Chương 2203: Rèn luyện đệ tử đời thứ chín
Chương 2203: Rèn luyện đệ tử đời thứ chínChương 2203: Rèn luyện đệ tử đời thứ chín
"Cả Diệp chưởng môn cũng không tìm thấy Linh Nguyệt?" Đám người nghe vậy đều rất kinh ngạc.
Rốt cục Linh Nguyệt đã đi nơi nào?
Bọn họ càng cảm thấy lo lắng.
"Yên tâm đi, về sau ta sẽ tìm nàng, ta luôn cảm thấy nàng còn sống, hơn nữa sống thật tốt, tu vi tối thiểu cũng đã phong thánh." Diệp Phong nói như vậy.
Nghe vậy, đám người nhẹ nhàng thở ra.
Diệp Phong đi dạo trong vương đô nửa ngày, gặp nhiều lão bằng hữu, phát hiện bọn họ cũng đột phá đến Thánh cảnh, nếu là mấy năm trước thì họ đều là cường giả đỉnh cấp.
Còn hiện tại Thánh cảnh nhiều như chó chạy ngoài đồng!
Sau đó Diệp Phong đi dạo trong phạm vi vương quốc Linh Diệu, lần lượt bái kiến các thế lực minh hữu ngày xưa như Thúy Ngọc lâu, Thần Phong Kiếm Tông, Vân Hoa tông.
Tu hành giả của họ cũng đã đột phá. Tốt hơn một chút đã phong thánh, kém cũng đến tu vi Chuẩn Thánh, nhưng mà trong thịnh thế đỉnh cấp này thì chút thực lực ấy còn chưa đủ xem.
"Thật sự là năm tháng như thoi đưa!" Diệp Phong cảm khái liên tục.
Mấy năm trước quan hệ của chủ nhân những thế lực này với hắn vẫn rất thân cận, nhưng khi Phiếu Miểu tông phát triển quá mạnh và tu vi của hắn đột phá quá nhanh, song phương gặp nhau dần dần ít đi, quan hệ cũng có vẻ xa lạ đi rất nhiều.
"Có lẽ đây chính là nhân sinh!"
"Khi cuộc sống tiến bước, rất nhiều bằng hữu trước kia sẽ từ từ giảm đi, mặc dù đây không phải điều ta hi vọng, nhưng sự thật lại là như thế." Diệp Phong nhịn không được thở dài.
Hắn chợt nhớ tới một câu: Nhân sinh như một chuyến tàu, nó chạy qua rất nhiều trạm dừng, nửa đường có người lên xe, có người xuống xe, mà khi mình xuống xe thì hành trình của cuộc đời này cũng đi đến hồi kết.
Nghĩ đến đến, Diệp Phong rất xúc động.
Hắn đi mãi đi mãi liên đến tinh không, thấy được các đệ tử tông môn trên đường phong thánh.
Có Trương Thiên Nguyên dẫn đầu, hiện nay phần lớn đệ tử đời thứ chín đều đi theo đệ tử cũ đi vào con đường phong thánh, rèn luyện ở chỗ này nên tu vi tăng trưởng rất nhanh.
Bình quân đệ tử đời thứ chín đã đột phá một đại cảnh giới cộng thêm mấy tiểu cảnh giới.
"Trong một khoảng thời gian trong tương lai, ta cứ ở chỗ này đi!" Diệp Phong khoanh chân ngồi ở nơi cao nhất trên Bắc Đế tinh mà ngắm nhìn toàn thể con đường phong thánh, tâm tình dần dần bình tĩnh.
Hắn đi bái phỏng lão bằng hữu, dao động cảm xúc cảm nhận được không phải là một loại tôi luyện sao?
Bây giờ đạo tâm của hắn đã kiên định hơn.
Các nơi trong Vũ Trụ, khi Hắc Long Tiên Đế bị giết thì lá cờ của Hắc Ngục gã lấy ra cũng bị Diệp Phong thiêu huỷ, tu hành giả cao giai toàn bộ vũ trụ đều đang thảo luận chuyện này, cũng mang đến càng nhiều giá trị danh vọng cho Phiếu Miểu tông.
"Các ngươi nói Hắc Ngục thật sự vẫn còn tồn tại sao?"
"Hắn là còn, không thì sao Hắc Long Tiên Đế dám lấy lá cờ của Hắc Ngục ra? Phải biết là trong vũ trụ có không ít người là kẻ thù của Hắc Ngục, nếu Hắc Ngục đã bị hủy diệt thì sao Hắc Long Tiên Đế dám làm như thế?"
"Nói cũng đúng."
