dù là Phàm thể kém cỏi nhất cũng có thể diễn hóa thành thể chất đỉnh cấp!"

"Cái này. .. Cái này! Sao lại giống với bí pháp Chuyển Thế Thiền Thuế ta sáng tạo như vậy, thật là kỳ quái!" Trên khuôn mặt nhỏ nhắn Dược Trường Sinh đầy vẻ chấn động.

"Sư đệ, có vấn đề gì sao?" Cơ Tử Linh phát hiện sắc mặt Dược Trường Sinh hơi thay đổi, còn tưởng rằng hắn gặp phải chuyện gì quái lạ nên vội lo lắng hỏi thăm.

"Sư tỷ, « bí pháp Thiền Thuế » này thật sự lợi hại như trên giới thiệu sao?" Dược Trường Sinh bắt đầu nói bóng nói gió.

"Đúng vậy, đây chính là bí pháp do chưởng môn sáng tạo, ta tu luyện một thời gian thì thể chất tăng cường lên gần gấp đôi! Tiếp tục như vậy thì chiến lực nhất định sẽ mạnh hơn, ngươi cũng cố gắng tu luyện đi!" Cơ Tử Linh cười nói.

"Lại là chưởng môn sáng tạo." Dược Trường Sinh như ngừng thở, cứ cảm thấy không thích hợp.

Chẳng lẽ Diệp Phong từng đi qua Kim Tự Tháp thần bí - nơi hắn thiền thuế mấy đời trước sao?

Nhưng không có khả năng!

Vì phòng ngừa bị người ta phát hiện kiếp trước kiếp này của mình, ban đầu hắn đã phòng ngừa bằng một con rối nguyền rủa trên đỉnh Kim Tự Tháp, cho dù là Tiên Đế tâng ba mươi bốn trở lên cũng sẽ bị nguyền rủa giết chết.

"Hẳn chỉ là trùng hợp thôi!" Dược Trường Sinh nghĩ như vậy rồi rời khỏi Tàng Thư các.

Cách đó không xa, Diệp Phong nhìn vẻ mặt của Dược Trường Sinh thì triệt để xác định người này chính là chuyển thế của người thần bí kia.

"Có thể hủy đi Kim Tự Tháp." Diệp Phong lẩm bẩm rồi chỉ một ngón tay vào sâu trong tinh không.

Tê lạp!

Trong nháy mắt một ánh kiếm quang đã đi qua gần phân nửa Vũ Trụ, chém ngôi sao hoang vu kia thành bột mịn, kể cả Kim Tự Tháp và các loại kiến trúc trên đó cũng bị hủy diệt.

Làm xong tất cả, Diệp Phong quay người rời đi.

"Tháng sáu rồi, còn cách Tiên Quả Đại Hội không xa, phải đi đến vườn trái cây xem thu hoạch đại bàn đào như thế nào." Diệp Phong nói thầm.
Bình Luận (0)
Comment