Chương 2219: Song song ngã xuống, vòng sáng
Chương 2219: Song song ngã xuống, vòng sángChương 2219: Song song ngã xuống, vòng sáng
Trên đại lục Thần Châu, Tây Vực.
Long Thiên Tinh và Kiêu Giai Hi biến thành sương máu tiêu tán theo gió, tất cả mọi thứ trên người họ cũng hoàn toàn biến mất, cứ như chưa từng xuất hiện.
Như thể bọn họ thật sự đã chết rồi.
Từ đầu tới cuối, Diệp Phong chưa từng xuất hiện.
"Diệp Phong, ta giết hai tên đệ tử của ngươi, ngươi ở đâu? Ra đây, tới giết ta đi, ha ha!" Yến Côn Tiên Đế ngửa mặt lên trời cười to.
Bản lĩnh chạy trốn của gã là mạnh nhất, cho dù biết mình đánh không lại Diệp Phong nhưng cũng không sợ đối phương, cùng lắm thì từ bỏ đám thuộc hạ bên người, dùng tốc độ nhanh nhất trốn về Hắc Ngục Ma Tông cầu xin Tử Tịch Tiên Đế che chở.
Các nơi trên Thân Châu, vô số tu hành giả đều nhìn về nơi này.
"Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi bị giết?"
"Đó là hai yêu nghiệt đỉnh cấp danh chấn thiên hạ, thứ hạng trên bảng chiến lực thiên kiêu trên tam giới cũng rất cao, thế mà lại chết như vậy?"
"Ai"
"Tu hành chính là như thế, dưới tình huống không có người hộ đạo bảo hộ, cho dù là thiên kiêu đỉnh cấp Tiên Đế tâng ba mươi ba thì đã sao? Gặp được Tiên Đế Viễn Cổ tâng năm mươi như Yến Côn thì vẫn không có sức phản kháng."
"Bão tố sắp tới!"
"Chắc chắn rồi, là ái đồ của Diệp Phong bị giết, lấy sự hiểu biết của ta đối với Diệp chưởng môn Phiếu Miểu tông thì hắn nhất định sẽ đánh tới Hắc Ngục Ma Tông."
Tất cả tu hành giả thế lực lớn đều lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
Phiếu Miểu tông và Hắc Ngục Ma Tông bộc phát chiến tranh nhất định sẽ quét ngang toàn bộ đại lục Thần Châu, thậm chí là tác động đến vô số thế giới trong Vũ Trụ song sinh.
Chuyện này cũng không tốt đẹp gì cho caml
"Diệp Phong, ngươi ở đâu?”
"Tới giết ta đi!"
Yến Côn Tiên Đế còn đang kêu gào, nhưng lại phát hiện Diệp Phong căn bản không xuất hiện, những người của các thế lực lớn và thành viên Phiếu Miểu tông đều ngơ ra.
Diệp Phong đi đâu rồi?
Trên đại lục trung tâm của Tiểu Vũ Trụ, Thất Thải Ngộ Đạo Trà Thụ đang cắm rễ trên lục địa này, sinh trưởng với tốc độ cực nhanh, có thể nghe thấy tiếng nước chảy khi bộ rễ hấp thu chất dinh dưỡng và vận chuyển đến những phiến lá.
Tất cả có vẻ rất yên bình.
Từ một nơi sâu xa, Kiều Giai Hi và Long Thiên Tinh phát hiện ý thức của mình đang dần dần khôi phục, sau đó nhận ra mình xuất hiện trên một đại lục xa lạ phiêu đãng vô số Giới Nguyên.
Quay người nhìn lại thì có thể nhìn thấy Thất Thải Ngộ Đạo Trà Thụ to lớn.
Dưới tàng cây, Diệp Phong ngồi một mình trước một cái bàn đá, câm một cây bút lông trong tay, trên bàn bày bảng danh sách của Phiếu Miểu tông chưa lật ra.
"Chưởng môn!"
"Chúng ta không chết sao?"
Kiều Giai Hi và Long Thiên Tinh vọt tới, một trái một phải đứng ở hai bên Diệp Phong.
"Các ngươi đã chết." Diệp Phong nói.
