Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1947 - Chương 2202: Cách Cục Vạn Tộc Mọc Như Rừng (Tt)

Chương 2202: Cách cục vạn tộc mọc như rừng (tt) Chương 2202: Cách cục vạn tộc mọc như rừng (tt)Chương 2202: Cách cục vạn tộc mọc như rừng (tt)

Keng keng keng!

Đúng lúc này, nơi xa truyền đến tiếng chuông không ngừng vang vọng, hấp dẫn đám người Diệp Phong chú ý, tiếp đó có một âm thanh điếc tai truyên ra: "Chào chư vị đạo hữu! Ta là Linh lung Tiên Đế, vốn đến từ Tam Thiên giới, bây giờ chuyển sang ở đại lục Thần Châu, tạo dựng Linh Lung thánh địa ở chỗ này, hoan nghênh chư vị gia nhập."

Nghe thấy lời này, Diệp Phong nhướng mày lên.

Mấy ngày qua, đại lục Thần Châu đã lần lượt có mấy trăm Tiên Đế tuyên bố tạo dựng thế lực cấp thánh địa, đồng thời tuyên bố tin tức nhận người với toàn bộ Vũ Trụ.

"Thân Châu có càng ngày càng nhiều thánh địa." Diệp Phong không khỏi nói nhỏ.

Tuyết Vũ nói: "Đại lục Thân Châu không tâm thường, tương lai nhất định sẽ trở thành trung tâm vũ trụ, ẩn chứa bí mật thành đạo, các Tiên Đế khác đều tới đây, không bao lâu nữa có lẽ nơi này sẽ có hơn ngàn thánh địa.'

"Đúng vậy!" Diệp Phong gật đầu.

Muốn trở thành thánh địa rất đơn giản, nhất là khi một cường giả Tiên Đế cảnh muốn sáng tạo thánh địa thì có thể dễ dàng tuyển được mười vạn đệ tử, đồng thời thỏa mãn những điều kiện khác, trên cơ bản mấy ngày là có thể hoàn thành chứng nhận thánh địa.

Chỉ có Phiếu Miểu tông thu đệ tử cần thẻ thời gian nên không có cách nào tấn thăng nhanh như vậy.

"Chưởng môn, vì sao tông môn chúng ta một năm chỉ có thể tuyển nhận một vạn đệ tử?" Tuyết Vũ nghĩ đến vấn đề này, thế là mở miệng hỏi thăm.

"Đây là bí mật.' Diệp Phong khoát tay áo.

Nghe vậy, Tuyết Vũ đành không hỏi nữa.

Mấy ngày sau, bây giờ đại lục Thân Châu đã có được nhiều hơn cả ngàn thánh địa, phía sau mỗi thế lực đều có một Tiên Đế thực lực cường đại tọa trấn.

Mặc dù thánh địa nhiều, nhưng hiện tại đệ nhất tông của đại lục Thần Châu vẫn là Phiếu Miểu tông. Không ai có thể lay động địa vị của nó!

Phiếu Miểu tông, Diệp Phong biết được số lượng thánh địa trên đại lục Thần Châu đột phá một ngàn cũng rất cảm khái, cảm thấy Thần Châu nhất định sẽ càng ngày càng cường đại, có thể mang đến áp lực và động lực tu hành cho các đệ tử, trong lòng hắn rất chờ mong.

Nhưng mấy ngày trôi qua mà cường giả Hắc Ngục vẫn không hiện thân, làm Diệp Phong có chút nhàm chán.

"Hắc Ngục không xuất thế sao?" Diệp Phong vuốt vuốt mi tâm: "Thật hi vọng bọn họ đi ra tìm đường chết, như vậy ta có thể thông qua chém giết họ để nhanh chóng đột phá cảnh giới."

Hắn căn bản không sợ Hắc Ngục.

Trong truyền thuyết thế lực này sớm đã bị Ngự Linh Thiên Tôn tiêu diệt, cho dù lời đồn là giả, nhưng dù đối phương có Tiên Đế tâng chín mươi cũng không phải đối thủ của Vạn Linh Bảo Bình.

Cho nên Diệp Phong không lo lắng, hắn lại hi vọng đối phương tới chịu chết.

Nếu thực lực bản thân không cách nào đánh giết đối phương, vậy cứ vận dụng hình thái Thân Thánh và Vạn Linh Bảo Bình áp đáy hòm, tuyệt đối có thể lập tức xóa bỏ đối phương.

