Chương 2152: Năm trận chiến toàn thắng, cuối cùng kết thúc (tt)
Chương 2152: Năm trận chiến toàn thắng, cuối cùng kết thúc (tt)Chương 2152: Năm trận chiến toàn thắng, cuối cùng kết thúc (tt)
"Chiến lực vương giả cửu tinh, không tệ." Diệp Phong nhìn Minh Hướng Văn mà nhận xét: "Thực lực của người này cũng được gọi là tuyệt đỉnh.”
"Cả chúng ta cũng đánh không lại sao?" Hoắc Vân Kiệt nhíu mày.
"Thể phách của Minh Hướng Văn rất mạnh, hơn nữa đạt được cường hóa, đã tấn thăng đến cực hạn, mặc dù đời này không có khả năng trở thành Chí Tôn Vô Địch, nhưng chiến lực Vương giả cửu tinh đã đủ làm vô số thiên kiêu theo không kịp." Diệp Phong bình tĩnh nói.
Nếu hắn và Minh Hướng Văn đánh nhau cùng cấp thì chỉ cần dùng ngón tay nhẹ nhàng đâm một cái đã có thể phá vỡ phòng ngự của đối phương, nhưng Kiều Giai Hi làm không được.
Bởi vì hắn ta còn chưa đủ mạnh.
"Nhưng có lẽ Giai Hi sắp lột xác." Diệp Phong lẩm bẩm.
Nghe vậy, đôi mắt bọn Mặc Oanh bên cạnh sáng lên.
Lột xác? I
Chẳng lẽ. .. Họ đột nhiên nhìn về phía Kiều Giai Hi, liền nhìn thấy thân thể hắn đang sáng lên, nhưng lần này hắn không tản ra kim mang chói mắt nữa mà là quang huy màu xanh lá tượng trưng cho sinh mệnh lực vô hạn.
Phù phù! Phù phù!
Tiếng tim đập của Kiều Giai Hi càng phát ngày càng kịch liệt, có thể vang lên trong đầu mọi người, cả nhịp tim của họ cũng bị ép biến động theo, khiến họ rất khó chịu.
"Tình huống gì vậy?" Minh Hướng Văn tung một quyên đánh bay Kiều Giai Hi, lại phát hiện sinh mệnh lực trong thân thể đối phương cuồn cuộn không dứt, trong mắt lập tức hiện đầy vẻ kinh ngạc.
"Bản nguyên sinh mệnh!" Hạ Dao nhíu nhíu mày.
Ở Đông Châu, trong Thánh Linh tông, Bá Hoàng và Linh Tôn cũng đang quan sát cuộc chiến.
"Đây là bí pháp do chàng sáng tạo?" Linh Tôn nhìn về phía Bá Hoàng bên cạnh: "Sao ta chưa từng nhìn thấy."
"Không phải ta sáng tạo." Bá Hoàng lắc đầu, nhìn về phía hình ảnh xa xa: "Có lẽ là thứ hoàn toàn mới do đứa bé Giai Hi tự lĩnh ngộ ra, nếu thật sự như vậy thì hắn chắc chắn vượt qua người sư phụ này."
"Hi vọng như thế đi!" Linh Tôn nói nhỏ.
Trong Hư Vô giới, Kiều Giai Hi liên tục xuất thủ rồi lần lượt bị Minh Hướng Văn đánh lui, trên người không ngừng tuôn máu, nhưng bởi vì cơ thể có sinh mệnh lực cuồn cuộn không dứt bộc phát nên có thể giúp hắn khỏi hẳn trong nháy mắt, thể phách trở nên càng cường đại.
"Hắn đang lột xác!" Minh Hướng Văn sợ ngây người.
"Đột phá trong lúc chiến đấu, thú vị!" Quốc sư Hạ Dao cau mày lại rồi nhìn Diệp Phong ở đối diện, không ngờ đối phương lại có đệ tử thiên tài như thế.
"Sinh sinh bất tức, Thân Quyền Vĩnh Hằng!"
Khi cơ thể lột xác tích lũy đến cực hạn, Kiều Giai Hi đột nhiên ngửa mặt lên trời gào thét, huyết khí trên người phóng lên tận trời, nương theo từng luồng thần quang, mái tóc vàng của hắn hóa thành màu xanh biếc trong chớp mắt.
