Chương 2121: Bí pháp này ở đâu ra?
Chương 2121: Bí pháp này ở đâu ra?Chương 2121: Bí pháp này ở đâu ra?
"Tiếp theo ta giảng giải vấn đề về phương diện tu hành cho các ngươi, để các ngươi khỏi phải đi đường vòng một chút." Diệp Phong bắt đầu giảng đạo.
Dù là Diệp Thanh Liên hay Dược Trường Sinh cũng nghe rất tập trung, cũng cảm thấy Diệp Phong nói rất có lý, trực tiếp chỉ ra thiếu hụt của bản thân.
Trong nháy mắt, bảy ngày đã trôi qua.
Các đệ tử khi nhận được chỉ điểm của Diệp Phong thì bình quân cũng đột phá ba tiểu cảnh giới, thậm chí có người lập tức đột phá đến cảnh giới lớn tiếp theo, vẻ mặt trông rất kích động.
"Còn có người có câu hỏi gì không?" Diệp Phong nhìn xung quanh và hỏi.
Dược Trường Sinh muốn nói lại thôi, nhưng nghĩ một hồi rồi hắn vẫn hỏi: "Chưởng môn, ta là Hỗn Độn Thể, vì sao chỉ có tiềm chất Tiên Đế tâng ba mươi ba?"
"Đó là vì Hỗn Độn Thể và linh hồn của ngươi còn chưa hoàn toàn cô đọng thành một thể, tồn tại tì vết khi kết hợp, thiên phú không thể được kích phát triệt để ra." Diệp Phong bình tĩnh giải thích.
Dược Trường Sinh nghe thấy lời này thì nheo mắt.
"Chẳng lẽ chưởng môn biết ta là sinh linh chuyển thế trùng sinh? Không đúng! Ta chỉ chuyển thế đầu thai, không phải đoạt xá trùng sinh, nhục thân này hoàn toàn thuộc về ta, tại sao lại tôn tại tì vết kết hợp?" Trong lòng Dược Trường Sinh như có sóng cuộn biển gầm.
Lúc này, Diệp Phong nói bổ sung: "Nhục thân và hồn phách của mỗi người đều không phải kết hợp hoàn mỹ nhất, muốn khiến chúng triệt để dung hợp làm một thì phải trở thành Thánh Cảnh."
"Dược Trường Sinh, ngươi chỉ là Thân Nguyên cảnh, còn cách Thánh Cảnh xa lắm, cho nên chưa hoàn toàn kích phát ra tiềm lực của bản thân, phải cố gắng mới có thể thành công hồn thể hợp nhất."
"Hiểu chưa?"
Nghe thấy lời này, Dược Trường Sinh thả lỏng một hơi.
Thì ra không phải vì vấn đề đầu thai chuyển thế, mà là vì hắn còn chưa đột phá Thánh Cảnh.
Điểm này thì trước kia hắn không chú ý tới.
Rất nhanh, Dược Trường Sinh lại nghĩ tới một vấn đề, do dự một lát rồi hỏi: "Chưởng môn, trước đó ta có đọc qua cổ tịch, có người nói trong quá trình đột phá Tiên Đế tâng ba mươi bốn sẽ sẽ cảm nhận được cảm giác áp bách và tim đập nhanh, ngài biết là như thế nào không?"
Mặt ngoài Diệp Phong bình tĩnh, nhưng trong lòng thì cười thâm: "Xem ra kiếp trước Dược Trường Sinh căn bản không đột phá đến tâng ba mươi bốn, mà bị kẹt ở cảnh giới tầng ba mươi ba này."
"Nếu không hắn sẽ không hỏi như thế." Diệp Phong nghĩ thâm như vậy.
Một lát sau.
"Đột phá Tiên Đế tâng ba mươi bốn sẽ cảm thấy tim đập nhanh và cảm giác áp bách là vì trong Vũ Trụ này tồn tại âm mưu gia, mỗi người trong họ đều là Tiên Đế tâng ba mươi bốn trở lên, mà lúc những người khác đột phá Tiên Đế tâng ba mươi bốn sẽ cảm nhận được pháp tắc áp bách áp chế họ, dẫn đến họ rất khó đột phá đến cảnh giới càng cao hơn." Diệp Phong giải thích.