"A2"
Đồng tử của hai người co rụt lại, vội vàng dùng tay đụng vào thân thể của mình, quả thật phát hiện mình không có thực thể, cứ như một đoàn không khí hình người.
"Tại sao lại như vậy?”
"Ta không muốn chết!"
Hai người gấp đến độ vành mắt ửng đỏ.
Diệp Phong chậm rãi lật danh sách tông môn ra, rồi dừng lại tờ giấy có tên của Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi, chỉ thấy tên của hai người đã nhạt nhòa đi.
"Chúng ta thật sự đã chết rồi sao?" Thấy thế, Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi run lẩy bẩy.
"Đúng vậyy, các ngươi đã chết, hiện tại hình thái các ngươi có thể nhìn thấy là dấu ấn sinh mệnh mà ta giúp các ngươi ngưng tụ ra, còn được gọi là luân hồi chân ngã, có th71 này thì các ngươi có khả năng phục sinh." Diệp Phong trấn an.
"ô"
Nghe nói mình còn có thể phục sinh, hai người hưng phấn nhảy lên một cái, sau đó đều không hẹn mà cùng muốn ôm Diệp Phong, lại vì mình là hình thái hư ảo nên đã xuyên qua thân thể Diệp Phong.
"Gấp cái gì?" Diệp Phong trợn mắt nhìn hai người một cái: "Hiện tại các ngươi vẫn còn ở hình thái ban đầu, muốn phục sinh còn phải chờ ta thao tác một thời gian, xem cho kỹ."
"Vâng.' Hai người cung kính đứng qua một bên.
Trước bàn, Diệp Phong cầm lấy bút lông thôi động thần thông Thiên Tôn Vạn Hóa Chi Thủ và Sinh Mệnh Chi Tâm, rót sức mạnh vào ngòi bút rồi viết đè về ba chữ "Long Thiên Tinh" đã mờ nhạt.
"Thật thoải mái! Hồn phách của ta như được đôi tay trắng như tuyết không tì vết của người thương khẽ vuốt, có cảm giác rất kỳ diệu, toàn thân tràn đầy sức mạnh." Long Thiên Tinh nói như vậy.
"Thật sao?" Kiều Giai Hi cũng muốn trải nghiệm.
Theo Diệp Phong viết xong ba chữ "Long Thiên Tinh" thì hàng chữ vốn ảm đạm lập tức trở nên chói lóa như trước, tràn đầy sinh mệnh lực.
Ông!
Hư ảnh của Long Thiên Tinh lập tức sáng lên, cả thân thể cấp tốc ngưng tụ, khôi phục nguyên trạng.
Cả tu vi cũng có thể hoàn toàn khôi phục.
"Ta sống lại rồi sao?" Long Thiên Tinh vỗ lên ngực mình rồi hít sâu một hơi, có cảm giác như sống sót sau đại nạn.
"Ngươi đã sống lại, nhưng bây giờ ngươi đã không còn là sinh linh bản thổ của Vũ Trụ song sinh, mà là sinh linh thuộc về Tiểu Vũ Trụ trong cơ thể ta." Diệp Phong nói ra tình hình thực tế.
Long Thiên Tinh trừng mắt nhìn, hỏi: 'Chưởng môn, cái này khác nhau ở chỗ nào?"
Diệp Phong không giấu diếm mà nói: "Trong Vũ Trụ song sinh, các ngươi vẫn có thể tu hành và sinh hoạt, nhưng không có khả năng mượn Vũ Trụ này để trở thành Thiên Đạo cảnh. Mà đây chính là cái giá để các ngươi trùng sinh, có phải rất đáng tiếc không?"
"Sau khi ta phục sinh cũng không cách nào chứng đạo thành Thiên Tôn ở Vũ Trụ bên ngoài sao?" Kiều Giai Hi hỏi.
"Đúng thế." Diệp Phong gật đầu.
Nghe vậy, Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ thất vọng trong mắt đối phương. Nhưng rất nhanh bọn họ cũng cười.
"Trước đó chúng ta đã chết, đã không còn duyên với Thiên Đạo cảnh, bây giờ có thể trùng sinh đã rất tốt rôi, con người phải biết thỏa mãn!"
"Cũng đúng, còn sống đã rất tốt rồi."
Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi rất lạc quan.