Chương 2210: Thông qua chứng nhận, bí mật mưu đồ
Chương 2210: Thông qua chứng nhận, bí mật mưu đồChương 2210: Thông qua chứng nhận, bí mật mưu đồ
Trên đỉnh Phiếu Miểu phong, Diệp Phong đang uống trà thì bên tai bỗng vang lên tiếng nhắc nhở của
hệ thống làm hắn chú ý. [ Đinh, Bạch Phù thành thuận lợi thông qua chứng nhận thành trì cấp thánh địa, tấn thăng thành Bạch Phù Thánh Thành! ] [ Ban thưởng cho chưởng môn năm cái túi may mắn. ]
Nghe thấy lời này, Diệp Phong cười.
"Trước trước sau sau mới mấy ngày mà Bạch Phù thành đã thuận lợi hoàn thành chứng nhận, còn tiện thể mở ra thời đại chứng nhận Thánh Thành của đại lục Thần Châu, không tệ!"
Diệp Phong khẽ vung ống tay áo. Trước mặt hắn xuất hiện năm cái túi may mắn màu tím bầm, xem xét bảo vật bên trong thì phẩm giai cũng không thấp.
Xoạt xoạt!
Diệp Phong cùng bóp nát năm cái túi may mắn.
Trong tâm mắt lập tức xuất hiện năm loại bảo vật, lần lượt là một tòa trận pháp, một gốc linh dược mọc ra chín mảnh lá tròn, một bản cổ tịch, một ngọn núi bỏ túi, một lợi kiếm màu vàng kim sáng chói.
Diệp Phong đảo thần thức qua liền biết chúng là những thứ gì, trong lòng không khỏi mừng rỡ.
Tòa trận pháp kia là cấp Tiên Đế. Phạm vi nó bao phủ đạt đến trăm vạn dặm, đủ để bảo vệ cả tòa Bạch Phù Thánh Thành, thế là Diệp Phong ném trận pháp này cho Cung Thanh Thu ở phủ thành chủ.
"Đây là một tòa trận pháp cấp Tiên Đế, dùng để làm đại trận thủ thành của Bạch Phù Thánh Thành." Diệp Phong phân phó.
Sau đó hắn nhìn về phía một gốc linh dược mọc ra chín cái lá tròn kia, ngửi ngửi thì phát hiện mùi hơi thối, nhưng vật này lại là linh dược cấp Tiên Đế hàng thật giá thật.
"Cho Cung Thanh Thu sử dụng đi!"
"Vật này có thể tăng cường thần thức, mà thần thức của nàng có vẻ không mạnh, vừa vặn thích hợp với nàng."
Diệp Phong vứt tiên dược ra ngoài.
Sau đó hắn nhìn về phía quyển cổ tịch kia, phát hiện đây là một môn công pháp hỗ trợ, sau khi tu luyện có thể giúp căn cơ trở nên rất vững chắc, cũng coi như công pháp không tệ.
"Ném cho Cơ Tử Linh, để nàng phân phát cho thành viên tông môn tu luyện." Diệp Phong thầm nói.
Hắn nhìn về phía toà sơn mạch bỏ túi kia.
"Thì ra là một tòa linh mạch Thánh cấp, dứt khoát trồng dưới linh hồ đi!"
Diệp Phong tuỳ tiện vung tay lên.
Toà sơn mạch bỏ túi này lập tức mở rộng, cấp tốc rơi vào đáy linh hồ, dung hợp với mặt đất dưới nước rồi trở thành một tòa linh mạch Thánh cấp chảy ra linh dịch nông đậm.
Cuối cùng còn lại một thanh lợi kiếm kim sắc.
Diệp Phong nhẹ nhàng dùng tay chạm vào kiếm này, lập tức phát ra âm thanh thanh thúy ngân vang, khiến ánh mắt hắn sáng lên.
"Lợi kiếm cấp Tiên Đế. Đáng tiếc, không thích hợp với ta."
Diệp Phong ném kiếm này cho Mặc Oanh, cuối cùng năm bảo vật này đều được dùng xong. "Rốt cục cũng an tâm." Hắn dùng hai tay gối đầu, dựa lưng vào một cây đại thụ rồi thưởng thức phong cảnh phía xa.
Bởi vì Bạch Phù thành tấn thăng lên Thánh Thành, tất cả thành trì phù hợp điều kiện trên đại lục Thân Châu cũng bắt đầu đưa ra đơn xin, lần lượt thông qua chứng nhận rồi trở thành Thánh Thành, hoàn cảnh tu hành cũng tăng mạnh bùng nổ, hấp dẫn vô số tu hành giả.
Đại lục Thân Châu càng thêm phồn vinh.
