Chương 2201: Cách cục vạn tộc mọc như rừng
Chương 2201: Cách cục vạn tộc mọc như rừngChương 2201: Cách cục vạn tộc mọc như rừng
Diệp Phong nhịn không được hơi hoang mang.
Trong Bạch Phù thành, bọn người Thanh Đồng Tiên Đế nhìn Diệp Phong đứng ngạo nghễ trong hư không, chỉ cảm thấy hình tượng của hắn càng cao lớn.
"Diệp chưởng môn có thể giết chết Tiên Đế tâng năm mươi, hơn nữa thoạt nhìn còn là cục diện nghiền ép, cho nên rốt cục thực lực của hắn mạnh đến mức nào?"
"Tối thiểu là Tiên Đế tâng năm mươi lăm!"
"Ta cảm thấy không chỉ như vậy!"
"Rõ ràng Diệp chưởng môn biết chỗ dựa phía sau Hắc Long Tiên Đế là Hắc Ngục, nhưng vẫn không hoảng hốt, chứng minh sau lưng của hắn nhất định có chỗ dựa cường đại không thua gì Hắc Ngục."
"Nhất định là như vậy!"
"Không như vậy thì làm sao hắn dám giết Hắc Long Tiên Đế?"
Đám người bùng nổ tiếng bàn tán xôn xao.
Trên một tòa Phù Không đảo, Thái Thượng trưởng lão Phiếu Miểu tông - Tuyết Vũ đến từ nguyên hội trước đang nhìn Diệp Phong, kinh ngạc mà xuất thần.
"Thật mạnh! Ta vốn cho là thực lực của hắn chỉ cỡ như ta, không ngờ hắn lại có thể chém giết Tiên Đế tâng năm mươi trong vòng mấy hiệp, quả nhiên là đáng sợ”"
"Kinh khủng nhất là hắn không sợ Hắc Ngục!"
Nhịp tim của Tuyết Vũ tăng lên.
Thân là cường giả của nguyên hội trước, sao nàng có thể không biết thế lực đỉnh cấp tiếng xấu đồn xa Hắc Ngục này?
Mặc dù kẻ địch đánh giết đạo lữ song tu của nàng không phải Hắc Ngục, nhưng cũng có chỗ liên quan với cường giả Hắc Ngục, bây giờ nhìn thấy Diệp Phong chém giết Hắc Long Tiên Đế, trong lòng Tuyết Vũ rất vui sướng.
"Phiếu Miểu tông thật là một nơi rất tốt!" Nàng vững tin mình đã đến đúng nơi.
"Chư vị đạo hữu, vừa rồi Hắc Long Tiên Đế dám can đảm làm ác trong phạm vi của Phiếu Miểu tông, xuất khẩu cuồng ngôn, đã bị bản chưởng môn xóa sổ, không cần lo lắng." Giọng nói của Diệp Phong truyền ra.
Hắn nhìn về phía rất nhiều Tiên Đế bị đánh tổn thương rồi nhẹ nhàng phất tay, liền có bản nguyên sinh mệnh nồng đậm hóa thành mưa rào rơi xuống, khiến cho thương thế của đám người nhanh chóng khỏi hẳn.
"Đa tạ Diệp chưởng môn!"
"Diệp chưởng môn uy vũ bá khít"
Bọn người Thanh Đồng Tiên Đế rối rít cảm tạ.
Trên một con đường của Bạch Phù thành, một thiếu niên Thiên Tiên cảnh kinh ngạc nhìn nhìn Diệp Phong, ánh mắt không ngừng lấp lóe, trên mặt đầy vẻ kính nể.
Người này chính là thiếu niên Thần tộc kia.
Sau khi được Diệp Phong truyền tống từ sâu trong tinh không Tam Thiên giới đến đại lục Thần Châu, hắn nghe ngóng tin tức cảm thấy Bạch Phù thành thích hợp với bản thân, thế là đến chỗ này sinh hoạt. Ngày hôm nay, khi tận mắt nhìn thấy thực lực kinh khủng của Diệp Phong, hắn lập tức bị thuyết phục mạnh.
"Ta từng được nói chuyện với loại cường giả đỉnh cấp này ở khoảng cách gần như vậy, thật là tam sinh hữu hạnh!" Thiếu niên Thần tộc cảm khái vạn pan.
Mấy ngày sau, phong ba Hắc Long Tiên Đế bị giết sớm đã càn quét toàn bộ Vũ Trụ, bị vô số người biết được, trở thành chủ đề thảo luận trà dư tửu hậu đứng đầu của vô số tu hành giả.
