Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1928 - Chương 2183: Chúc Long Của Nguyên Hội Trước (Tt)

Chương 2183: Chúc Long của nguyên hội trước (tt) Chương 2183: Chúc Long của nguyên hội trước (tt)Chương 2183: Chúc Long của nguyên hội trước (tt)

"Mẹ, con nhìn thấy được rồi!" Chúc Niệm Niệm nhìn về phía Tuyết Vũ bên cạnh, kích động ôm chặt lấy đối phương rồi nhẹ giọng nức nở.

Trước kia nàng không nhìn thấy, mặc dù có thể thông qua thần thức cảm ứng xung quanh, nhưng dù sao cũng không bằng mở mắt nhìn rõ thế giới.

"Thiếp thân đa tạ đại ân của chưởng môn!" Tuyết Vũ ôm Chúc Niệm Niệm quỳ xuống trước mặt Diệp Phong, trịnh trọng bái ba lạy.

"Đứng lên đi!" Diệp Phong đỡ Tuyết Vũ dậy: "Kể từ hôm nay, các ngươi đã gia nhập Phiếu Miểu tông, ta quyết định để ngươi trở thành Thái Thượng trưởng lão trong tông môn, còn Chúc Niệm Niệm thì ta hi vọng nàng tham gia khảo hạch đệ tử đời thứ chín."

"Được." Chúc Niệm Niệm dẫn đầu gật đầu.

Mặc dù nàng ta bị phong ấn hơn một tỷ năm, nhưng thời gian tỉnh táo cũng chỉ khoảng mười năm, vẫn là một thiếu nữ chưa hiểu sự đời. Bắt đầu làm từ đệ tử không sao cả.

"Tiếp theo để ta tiến hành đăng ký cho ngươi."

Diệp Phong lấy danh sách tông môn và đại ấn chưởng môn ra, hỏi rõ tình huống của Tuyết Vũ rồi tiến hành đăng ký, trong nháy mắt đại ấn chưởng môn đóng xuống, Tuyết Vũ bỗng có cảm giác rất vi diệu, cảm thấy Diệp Phong trở nên càng thân thiết.

"Là ảo giác sao?" Tuyết Vũ hơi nhíu mày.

Diệp Phong thu hồi đại ấn chưởng môn và danh sách, chỉ chỉ một hòn đảo trên trời và nói: "Về sau các ngươi cứ ở Phù Không đảo phía trên, chờ qua năm mới lại để Chúc Niệm Niệm tham gia khảo hạch đệ tử đời thứ chín."

"Được rồi." Tuyết Vũ lôi kéo Chúc Niệm Niệm chuẩn bị rời đi, nhưng khi ngoái nhìn lại khuôn mặt tuấn tú của Diệp Phong, nàng ta nhịn không được dùng môi son nhẹ nhàng hôn một cái lên mặt hắn.

"Chưởng môn, cảm ơn! Ngài là người tốt."

Tay Tuyết Vũ nhẹ nhàng phất qua gương mặt Diệp Phong, nháy mắt với hắn một cái rồi dẫn Chúc Niệm Niệm bay lên không trung, tiến vào toà Phù Không đảo không người kia.

Trên đỉnh Phiếu Miểu phong, Diệp Phong sờ lên mặt của mình, lại nhìn vê hướng Tuyết Vũ mà thâm nói: "Con mẹ nó, thật là cợt nhất"

Hắn không nghĩ tới trông Tuyết Vũ có vẻ cao quý mê người, mà thực tế còn cợt nhã không thua gì Hồ Phi Phi.

"Nhưng người tốt là có ý gì? Phát thẻ người tốt cho ta? Lẽ nào lại như vậy!"

Diệp Phong lấy lại tinh thần, ngồi xuống ghế quay đầu nhìn lại, đúng lúc đối diện với đôi mắt mị hoặc của Hồ Phi Phi.

"Chưởng môn, sao ngài lại nhận loại người này vào tông môn? Ta nhìn nàng thôi đã cảm thấy tức giận, dám đùa giỡn ngài, thật là, chờ thực lực của ta đủ mạnh thì nhất định phải giáo huấn nàng một trận." Hồ Phi Phi lại bắt đâu ghen tuông.

