Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1926 - Chương 2181: Bạch Phù Thành Mới Thành Dân (Tt)

Chương 2181: Bạch Phù thành mới thành dân (tt) Chương 2181: Bạch Phù thành mới thành dân (tt)Chương 2181: Bạch Phù thành mới thành dân (tt)

"Thật không hổ là Bạch Phù thành, dù chỉ tùy tiện ngồi trên đường cái tu hành cũng tốt hơn ngoại giới mấy lần."

"Đấn là hiển nhiên!"

Đám người nghị luận ầm ï.

"Diệp chưởng môn, ta là Lôi Đình Tiên Đế, dẫn theo đệ tử chân truyền Phạm Ninh Bạch dưới trướng đến đây bái phỏng!"

"Diệp chưởng môn, ta là Cuồng Long Tiên Đất"

"Diệp chưởng môn... -"

Trong nửa tháng ngắn ngủi đã có vài chục người hộ đạo đỉnh cấp Viễn Cổ tu vi vượt qua Tiên Đế tầng ba mươi ba tiến vào Bạch Phù thành, bên người đều có một vị thiên kiêu đỉnh cấp đi theo.

"Chào chư vị đạo hữul"

Diệp Phong từ từ tiếp đãi những người này, cũng an bài bọn họ ở lại trên những linh mạch Thánh cấp khác nhau của Bạch Phù thành.

Một thời gian sau, các giới oanh động.

“Ghê gớm thật!"

"Nếu ta không nhớ lầm, không tính đến Tu hành giả trong Phiếu Miểu tông, chỉ tính trong Bạch Phù thành thôi thì đã có mấy chục Tiên Đế đỉnh cấp và hơn trăm vạn Tiên nhân."

"Đúng, ngươi nhớ không lâm."

"Bây giờ nói Bạch Phù thành là đệ nhất thành của Thần Châu. . . Không, phải nói là đệ nhất thành trong cả Vũ Trụ cũng không đủ."

"Ta cảm thấy lời này không sai."

Những người của các thế lực lớn lại nghị luận sôi nổi.

Bây giờ Bạch Phù thành có vô số cường giả đỉnh cấp và yêu nghiệt đỉnh cấp vào ở nên trở nên càng náo nhiệt, hấp dẫn thiên kiêu các giới lần lượt chạy đến.

Bọn họ cũng muốn ở lại nơi đây.

Mà lúc này đã đến cuối năm.

Trên đỉnh Phiếu Miểu phong, Diệp Phong ngồi dưới Cổ Tùng ngàn năm gặm một quả thông màu xanh, nhìn Bạch Phù thành phía dưới mà nhịn không được duỗi lưng một cái.

"Qua mấy ngày nữa chính là năm mới, chờ Cung Thanh Thu xử lý xong chuyện của Bạch Phù thành thì nên tuyển nhận đệ tử đời thứ chín, mà tông môn cũng cách thánh địa càng gần." Diệp Phong có chút cảm khái.

Bây giờ tính cả đệ tử đời thứ tám thì số lượng đệ tử Phiếu Miểu tông đã đạt đến hơn sáu mươi lăm ngàn người, cộng thêm một vạn đệ tử đời thứ chín, vậy chính là hơn bảy vạn.

Chờ tông môn phát triển đến năm thứ mười hai thì Phiếu Miểu tông mới có thể gom góp đủ mười vạn đệ tử để tấn thăng thành thánh địa.

"Còn ba năm"

"Hiện nay tốc độ Vũ Trụ tiến vào thịnh thế càng lúc càng nhanh, ba năm sau chắc hẳn Vũ Trụ đã toàn diện tiến vào đỉnh phong thịnh thế, đến lúc đó tông môn cũng được phong làm thánh địa, thời gian vừa vặn." Diệp Phong nói nhỏ.

"Diệp chưởng môn, thiếp thân hữu lễ!"

Đúng lúc này, một giọng nói quyến rũ truyền đến từ phương xa, truyền khắp cả tòa đại lục Thần Châu, cứ như vang lên trong đầu mỗi người.

