Chương 2232: Đàm phán không thành, nữ tử trong quan tài
Chương 2232: Đàm phán không thành, nữ tử trong quan tàiChương 2232: Đàm phán không thành, nữ tử trong quan tài
Sâu trong tinh không, Tử Tịch Tiên Đế che lấy vết thương, lạnh lẽo nhìn mảnh hư không sau lưng, cười găn và nói: "Hay cho một tên Lôi Vô Đạo, ngươi cũng chờ đó cho ta!"
Nói xong, gã trốn vào biên hoang Vũ Trụ.
Ở nơi đó, Tử Tịch Tiên Đế cảm ứng được khí tức đến từ chủ nhân của Hắc Ngục, tâm tình dần dần kích động.
Phiếu Miểu tông.
Mọi người đã kết thúc yến hội, tập thể thành viên tông môn đột phá đến Tiên Đế cảnh, hơn nữa căn cơ vững chắc, khí tức trên người cũng vượt qua cùng cấp.
Đệ tử yếu nhất cũng có thể đè bẹp Tiên Đế tâng năm.
Bọn người Mặc Oanh và Hoắc Vân Kiệt thì dạo bước trong vũ trụ, chuẩn bị tìm cơ hội xung kích Tiên Đế tâng ba mươi tư, bước vào lĩnh vực Vĩnh Sinh trong truyền thuyết.
Trong tiểu viện trung tâm, Diệp Phong vuốt vuốt mi tâm của mình.
"Chung quy Tử Tịch Tiên Đế vẫn là một uy hiếp, chủ nhân của Hắc Ngục sau lưng của hắn càng đáng sợ, thực lực của ta không đủ để đánh giết bọn chúng, nhất định phải mau tăng lên."
"Lúc này mục tiêu nhỏ đầu tiên là cố gắng đột phá Tạo Hóa cảnh tâng năm mươi."
"Chỉ có như vậy mới có khả năng gặp được Ngự Linh Thiên Tôn lần nữa, hỏi xem rốt cục Hắc Ngục là như thế nào."
"Còn Hắc Ngục Ma Tông, mặc dù sơn môn của chúng bị ta san bằng, nhưng vẫn có vài chục Tiên Đế Viễn Cổ tâng năm mươi và số lượng lớn tu hành giả đang lẩn trốn, nhất định phải giải quyết." Diệp Phong tỉnh táo phân tích thế cục.
Phi Lai phong, đại điện trưởng lão.
Diệp Phong mặc một bộ trường sam màu trắng được cắt may vừa vặn, trên lưng buộc một đai lưng màu xanh nhạt, lúc hành tẩu tay áo bồng bềnh, trông hết sức tiên khí.
Phối hợp với dung nhan tuấn tú phi phàm, khí chất đặc biệt, hắn khiến vô số nữ trưởng lão lộ ra vẻ mặt si mê.
"Ra mắt chưởng môn!" Những trưởng lão ở đây nhao nhao hành lễ, trong đó có một vài nữ trưởng lão còn lộ ra vẻ mặt thẹn thùng.
Diệp Phong không dám nhìn thẳng những nữ trưởng lão xinh đẹp lá gan cực lớn kia, chỉ phân phó xuống: "Hắc Ngục Ma Tông còn có số lượng lớn tu hành giả đang lẩn trốn, để bọn chúng lại trên đời thì nhất định sẽ tiếp tục làm ác, các ngươi nhanh chóng tuyên bố nhiệm vụ, an bài thành viên tông môn đi săn giết chúng để chấm dứt hậu hoạn."
"Thuộc hạ tuân mệnh!" Chúng trưởng lão lập tức suy nghĩ rồi viết ra bảng danh sách nhiệm vụ, cũng tuyên bố ra trong vòng nửa ngày, các đệ tử hoả tốc nhận lấy nhiệm vụ, tổ đội bay ra các nơi trong Vũ Trụ.
Lúc này Cung Thanh Thu đi tới.
"Chưởng môn, các đệ tử yếu nhất cũng đã đến Tiên Đế tâng một, hơn nữa còn dùng hình thức tổ đội, chỉ cần không đụng phải Tiên Đế thâm niên trên tâng năm thì không cần lo lắng về vấn đề an toàn. Nhưng Hắc Ngục Ma Tông còn có hơn mười tên Tiên Đế Viễn Cổ trên tâng năm mươi, cho dù là chúng ta cũng còn kém xa tít bọn chúng, lỡ phát sinh xung đột với các đệ tử thì phải làm sao?" Những trưởng lão khác nghe vậy cũng biểu thị lo lắng.