Thân thể hắn trở nên càng cường tráng, bắp thịt cả người nhô to lên, mặt ngoài còn lóe lên kim quang tạo ra hiệu quả thị giác cực mạnh, khiến vô số thiếu nữ đỏ mặt. "Thật sự lột xác!" Minh Hướng Văn trừng to đôi mắt.
Trong hư không, Kiều Giai Hi cúi đầu há to miệng hô hấp linh khí chung quanh, mái tóc dài màu xanh biếc phủ lên mắt cá chân, hắn đột nhiên nắm tay, cảm nhận được sức mạnh mãnh liệt trong cơ thể, khóe miệng nhịn không được nhếch lên.
Sau một khắc, hắn đột nhiên ngẩng đầu.
"Minh Hướng Văn, chiến!" Nói xong, hắn lập tức xông ra ngoài rồi đấm ra một quyền, đánh vào lồng ngực Minh Hướng Văn, phát ra tiếng xoạt xoạt khiến cho lớp nham thạch không thể phá vỡ kia hiện đầy vết rạn.
"Chiến lực Vương giả cửu tinh đỉnh phong!"
"Nghịch thiên!"
Đám người nhìn hàng chữ hiện lên trong hình ảnh thì nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh.
"Làm sao có thể?" Minh Hướng Văn cúi đầu xuống nhìn lồng ngực vỡ vụn của mình, đôi mắt sắp trừng rớt ra ngoài.
"Tất cả đều có khả năng!" Kiều Giai Hi trâm giọng mà nói, nắm đấm nặng nề có khí hỗn độn cuộn trào giáng thẳng xuống, đánh cho Minh Hướng Văn bay ra ngoài, hắn đau đến không ngừng kêu thảm.
Lần này đến phiên Kiều Giai Hi chiếm thượng phong.
Nhưng Minh Hướng Văn không cam tâm. Hắn phản kích hung hãn va chạm nắm đấm với Kiều Giai Hi, nhưng vẫn bị đối phương nện cho bàn tay vỡ vụn, tiên huyết văng ra ngoài.
"Ngươi thua!" Kiều Giai Hi bộc phát chiến lực đỉnh phong, triệt để đánh nổ thân thể Minh Hướng Văn, khiến hắn hóa thành một dòng chảy đỏ đoàn tụ ở phía xa rồi khôi phục bình thường.
"Đáng chết!" Minh Hướng Văn dậm chân.
Hắn bị đánh quay về nguyên hình, cho dù còn có thể kích phát sức mạnh Cổ Thần Thánh Thể lần nữa để tiến vào trạng thái nham thạch, nhưng cũng không thể đánh bại Kiều Giai Hi.
Bởi vì chiến lực của hắn đã đến đỉnh caol
"Ta... Nhận thua!" Cuối cùng, Minh Hướng Văn không cam lòng cắn răng, trong mắt có nước mắt lấp lóe.
Đây là lần đầu hắn thua khi đánh nhau cùng cấp. Hắn không cam tâm!
"Minh Hướng Văn bại!"
"Đệ tử của Phiếu Miểu tông thắng hết năm trận chiến. Quá mạnh!"
"Thật không hổ là Thần Tông đệ nhất tông."
"Nhất là Kiều Giai Hi, còn có thể đột phá trong lúc chiến đấu, chiến lực thăng đến Vương giả cửu tinh đỉnh phong, đây đã là đệ nhất nhân chỉ đứng sau Chí Tôn Vô Địch thôi."
"Hâm mộ khóc!"
Tất cả thiên kiêu thế lực lớn bàn tán xôn xao.
"Thắng? !"
Đệ tử của Phiếu Miểu tông bọn Mặc Oanh thì trừng to đôi mắt, có cảm giác vui như lên trời.
"Cuối cùng cũng thắng."
Diệp Phong thở ra một hơi, nói thực ban đầu hắn cũng không nghĩ tới Kiều Giai Hi có thể thắng. Kết quả này làm cả hắn cũng cảm thấy bất ngờ.