Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1917 - Chương 2172: Cảm Ngộ Chí Bảo, Đột Phá (Tt)

Chương 2172: Cảm ngộ chí bảo, đột phá (tt) Chương 2172: Cảm ngộ chí bảo, đột phá (tt)Chương 2172: Cảm ngộ chí bảo, đột phá (tt)

"Được thôi!"

Diệp Phong thầm nói đáng tiếc.

Có điều khoảnh khắc chạm vào Mệnh Vận Thần Bia, hắn cũng đã nhanh chóng cảm nhận được một vài trận văn liên quan đến vận mệnh, sau khi trở vê có thể cảm ngộ được.

Nửa canh giờ sau.

Đô thành của Hằng Cổ Thần quốc.

Nơi này có một tòa thần miếu viễn cổ, bên trong có lưu giữ một quyển sách bằng ngọc đang ở trạng thái mở ra, bên ngoài cũng không có bất kỳ chữ viết nào nhưng bên trong lại ẩn chứa vô số pháp tắc và đạo vận, có thể khiến người ta cảm ngộ.

"Diệp chưởng môn, đây chính là Vô Tự Thiên Thư." Hạ Dao chỉ quyển sách không thể lật mở này.

"Ta có thể chạm vào không?" Diệp Phong hỏi.

"Có thể." Hạ Dao gật đầu: "Vô Tự Thiên Thư không có bất kỳ hạn chế nào, ngươi có thể tùy ý chạm vào nhưng có thể cảm ngộ được pháp tắc bên trong hay không thì phải xem duyên phận."

"Được"

Diệp Phong gật đầu, đưa hai tay ra khẽ đặt bên ngoài Vô Tự Thiên Thư.

Đột nhiên hắn chỉ cảm thấy thân thể chấn động một cái.

Đạo Kinh bên trong tiểu vũ trụ đột nhiên bộc phát ra lực hấp dẫn kinh khủng, dường như muốn cắn nuốt Vô Tự Thiên Thư, khiến Diệp Phong phải thầm nói không ổn.

"Không thể hút vào!"

"Ngươi sao chép pháp tắc bên trong là được!"

Diệp Phong vội vàng hạ lệnh cho Đạo Kinh.

Nghe vậy Đạo Kinh rất không tình nguyện, chỉ đành phải tiêu hao năng lượng hư vô, sao chép pháp tắc tàn khuyết bên trong Vô Tự Thiên Thư, dùng để tu sửa bản thân.

"Hắn sao rồi?"

Thấy thân thể Diệp Phong run lên, Hạ Dao rất tò mò.

Trong tiểu vũ trụ.

Ý thức của Diệp Phong lơ lửng ở chỗ này, phát hiện Đạo Kinh đang tham lam sao chép nội dung của Vô Tự Thiên Thư, khiến cho những trang tiếp theo liên tục xuất hiện.

Chỉ có điều những trang này không đầy đủ.

Nhìn qua tràn đầy lỗ hổng.

Một vài nội dung thậm chí còn rất mơ hồ, không cách nào lĩnh ngộ ra pháp tắc hoàn chỉnh.

Sau nửa khắc đồng hồ.

Diệp Phong thả lỏng tay.

Hắn kinh ngạc phát hiện vậy mà Đạo Kinh đã tu sửa đến chương năm mươi, mặc dù nội dung từ chương ba mươi trở vê sau chưa đầy đủ nhưng chỉ cần Đạo Kinh tiếp tục hấp thụ năng lượng hư vô là có thể nhanh chóng hoàn thiện nội dung của hai mươi chương này.

"Lời to rồi!" "Đây tuyệt đối là thu hoạch lớn nhất ngày hôm nay."

Diệp Phong không nhịn được kích động.

Oành!

Ngay lúc này, bên rìa đông đại lục Hằng Cổ xa xôi đột nhiên truyền đến tiếng sấm đỉnh tai nhức óc.

"Hồ Phi Phi đi ra rồi."

Hạ Dao nhìn sang: "Nhìn tình thế này, nàng lại trực tiếp đột phá đến Tiên Đế tầng ba mươi bal Nàng, nàng cũng giỏi hấp thụ quá rồi đó?"

Nói đến đây, Hạ Dao cũng cạn lời.

Từ xưa đến nay chưa từng có ai có thể trực tiếp dựa vào Hằng Cổ thần trì một phát đột phá đến Tiên Đế tâng ba mươi ba.

Hồ Phi Phi coi như là người đầu tiên trong lịch sử!

"Tiên Đế tâng ba mươi ba?!"