Diệp Phong khoát tay áo rồi cười nói: "Các ngươi quá lo lắng! Vũ Trụ lớn như thế, muốn gặp được những Tiên Đế Viễn Cổ kia cũng không dễ dàng như vậy."
"Huống chi đám Tiên Đế Viễn Cổ đó cũng không dám động thủ với các đệ tử vào thời khắc mấu chốt này. Bởi vì cho dù bọn chúng giết đệ tử thì cũng sẽ để lộ hành tung, bị ta đuổi theo trảm diệt. Bọn chúng đều là lão hồ ly, có thể cân nhắc được điểm này, cho nên sẽ không đặt mình vào nguy hiểm, vì thế các đệ tử sẽ an toàn."
Lời giải thích này rất hợp lý, các trưởng lão Cung Thanh Thu nghe vậy cũng tán đồng gật gật đầu.
Những tên Tiên Đế Viễn Cổ kia đều tiếc mạng. Bọn chúng có thực lực đánh giết đệ tử của Phiếu Miểu tông, nhưng làm như thế thì chúng cũng sẽ chết, được không bù mất.
"Nếu như thế thì những trưởng lão chúng ta cũng nên dẫn đội ra ngoài giết địch." Một vị trưởng lão nắm chặt nắm đấm.
Người này chính là Lý Tử Long, bây giờ hắn đã đột phá đến Tiên Đế tâng năm, toàn lực xuất thủ có thể đánh ngang với Tiên Đế tâng mười bình thường, thực lực không tâm thường.
"Vậy chúng ta cũng đi." Các trưởng lão khác nhao nhao khởi hành.
"Chú ý an toàn." Diệp Phong nhắc nhở.
Trên Linh Thú phong, Bình Đầu Ca và Hồ Đại Hồng ngẩng đầu ưỡn ngực đi ở phía trước, phía sau là một đoàn ngưu quỷ xà thần đi theo, đều là các loại linh thú thủ sơn của Linh Thú phong Phiếu Miểu tông.
"Lần này phải giết thống khoái!" Thiết Trảo Long Ưng ngao ngao kêu to.
"Lão Thiết, để ta cưỡi một chút đi."
"Đúng rồi lão Thiết, ngươi là linh thú dạng phi hành, sức chân của chúng ta cũng đuổi không kịp ngươi, để chúng ta cưỡi đi, tiết kiệm thể lực!"
Các linh thú thủ sơn như Cẩu Nhị Cáp, Trư Tam Bàn, Thiềm Tứ Thừ, Nam Ngũ Qua nhao nhao mở miệng, các linh thú như Kim Mao Tùng Thử và Tiểu Bạch Hồ cũng nhìn về phía Thiết Trảo Long Ưng hình thể to lớn với ánh mắt nóng bỏng.
"Cút!" Thiết Trảo Long Ưng rống lên một tiếng, thân thể cấp tốc bành trướng thành một con Hắc Ưng siêu lớn giương cánh vượt qua vạn trượng, nó tăng tốc độ liền biến mất tăm hơi.
"Đuổi theo!"
"Nhất định phải cưỡi được lão Thiết!"
Đông đảo linh thú ồn ào nhốn nháo, lập tức đuổi theo phía sau.
Nơi biên thuỳ đại lục Thần Châu.
Mặc Oanh dẫn theo hơn mười đệ tử của Phiếu Miểu tông tới chỗ này, phát hiện một cái giếng cổ nên đánh vào trong đó, lập tức nhìn ra bí cảnh bí mật dưới mặt đất này có đến hàng vạn tu hành giả của Hắc Ngục Ma Tông đang ẩn nấp.
Đa số bọn chúng đều là Tiên cảnh. Một số người đã đạt đến Tiên Đế cấp thấp.
"Là đệ tử của Phiếu Miểu tông!"
"Xong con mẹ nó rồi!"
Bọn ác đồ này lộ ra vẻ mặt kinh hãi, bỏ chạy tứ tán.
"Toàn bộ trảm diệt!" Mặc Oanh lạnh giọng hạ lệnh, hơn mười đệ tử sau lưng cùng tiến lên, uy thế Tiên Đế bộc phát, tiếp đó là vô số kiếm quang sáng chói hiện lên. Có Phượng Hoàng phi kiếm gia trì, chiến lực của các đệ tử tăng vọt, cho dù mấy Tiên Đế của Hắc Ngục Ma Tông dùng hết toàn lực cũng bị loạn kiếm trảm diệt.
"Gom đồ, sau đó đi tới đích đến khác." Mặc Oanh trầm ổn tiến hành chỉ huy tác chiến.
"Thưa vâng, Mặc sư tỷ."