Đám người nhìn lại nơi phát ra tiếng nói.

Chỉ thấy một nữ tử vẫn còn phong vận giẫãm lên hư không bay đến, phía sau nàng là một mảnh quang huy, khi nữ tử dừng ở giữa không trung thì quang huy này lập tức hóa thành một thiếu nữ tóc trắng mỹ lệ, hai mắt không có con ngươi, nhìn thôi đã làm người ta sợ hãi, không dám đến gần.

"Ngươi là?"

Diệp Phong nhìn về phía nữ tử vẫn còn phong vận kia, phát hiện người này có dáng vóc ngạo nghễ, dung nhan tuyệt đẹp, năm tháng không để lại bất kỳ vết tích nào trên gương mặt nàng.

Đây quả thực là một vưu vật (1)!

(1) Ý chỉ người phụ nữ đặc biệt tuyệt sắc xinh đẹp

"Thiếp thân là Tuyết Vũ, đây là nữ nhi của ta." Nữ tử mở miệng giới thiệu.

"Các ngươi muốn vào ở Bạch Phù thành?" Diệp Phong thuận miệng hỏi thăm, cảm thấy hẳn là mục đích này.

"Không, thiếp thân định mang theo nữ nhi gia nhập quý tông, trở thành một thành viên của Phiếu Miểu tông." Nữ tử tuyệt đẹp nói như vậy.

Lời này vừa nói, mọi người đều biến sắc.

Nữ tử này là Tiên Đế tâng bốn mươi, nữ nhi bên cạnh là một thiên kiêu đỉnh cấp, đủ để tự lập môn hộ, nhưng các nàng lại muốn gia nhập Phiếu Miểu tông, quả thực làm người ta không thể hiểu nổi, vì thế ai cũng nhìn về phía Diệp Phong.

Bọn họ muốn biết Diệp Phong có nhận các nàng hay không.

Trong hư không, Diệp Phong chậm rãi đi ra đứng trước mặt Tuyết Vũ và nữ nhi của nàng, lấy ra một cái Duyên Phân Tử Kim Linh.

"Trong tình huống bình thường, muốn gia nhập Phiếu Miểu tông của chúng ta thì phải thông qua khảo nghiệm Duyên Phân Tử Kim Linh, chứng minh các ngươi là người hữu duyên với Phiếu Miểu tông. Nếu không ta cũng không có cách nào." Diệp Phong nói như vậy.

Đây là hạn chế của hệ thống.

Không thông qua khảo hạch Duyên Phân Tử Kim Linh có nghĩa là đối phương không phải thành tâm gia nhập Phiếu Miểu tông, cho dù tuyển nhận cũng không được hệ thống tán thành, càng không khả năng gia tăng tu vi cho hắn.

Bởi vậy quy trình này không thể thiếu được.

"Được." Tuyết Vũ nở nụ cười xinh đẹp không gì sánh được, cả Diệp Phong cũng suýt thất thủ mất kiểm soát.

Mà tu hành giả của Bạch Phù thành lại không đủ định lực, sớm đã thèm nhỏ nước dãi, thậm chí có người còn liếm môi một cái, tưởng tượng hình ảnh mình điên cuồng với Tuyết Vũ.

"Bắt đầu đi!" Diệp Phong nhẹ nhàng đẩy Duyên Phân Tử Kim Linh bay đến trước mặt Tuyết Vũ và Chúc Niệm Niệm.

"Mẹ?" Chúc Niệm Niệm ngẩng đầu nhìn Tuyết Vũ.

"Con tới trước." Tuyết Vũ dịu dàng nói, cũng nhẹ nhàng hôn lên trán Chúc Niệm Niệm: "Nếu con không thể thông qua khảo hạch Duyên Phân Tử Kim Linh, vậy ta cũng không cần phải khảo nghiệm, không phải sao?”

"Ừm”" Chúc Niệm Niệm chậm rãi duỗi tay nhỏ ra, đụng vào Duyên Phân Tử Kim Linh dưới ánh mắt mong đợi của mọi người.

Đinh linh linh! Reng reng reng!
Bình Luận (0)
Comment