Sâu trong Vũ Trụ, Lôi Vô Đạo và người hộ đạo đang giẫm lên sao trời di chuyển tìm kiếm tàn phiến pháp tắc xung quanh để tăng cường tu vi.
"Tên Diệp Phong đáng chết này! Chỉ trong mấy năm ngắn ngủi mà hắn lại phát triển đến cảnh giới này, tiếp tục như vậy thì chẳng phải sau này hắn có thể đánh giết cả ngươi và ta? Ngươi nói xem chúng ta nên làm gì?" Lôi Vô Đạo trầm giọng mà hỏi thăm.
Người hộ đạo im lặng không nói, mặc dù hắn là Tiên Đế đỉnh cấp trên tâng tám mươi, nhưng cũng không có tự tin đánh giết Diệp Phong, cho nên càng cảm thấy lo lắng.
"Diệp Phong rất mạnh, khó giết." Người hộ đạo ngẫm nghĩ rồi nói.
"Ta không tin giết không được hắn!" Trong mắt Lôi Vô Đạo đầy vẻ tàn nhẫn: "Chỉ tiếc Lăng Thiên Đế, Thượng Cổ Long đình, âm mưu gia phái chủ hoà đều đã bị Diệp Phong dùng Giới Nguyên bảo bình thu mua, không cách nào liên thủ với bọn họ."
Người hộ đạo nói: "Âm mưu gia phái chủ chiến chắc là được, nhưng ngươi phải lấy ra đủ thành ý."
"Đúng vậy, ta nhất định phải lấy ra bảo vật có giá trị lớn hơn Giới Nguyên bảo bình, nếu không âm mưu gia phái chủ chiến không có khả năng giúp ta. Nhưng đám người kia đều là cỏ đầu tường, không đáng tin cậy." Lôi Vô Đạo cau mày và nói.
"Ta nhớ ra rồi!" Lôi Vô Đạo vỗ đầu một cái: 'Hắc Ngục đã rơi vào không chết không thôi với Diệp Phong, vì sao chúng ta không chủ động liên thủ với Hắc Ngục, cùng nhau đánh giết Diệp Phong chứ?"
"Như thế cũng được." Người hộ đạo gật đầu, biểu thị tán đồng.
Lôi Vô Đạo nhìn ra xung quanh, cuối cùng nhắm thẳng đến một hướng nào đó rồi nói: "Đi, qua bên kia nhìn xem, ta cảm thấy Hắc Ngục ở bên kia."
"Cẩn thận một chút." Người hộ đạo nhắc nhở.
Sau một khắc, hai người xé rách hư không, tiến vào sâu trong tinh không nửa bên kia Vũ Trụ của Tam Thiên giới, đáp xuống một tinh hệ hoang vu, phát hiện nơi đây có chút quỷ dị.
Toàn bộ tinh hệ là một mộ địa!
Nơi này đều là những mảnh thi hài của cường giả, không biết có bao nhiêu tỷ tỷ khối hợp thành thành một mảnh tinh hệ hoang vu doạ người, tràn ngập tử khí.
"Ai ở bên ngoài?" Một giọng nói lạnh lùng truyền đến từ sâu trong tinh hệ tĩnh mịch, làm tinh không gân đó chấn động đến không ngừng dao động, Tiên Đế tâng năm mươi mạnh như Lôi Vô Đạo cũng sinh ra cảm giác sợ hãi nhịp tim tăng nhanh.
"Tiên Đế tâng bảy mươi!" Người hộ đạo chặn lại trước mặt Lôi Vô Đạo rồi nhìn chằm chằm vào trung tâm tinh hệ tĩnh mịch.
Nơi đó có bóng người hiển hiện.
Đây là một bóng dáng gầy gò toàn thân xanh lét, nhìn như bị đói không biết bao nhiêu vạn năm, còn không bằng cả da bọc xương mà cứ như phủ lấy một lớp da thật mỏng bên ngoài xương cốt, có thể nhìn thấy hình dạng xương cốt bên trong.
"Tiên Đế trên tâng tám mươi!" Bóng dáng quỷ dị gây gò này nhìn chằm chằm người hộ đạo, đồng tử khô quắt lóe ra ý sợ hãi, nhưng rất nhanh, gã hồi tưởng lại thế lực của mình nên không còn e ngại nữa.
"Ngươi là ai?" Lôi Vô Đạo hỏi.
"Vừa rồi ngươi còn nhắc đến chúng ta, sao hiện tại lại hỏi ta là ai? Cùng là tu hành giả, hẳn trí nhớ của ngươi không kém như vậy mới đúng?" Bóng dáng gầy gò kia cười nhạo.
"Ngươi là người của Hắc Ngục?" Lôi Vô Đạo lập tức hiểu ra.
Người hộ đạo thì lộ ra biểu cảm "Quả là thế", khóe miệng hơi nhếch lên.