"Nhưng vì sao qua lâu như vậy mà Hắc Ngục vẫn không có người nào xuất hiện, không lẽ là sợ?"
"Trong truyền thuyết chủ nhân của Hắc Ngục là Tiên Đế tâng chín mươi, còn lợi hại hơn các Tiên Đế tầng tám mươi như Lữ Thiên Tôn, Lăng Thiên Đế, Tử Linh Tôn giả, sao lại sợ?"
"Chắc bọn họ đang âm mưu cái gì đó."
Đám người triển khai những đợt thảo luận dài dòng.
Một tháng sau, Diệp Phong còn đang ở Bắc Đế tinh.
Trong khoảng thời gian này, hắn sử dụng Vạn Hóa Chi Thủ diễn hóa ra rất nhiều các loại tiên dược Băng Sương Hàn Liên, lại luyện chế ra tận một vạn viên Cửu Chuyển Huyền Đan. Hắn còn sáng tạo ra rất nhiều giống loài mới, mang đến cho Tiểu Vũ Trụ vô số năng lượng hư không.
Diệp Phong lấy Đạo Kinh ra.
Bây giờ nó đã xuất hiện nội dung chương thứ năm mươi lăm, nhưng vẫn tồn tại tình huống thiếu trang và chữ viết mơ hồ kể từ sau chương ba mươi lăm.
Muốn bổ sung thì phải hấp thu năng lượng hư không.
"Cũng không biết khi nào « Đạo Kinh » mới được phục hồi đến chương tám mươi mốt." Diệp Phong nói thâm.
Hắn nâng lấy « Đạo Kinh », bắt đầu phân tích những chương trước chương ba mươi lăm, mỗi một loại pháp tắc trên đó đều hoàn chỉnh không có thiếu sót, Diệp Phong không ngừng phân tích rồi đạt được nội dung quan trọng của các loại pháp tắc trong ba mươi lăm tâng đầu tiên, sau đó hắn biên soạn thành sách.
"Tử Linh, đây là « Pháp Tắc Yếu Nghĩa », nhớ để thành viên tông môn tới nhận lấy để gia tốc tu hành." Diệp Phong ném những quyển sách này vào tâng cao nhất của Tàng Thư các, giao cho Cơ Tử Linh để bảo quản.
"ðI"
Nhìn thấy hơn vạn quyển sổ này, Cơ Tử Linh kinh hãi phát hiện mỗi một quyển đều ghi chép một loại phương pháp tu hành pháp tắc, cao nhất có thể tu luyện tới Tiên Đế tâng ba mươi lăm.
Nàng suýt đã ngừng thở.
"Trời ạ!" Cơ Tử Linh hít hà một hơi.
"Chưởng môn lấy được « Pháp Tắc Yếu Nghĩa » từ nơi nào, thậm chí có cả pháp tắc ta tu luyện, nếu dựa theo nội dung của Pháp Tắc Yếu Nghĩa thì tốc độ tu luyện của ta có thể tăng lên không chỉ gấp trăm lần!"
Các Tiên Đế khác tu luyện pháp tắc bản thân cảm ngộ được cứ như lần mò trong nơi hoang dã đưa tay không thấy được năm ngón, mỗi khi đi một bước đều có thể bị tảng đá làm trượt chân, vì thế tốc độ tu luyện không có khả năng nhanh được.
Có « Pháp Tắc Yếu Nghĩa » thì khác. Cái này giống như phía trước xuất hiện một con đường cao tốc, hai bên còn có đèn lớn chiếu rọi, con đường phía trước rất bằng phẳng, chỉ cần cắm đầu phi nước đại là có thể tới đích đến.
"Chư vị đồng môn, mau tới tâng cao nhất Tàng Thư các!" Cơ Tử Linh vội truyền ra tin tức.
Rất nhanh, các đệ tử Thạch Lỗi và Lý Kiều Kiều, các trưởng lão Cung Thanh Thu và Lý Tử Long lần lượt chạy đến, thấy được « Pháp Tắc Yếu Nghĩa » trên tâng cao nhất Tàng Thư các thì hít hà một hơi.
"Chưởng môn vô địch!"
Một lúc lâu sau, bọn họ đều trăm miệng lời, rốt cuộc không nghĩ ra từ hình dung nào khác.
"Pháp tắc cực tốc!" Mặc Oanh lật ra một quyển sách trong đó, phát hiện phía trên ghi lại ba mươi lăm tầng đầu tiên của loại pháp tắc này, nếu tu luyện từng bước thì lấy tư chất và ngộ tính của nàng có thể nhanh chóng tăng lên tới Tiên Đế tâng ba mươi lăm.