Diệp Phong tiếp tục nói: "Nếu có người cưỡng ép đột phá lên Tiên Đế tâng ba mươi bốn thì sẽ bị âm mưu gia ám sát, cho nên sẽ sinh ra ám ảnh tâm lý tiêu cực này."
"Đương nhiên cũng không phải tất cả đều như vậy, có người e ngại đột phá thất bại dẫn đến mất mạng trong đại kiếp kinh khủng, cho nên không dám đột phá." "Có rất nhiều nguyên nhân tương tự”"
"Nhưng các ngươi yên tâm, bởi vì một số nguyên nhân mà bây giờ âm mưu gia đã không dám ám sát những tu hành giả đột phá Tiên Đế tâng ba mươi bốn nữa rồi."
"Nếu chúng có can đảm xuất thủ thì bản chưởng môn chắc chắn sẽ đích thân ra tay, hộ đạo cho các ngươi."
Nói đến đây, giọng nói của Diệp Phong rất kiên định.
Trên đời này không ai có thể ngăn cản đệ tử của hắn đột phá, bởi vì làm vậy cũng là đang ngăn cản hắn đột phá. Diệp Phong tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra.
Các đệ tử nghe vậy thì lập tức cảm thấy hình tượng của Diệp Phong càng cao lớn, trong mắt tràn đầy sùng bái.
"Thì ra là nguyên nhân này!" Dược Trường Sinh bừng tỉnh hiểu ra: 'Âm mưu gia? Hừ, thì ra sở dĩ đời thứ nhất của ta không cách nào đột phá là vì âm mưu gia trốn trong bóng tối ám sát tu hành giả khác để không cho đột phá."
Dược Trường Sinh không có thiện cảm gì đối với âm mưu gia.
Diệp Phong nghĩ tới điều gì nên nói bổ sung: "Suýt quên nói đến, âm mưu gia chia thành phái chủ chiến và phái chủ hoà, trước đó chuyên ngăn cản người khác đột phá là âm mưu gia trong phái chủ chiến, phái chủ hoà thì cách đối nhân xử thế cũng không tệ."
"Đa tạ chưởng môn giải đáp nghi hoặc." Dược Trường Sinh chắp tay.
Lúc này, một đệ tử Chuẩn Thánh cảnh hỏi: 'Chưởng môn, ta chỉ gõ vang Thiên Phú Thân Chung được ba tiếng, có được tiềm lực Thiên Tiên cảnh, tương lai có khả năng trở thành cường giả cấp Tiên Tôn, thậm chí là Tiên Đế không?"
Các đệ tử cũng đồng loạt nhìn lại, tổng thể nhóm đệ tử đời thứ tám này có thiên phú rất cao, nhưng số người gõ vang được năm lần, có được tiêm chất Tiên Đế cấp lại không hơn mười người. Mà người có thể gõ vang bốn lần, có được tiềm chất Tiên Tôn cũng chỉ có năm mươi. Tỷ lệ này rất thấp.
Diệp Phong cười nói: "Trong Phiếu Miểu tông chúng ta, không có gì là không thể, dù các ngươi không cách nào gõ vang Thiên Phú Thần Chung, nhưng chỉ cần tiến vào tông môn, được nơi này cải tạo thì trở thành Tiên Đế cũng không phải việc khó gì."
"Các ngươi quên sao? Vừa rồi ta đã chôn xuống linh chủng pháp tắc cho các ngươi, đây là con đường thích hợp nhất."
"Lấy cái này làm mục tiêu đễ không ngừng cố gắng, cộng thêm các loại hỗ trợ tài nguyên tu hành của Phiếu Miểu tông thì trở thành Tiên Tôn Tiên Đế cũng chỉ là vấn đề thời gian."
Nghe thấy lời này, đám người như ngừng thở.
"Chúng ta cũng có thể trở thành Tiên Tôn Tiên Đế?" Họ như sống trong mộng.
"Đương nhiên có thể." Diệp Phong gật đầu: "Trong Phiếu Miểu tông chúng ta, cho dù là một con lợn cũng có thể trở thành Tiên Tôn thậm chí là Tiên Đế, huống chỉ là những thiên tài những có thiên phú tu hành không tê như các ngươi."