"Nếu Hắc Ngục còn chưa xuất thế thì thừa dịp hiện tại đi ra ngoài một chút đi." Diệp Phong rời khỏi Phiếu Miểu tông, đi dạo trong phạm vi vương quốc Linh Diệu, phát hiện nơi này có thêm rất nhiều thế lực cổ xưa à cường đại, cả thánh địa cũng xuất hiện đến mấy cái.

Trong đô thành Vương quốc, Diệp Phong xuất hiện ở chỗ này được lão tổ và toàn bộ vương thất vương quốc Linh Diệu tiếp đãi bằng quy cách tối cao.

"Ngươi cũng đã Hiển Thánh, không tệ lắm!"

Diệp Phong nhìn lão tổ của vương quốc Linh Diệu, hồi tưởng lại bảy năm trước đối phương vừa đột phá Phá Hư cảnh, chỉ Lôi Vũ xuất hiện khi độ kiếp thôi đã có thể tác động đến các nơi trên vương quốc Linh Diệu, khiến vô số người phải ngước nhìn.

Không ngờ đảo mắt mấy năm đã trôi qua, Phá Hư cảnh năm đó bây giờ đã đột phá đến cấp Hiển Thánh, cũng coi như không tệ.

"Diệp chưởng môn, ngài đừng cười nhạo bộ xương già này, bây giờ trên Thần Châu ai không biết đệ tử kém nhất của quý tông cũng là Tiên Đế cảnh, so với bọn họ thì ta thật sự xấu hổ đến muốn tìm một cái lỗ để chui vào." Trên mặt lão tổ của vương quốc Linh Diệu đầy vẻ xấu hổ.

Diệp Phong võ võ vai của lão tổ vương quốc Linh Diệu, cười nói: 'Không có gì đáng ngại, ngươi đã đột phá rất nhanh, cố gắng tu hành, thừa dịp thịnh thế đỉnh phong này xung kích Tiên Đế cảnh, có thể giúp vương quốc Linh Diệu trở thành đế quốc."

"Đế quốc? !" Lão tổ của vương quốc Linh Diệu như muốn ngừng thở, thành viên vương thất bên người cũng mang đầy vẻ kích động.

"Chúng ta nhất định cố gắng!" Linh La Thiên trịnh trọng nói.

Mấy năm trước Linh La Thiên chỉ là Tam hoàng tử của vương quốc Linh Diệu, nhưng bởi vì khá thân thiết với Diệp Phong, vê sau được Diệp Phong giúp đỡ nên trở thành người thừa kế hoàng vị.

Hiện tại hắn đã là Hoàng Chủ. Cả tu vi cũng đột phá đến Nhập Thánh cảnh, nếu là mấy năm trước thì đây là tu vi cường đại mà Linh La Thiên nghĩ cũng không dám nghĩ, trong lòng hắn liên tục cảm khái.

"Nói đi thì phải nói lại, sao ta cảm thấy thành viên hoàng thất các ngươi không đông đủ, hình như thiếu đi người nào đó." Diệp Phong nhìn xung quanh, thâm nói.

Linh La Thiên lập tức nói: "Đúng vậy, đại tỷ của ta biến mất mấy năm, tới bây giờ vẫn không có tin tức gì, thật là quái lạ."

"Đại tỷ của ngươi?" Diệp Phong trừng mắt nhìn, trong đầu hiện ra một bóng dáng mỹ lệ trời sinh làm rung động lòng người.

Là Linh Nguyệt!

Đại công chúa của vương quốc Linh Diệu!

"Suýt quên mất trước đó ta còn đi tìm Linh Nguyệt, nhưng chẳng biết tại sao dù thần thức của ta đảo qua hơn phân nửa Vũ Trụ cũng không thể phát hiện bóng dáng của nàng." Diệp Phong cau mày lại.

Hắn không biết Linh Nguyệt và Thần Giao Nữ Đế ẩn mình trên ngôi sao sinh mệnh nào đó trong Tiểu Vũ Trụ, sở dĩ không tìm thấy là bởi vì hắn không nghĩ tới đối phương sẽ nằm trong Tiểu Vũ Trụ của mình nên không tiến hành tìm kiếm bên trong.

Cho nên hắn không tìm thấy nàng.
Bình Luận (0)
Comment