Diệp Phong nghe vậy thì đau cả đầu.

"Tuyết Vũ trưởng lão có tu vi cao thâm, thu vào tông môn có thể gia tăng thực lực tổng hợp của tông môn, ngươi không hiểu đâu!" Diệp Phong chậc chậc lưỡi.

OanhI Đúng lúc này, sức mạnh tu vi hùng hồn tan ra trong cơ thể, khiến Diệp Phong cảm giác Tiểu Vũ Trụ bành trướng tâm vài vòng trong thời gian ngắn, xuất hiện vòng Vũ Trụ thứ tư.

"Đến rồi!"

Tuyết Vũ là Tiên Đế tâng bốn mươi, khi sức mạnh tu vi của nàng chồng lên người Diệp Phong thì căn cơ vốn hùng hậu của hắn lập tức xông lên Tạo Hóa cảnh tâng bốn mươi mốt, Tiểu Vũ Trụ có thể phát huy ra sức mạnh càng kinh khủng.

Ông!

Ngay sau đó, bên người Diệp Phong không ngừng chấn động, khiến hắn tiến vào một trạng thái ngộ đạo kỳ diệu.

"A, chưởng môn, ngài thế nào rồi?" Hồ Phi Phi đột nhiên phát hiện thân thể Diệp Phong dần dần nhạt đi, rất nhanh đã biến mất không thấy đâu nữa.

"Không cần lo lắng, ta đi thân du thế ngoại." Diệp Phong chỉ để lại câu nói này đã triệt để biến mất, cả Hồ Phi Phi cũng không biết rốt cục hắn đi nơi nào, muốn làm gì.

Trong một mảnh thời không khác, Diệp Phong đẩy cánh cửa Vũ Trụ ra, lại thấy được bóng dáng đứng sâu trong tinh không mênh mông kia.

Đó là Ngự Linh Thiên Tôn!

"Ngươi đã đến." Ngự Linh Thiên Tôn nhìn về phía Diệp Phong, cả khuôn mặt xinh đẹp đều là ý cười, cứ như một thê tử đã làm sẵn đồ ăn nghênh đón phu quân trở về nhà.

"Đúng vậy, ta tới rồi."

Nhìn Ngự Linh Thiên Tôn giống Vũ Khiết y như đúc, Diệp Phong cứ đứng nhìn nàng như về tới khoảng thời gian cảm ngộ đạo pháp trong Thiên Tôn điện.

"Bây giờ tu vi của ngươi đến đâu rồi?" Ngự Linh Thiên Tôn hỏi thăm.

"Cả ngươi cũng không nhìn thấu tu vi của ta?" Diệp Phong không khỏi kinh ngạc, cảm thấy con đường tu hành mình mở ra này thật sự không tâm thường.

"Nhìn không thấu." Ngự Linh Thiên Tôn lắc đầu.

"Hiện tại ta là Tạo Hóa cảnh tâng bốn mươi mốt, tương đương với Tiên Đế tâng bốn mươi mốt." Diệp Phong nói.

"Tạo Hóa cảnh?" Ngự Linh Thiên Tôn trừng mắt nhìn.

"Đây là con đường tu hành tự ta mở ra, tạm thời là trường hợp đầu tiên trong vũ trụ này, nguyên nhân cũng vì như thế nên người khác rất khó nhìn thấu được thực lực của ta." Diệp Phong giải thích.

"Thì ra là thế!" Ngự Linh Thiên Tôn khẽ gật đầu, cười hỏi: "Cho nên hệ thống tu hành của nó là như thế nào?”

"Vũ Trụ trong cơ thể." Diệp Phong nói.

"Thì ra là thết"

Ngự Linh Thiên Tôn là một cường giả tuyệt đỉnh, chỉ nghe bốn chữ này liền biết là như thế nào.

Nàng ta dừng một chút rồi hỏi: "Từ lần gặp mặt trước đến bây giờ, bên ngoài đã trôi qua bao lâu, đến mười năm chưa?"

Diệp Phong hơi sửng sốt rồi nói: 'Chẳng lẽ tốc độ chảy của thời gian ở chỗ ngươi không giống với bên ngoài sao?”
Bình Luận (0)
Comment