Chương 2171: Cảm ngộ chí bảo, đột phá
Chương 2171: Cảm ngộ chí bảo, đột pháChương 2171: Cảm ngộ chí bảo, đột phá
Hôm nay, Diệp Phong lại có thể đạt tới độ cao của chín vị Tiên Đế tâng một trăm kia quả thực khiến Hạ Dao phải kinh ngạc.
"Ta đã dốc hết sức lực rồi."
Diệp Phong than thở.
Nếu đổi lại là trước kia thì gân như không có trận pháp nào mà hắn không lĩnh ngộ được, hôm nay hắn lại vấp phải thất bại đầu tiên ở Hằng Cổ thần trì này.
Chuyện này khiến trong lòng hắn cảm thấy không phục lắm.
"Hạ quốc sư, tiếp theo làm phiền dẫn ta đi xem món chí bảo thứ hai." Diệp Phong nói.
"Ngươi muốn đi nhìn cái nào trước?"
"Mệnh Vận Thần Bia."
"Được."
Hạ Dao dẫn đường cho Diệp Phong.
Còn về phần Hồ Phi Phi, nàng vẫn ở trong Hằng Cổ thần trì hấp thụ năng lượng, tạm thời không có dấu hiệu đi ra ngoài.
Cách đó hàng tỉ tỉ dặm.
Bên rìa bắc của đại lục Hằng Cổ.
Nơi này có một tấm bia đá màu nâu cao đến vạn trượng, nhìn qua cổ kính tang thương, bên cạnh là một cây cổ thụ xanh biếc, cũng không biết đã tồn tại bao nhiêu trăm triệu năm.
"Bái kiến quốc sư!"
Hai người đi đến, tượng đá ở hai bên trái phải Mệnh Vận Thần Bia lập tức truyền ra giọng nói già nua, chấn động đến mức hai lỗ tai của Diệp Phong ong ong.
"Tiên Đế tâng tám mươi!"
Diệp Phong vô cùng giật mình.
Hạ Dao chú ý đến vẻ kinh sợ trên mặt Diệp Phong, khóe miệng hơi cong lên, trong lòng rất đắc ý.
"Hai vị tiền bối không cần đa lễ."
Nàng chỉ Diệp Phong ở bên cạnh: "Vị này là Diệp Phong, chưởng giáo Phiêu Miểu Tông Thần Châu, đã phá giải được ván cờ tàn cuộc trên cánh cửa Hằng Cổ, tới để xem Mệnh Vận Thần Bia."
"ừỪ"
Hai bức tượng đá gật đầu, tiếp tục đứng thằng ở hai bên Mệnh Vận Thần Bia, người không biết còn tưởng bọn họ thật sự chỉ là hai bức tượng đá hình người.
"Ta thật sự rất tò mòiI"
Diệp Phong nhíu mày: "Vì sao Hằng Cổ thần trì không có nhân viên trông chừng mà Mệnh Vận Thần Bia lại có?”
Hạ Dao nghiêm mặt nói:
"Đó là vì không phải ai cũng có thể đi vào Hằng Cổ thần trì, nơi đó tồn tại luông năng lượng bài xích cho nên không cần nhân viên trông chừng. Mệnh Vận Thần Bia lại khác, bất kỳ ai cũng có thể tiếp xúc với nó, sau đó biết được vận mệnh của mình hoặc bất kỳ người nào khác cho nên cần nhân viên trông chừng, tránh cho vận mệnh của quá nhiều người bị lộ."
Nghe vậy Diệp Phong hiểu ra.
"Tiếp theo xin tự nhiên!"
Hạ Dao đứng dưới Mệnh Vận Thần Bia, không can thiệp vào chuyện của Diệp Phong, tỏ ý rằng hắn có thể tùy ý tiếp xúc với thần bia.
"Nó có thể nhìn thấy vận mệnh ư?"
Diệp Phong đứng bên dưới Mệnh Vận Thần Bia, chân chừ một lát, đưa tay đặt lên chữ viết trên tấm bia.
Vùi
Hắn lập tức thấy cả người mình sáng lên, ý thức như thể bị kéo vào trong một không gian vĩnh hằng vô hạn, thấy một người đưa lưng về phía hắn, đứng ở giữa một đại lục bao la mênh mông, đối mặt với vô số cường địch.
Bóng lưng kia là hắn!