Diệp Phong biết được Hồ Phi Phi đột phá đến cảnh giới này, đầu tiên là sửng sốt rồi lập tức không nhịn được mừng như điên.

Hắn vốn nghĩ Hồ Phi Phi có thể dựa vào Hằng Cổ thần trì đột phá đến Tiên Đế tâng mười lăm hoặc tầng hai mươi là cùng, nhưng ai ngờ Hồ Phi Phi lại giỏi hấp thụ như thết

Nàng lại đột phá đến Tiên Đế tâng ba mươi ba.

Đây quả thực là tình tiết nhổ sạch lông dê của Hằng Cổ thần trì mà, ngay cả Diệp Phong cũng cạn lời, yên lặng tán thưởng loại hành động cực phẩm này của Hồ Phi Phi.

Âm ầmI

Tiếng sấm còn đang kéo dài.

Ngước mắt nhìn lên, có thể thấy Hồ Phi Phi tiến vào kiếp vân cuồn cuộn, bắt đầu cắn nuết lôi kiếp, gia tăng tu vi, hấp dẫn ánh mắt của vô số tu hành giả Hằng Cổ Thần quốc.

"Trực tiếp cắn nuốt lôi kiếp?"

"Chuyện này!"

Hạ Dao trợn tròn mắt.

Ngay cả năng lượng của thiên kiếp cũng muốn hút?

Cũng quá mạnh rồi!

"Khụ khụ, việc bình thường thôi mà, đừng kinh ngạc!" Diệp Phong ho khan một tiếng, tỏ vẻ loại hiện tượng này rất bình thường.

Hạ Dao nhìn vê phía Diệp Phong, hoàn toàn cạn lời.

Cắn nuốt thiên kiếp mà là việc bình thường?

Cái này... cũng quá không bình thường rồi đấy!

Trên trời cao xa xôi.

Hồ Phi Phi vẫn còn đang cắn nuốt lôi kiếp.

Sau nửa canh giờ.

Hồ Phi Phi kết thúc lần độ kiếp này, thân thể thoáng một cái đã xuất hiện bên người Diệp Phong, thân mật ôm cánh tay hắn, cười hì hì nói: "Chưởng môn, người ta cuối cùng cũng đột phá, lợi hại không?"

"Ừ, lợi hại, mạnh như hổi" Diệp Phong không nhịn được giơ ngón tay cái lên.

Hạ Dao ở bên cạnh không khỏi nghi hoặc trong lòng, dò hỏi Hồ Phi Phi: "Ta rất tò mò, sao ngươi có thể ngâm ở trong Hằng Cổ thần trì lâu như vậy? Theo lý thuyết, ngâm càng lâu lực bài xích càng mạnh, không phải sao."

Hồ Phi Phi ôm cánh tay, mặt đầy kiêu ngạo nói:

"Đó là bởi vì ta có thân thể bất diệt, miễn cưỡng dựa vào việc tự bạo hết lần này đến lần khác để triệt tiêu lực bài xích, mãi đến khi ta hấp thụ đủ năng lượng trùng kích đến Tiến Đế tâng ba mươi ba, cuối cùng mới không chịu nổi áp lực, bị bắn ra ngoài."

Hạ Dao hiểu ra.

Hóa ra là thân thể bất diệt!

Nàng liếc Hồ Phi Phi bằng ánh mắt sâu xa, đột nhiên nói với Diệp Phong ở bên cạnh: "Diệp chưởng môn, hôm nay các ngươi đã đi xem tam đại chí bảo, cũng nhận được phương pháp luyện đan của Cửu Chuyển Thần Huyền Đan, tiếp theo định tiếp tục đi thăm Hằng Cổ Thần quốc chúng ta hay là trở về?"

“Ta định đi thăm thú nơi này một lát."

Diệp Phong bổ sung: "Ngoài chuyện này ra, ta còn định mượn hoàn cảnh nơi này tiến hành chỉnh sửa phương pháp luyện đan của Cửu Chuyển Thần Huyền Đan, tranh thủ có thể luyện chế ra."

"E là rất khó." Hạ Dao nói.

Trong mắt nàng, ý nghĩa của Cửu Chuyển Thần Huyền Đan không lớn, bởi vì có tạp chất, cho nên tu hành giả bồi dưỡng ra cũng không có tiềm lực đột phá đến tu vi cao hơn.

Loại người như vậy không có quá nhiều chỗ có thể trọng dụng.

Nàng cũng không biết Diệp Phong đã tiến hành tinh luyện Cửu Chuyển Thần Huyền Đan, nếu không thì không thể nào luyện hóa cho thành viên tông môn gia tăng tu vi.
Bình Luận (0)
Comment