Ở mảnh đất xa xôi vô tận.
"Diệp Phong đã có thể chém giết Tiên Đế tâng năm mươi sao, cái này. .. Cái này sao có thể?" Biết được tin tức này, Lôi Vô Đạo vừa kinh vừa giận.
Trên Thượng Cổ Long đình.
"Đáng sợi! Diệp Phong lại ẩn giấu sâu như vậy, cả Tiên Đế tâng năm mươi cũng bị hắn giết, xem ra trước đây khi ta còn chưa thoát khốn, hắn đã cố ý không giết ta." Lữ Hà tôn giả biến sắc.
Thế giới tinh không, trên một ngôi sao phong cảnh mỹ lệ.
Long Quân Tâm đến từ trận doanh âm mưu gia phái chủ hoà nhìn về phía Phiếu Miểu tông, kinh ngạc nói: "Không nghĩ tới Diệp Phong ẩn giấu sâu như vậy, thật sự đã nhìn lâm, tên này rất giỏi tạo ra chuyện làm người ta kinh ngạc.'
Tại Hằng Cổ thần quốc.
Hạ Dao nghe thấy tin tức này thì kinh ngạc nói: "Hay cho một Diệp Phong! Khó trách ngay cả ta cũng không nhìn thấu hắn, nếu không phải Hắc Ngục Hắc Long Tiên Đế khiêu khích thì ta căn bản không biết cái tên này lại có thể chém giết Tiên Đế tâng năm mươi."
Trừ bọn họ ra còn có rất nhiều thiên kiêu đến từ thời đại Viễn Cổ cảm thấy rung động.
Đồng thời bọn họ có cảm giác Diệp Phong như một tòa Thái Cổ thần sơn nặng nề ép cho những yêu nghiệt như họ thở không nổi, mất hết hi vọng xung kích Thiên Đạo cảnh.
Sâu trong tinh không, các đệ tử cũ như Trương Thiên Nguyên đang dẫn theo đệ tử đời thứ chín bước lên con đường phong thánh, tôi luyện bản thân ở chỗ này, khi họ nghe thấy tin tức đến từ Thần Châu thì đều rất chấn kinh.
"Chưởng môn chém giết Tiên Đế tâng năm mươi? !"
"Mạnh quát"
"Đây mới là tấm gương của chúng tal"
Các đệ tử hưng phấn không thôi.
"Khu khụ! Các sư đệ sư muội, thực lực của chưởng môn luôn rất cường đại, bây giờ các ngươi phải cố gắng tu luyện hơn mới được, chỉ có như vậy mới có một tia hi vọng đuổi kịp chưởng môn." Trương Thiên Nguyên nhân cơ hội động viên cổ vũ bọn họ.
"Thưa vâng." Chúng đệ tử gật đầu, tiếp tục rèn luyện trên con đường phong thánh để mở mang tâm mắt, tăng lên tâm cảnh.
Phiếu Miểu tông, Diệp Phong ngồi trước một khay trà, ngồi đối diện là Thái Thượng trưởng lão Tuyết Vũ và Thanh Đồng Tiên Đế.
"Thế lực Hắc Ngục này thật sự rất mạnh?" Diệp Phong thuận miệng hỏi thăm.
Khóe miệng Thanh Đồng Tiên Đế giật giật một cái, nói: "Diệp chưởng môn, những câu trước đó ta nói là thật, Hắc Ngục thật sự có Tiên Đế tầng chín mươi tọa trấn, thực lực đáng sợ, dù là Lữ Thiên Tôn và Lăng Thiên Đế gặp phải chủ nhân của Hắc Ngục trong truyền thuyết cũng sẽ bị đối phương trấn áp chỉ bằng một cái nhấc tay. l
"Vậy đúng là rất lợi hại, nhưng nếu chỉ là Tiên Đế tâng chín mươi thì không đáng sợ, cái ta hiếu kì chính là không phải Hắc Ngục bị Ngự Linh Thiên Tôn tiêu diệt rồi sao, sao còn xuất hiện, chẳng lẽ là có biến cố gì?" Diệp Phong rơi vào trầm tư.
Hắn quyết định chờ đến khi đột phá Tạo Hóa cảnh thứ năm mươi tầng sẽ trực tiếp hỏi thăm chuyện này.
Nghe xong lời này, Thanh Đồng Tiên Đế lập tức cảm thấy phía sau Diệp Phong có chỗ dựa cao hơn Tiên Đế tầng chín mươi, nếu không thì hắn không có khả năng bình tĩnh như vậy.