Kengl
Tiếng chuông lanh lảnh vang lên, chấn động đến mức thân thể Diệp Phong rung lên, bị ép phải lùi lại ba bước, tay tự nhiên văng ra khỏi mặt ngoài Mệnh Vận Thần Bia, không khỏi nhíu mày một cái.
"Vận mệnh của ta?"
"Đó là tương lai?"
"Hay là... kiếp trước?"
Diệp Phong đột ngột lẩm bẩm.
Hạ Dao ở bên cạnh nhìn Mệnh Vận Thần Bia gợn sóng lăn tăn, không khỏi kinh ngạc nói: "Kỳ lạ, trước kia lúc có người chạm vào Mệnh Vận Thần Bia, ta thân là quốc sư cho nên cũng có thể thấy được vận mệnh của đối phương, vì sao lại không thấy được hình ảnh vận mệnh của Diệp Phong?"
"Chẳng lẽ..."
"Diệp Phong đã định trước sẽ trở thành Thiên Đạo Cảnh?"
Vẻ mặt Hạ Dao càng thêm nghiêm túc.
Hai vị Tiên Đế tâng tám mươi biến thành tượng đá trông chừng Mệnh Vận Thần Bia liên tục chấn động, bề ngoài có vô số lớp đá rụng xuống, để lộ ra hình dáng.
Đó là hai vị lão giả tiên phong đạo cốt.
Bọn họ kinh ngạc đánh giá Diệp Phong, hồi tưởng lại lời Hạ Dao vừa nói, trên mặt đầy vẻ chấn động.
"Người này sẽ trở thành Thiên Đạo Cảnh?”
“Đây là sự thật?”
Bọn họ nhìn nhau, không nhịn được nói như vậy.
Lúc này, Diệp Phong vẫy cánh tay có hơi tê dại, phát hiện hai vị Tiên Đế tâng tám mươi kia đã hóa thành bản thể, lập tức gật đầu chào hỏi đối phương.
"Chào đạo hữu!"
Hai người gật đầu với Diệp Phong, coi như kết một mối thiện duyên, sau đó, bọn họ lại đứng ở hai bên Mệnh Vận Thần Bia, hóa thành tượng đá.
Diệp Phong nhìn về phía Hạ Dao, nói: "Vừa rồi ngươi có nhìn thấy vận mệnh của ta không?" Hạ Dao liên tục lắc đầu.
"Ạ"
Diệp Phong trừng mắt nhìn, thâm nói cho dù vận mệnh của mình bị Hạ Dao thấy cũng chẳng sao, bởi vì hình ảnh đó chỉ là hắn đối mặt với vô số cường địch, ẩn chứa rất ít tin tức, truyền ra cũng sẽ không dẫn đến náo động.
"Đại lục kia ở chỗ nào?"
Diệp Phong rơi vào trầm tư.
Đại lục vô tận xuất hiện trong hình ảnh vận mệnh nhìn rất xa lạ, không giống với bất kỳ một nơi nào trong vũ trụ song sinh, rất có thể là thế giới bên ngoài.
"Chẳng lẽ là ở đây?"
Diệp Phong nghĩ tới một loại khả năng.
Trước đó lúc Hồ Phi Phi ở trong đạo kiếp, hắn đã nhìn thấy nơi ở của chín đại Thiên Tôn, nơi đó cũng là một lục địa mênh mông vô tận, không hoàn toàn giống với lục địa xuất hiện trong Mệnh Vận Thần Bia, nhưng cũng có liên quan.
"Nếu như đây là ký ức của kiếp trước, như vậy trước kia ta là một vị Thiên Đạo Cảnh? Nếu không, vì sao ta có thể có được hệ thống chưởng môn mạnh nhất?"
Trong lòng Diệp Phong suy đoán như vậy.
Đương nhiên đây chỉ là suy đoán.
Còn có phải thật hay không, hắn không tiện kết luận.
"Diệp chưởng môn, ngươi đã chạm vào Mệnh Vận Thần Bia, tiếp theo không thể chạm vào nữa."
Hạ Dao nói.
Đây là lời dặn dò của tổ tiên Hằng Cổ Thần quốc.
Ngoài quốc sư và chín vị Thần Vương chí cao, những tu hành giả khác cả đời chỉ có thể chạm vào Mệnh Vận Thần Bia một lần.