Chương 2235: Nghĩa trang phía sau núi Phiếu Miếu phong
Chương 2235: Nghĩa trang phía sau núi Phiếu Miếu phongChương 2235: Nghĩa trang phía sau núi Phiếu Miếu phong
"Đan dược hông thường?" Thạch Lỗi giật mình: "Dùng Cửu Chuyển Huyền Đan để tăng cường tu vị, quá xa xỈ"
Diệp Phong lắc đầu, nói: "Hiện nay thành viên trong tông môn đều là Tiên Đế cảnh, đối với bọn họ thì Cửu Chuyển Huyền Đan cũng không tính xa xỉ"
"Cũng đúng.' Thạch Lỗi gật đầu: "Nhưng nguyên liệu chế ra Cửu Chuyển Huyền Đan quá quý giá, thành viên tông môn lại quá nhiều, nhu cầu quá lớn, có thể gom góp đủ nguyên liệu hay không cũng là một vấn đề to."
"Cho nên ta mới gọi ngươi tới." Nói xong, Diệp Phong cười thần bí.
"Vì sao?" Thạch Lỗi sửng sốt.
Diệp Phong nói: "Bút Mã Lương của ngươi có thể sửa chữa hiện thực, nhưng cường độ còn chưa đủ, hiện nay ta chuẩn bị giúp ngươi tăng cấp bút Mã Lương lần nữa, sau khi thành công ngươi có thể giúp ta sáng tạo nguyên liệu.'
"Bút Mã Lương còn có thể lại tăng cấp?" Thạch Lỗi cảm thấy rất bất ngờ.
"Đương nhiên là được." Diệp Phong gật đầu.
Hắn đã luyện thành « Vạn Hóa Chỉ Thủ » tâng thứ hai, có thể dùng sức mạnh tạo hóa tăng cường bút Mã Lương, tăng mạnh năng lực sửa chữa hiện thực của nó.
"Đưa bút Mã Lương cho ta đi!" Diệp Phong đưa tay ra.
"Chưởng môn sư thúc, cho ngài." Thạch Lỗi rất hiểu chuyện, lập tức đặt bút Mã Lương lên tay Diệp Phong.
Sau một khắc, Diệp Phong mang theo Thạch Lỗi đi vào sâu trong tinh không, đứng ở mặt ngoài một ngôi sao hoang vu: "Thạch Lỗi, ngươi tu hành ở gần đây, ta phải bế quan một thời gian."
“Thưa vâng!"
Thạch Lỗi đi dạo bên ngoài ngôi sao, nhìn thấy rất nhiều vật chất khác thường liên bắt đầu nghiên cứu, thuận tiện quan sát cảm nhận xung quanh, trong đầu hiện ra bản thiết kế của toàn bộ kiến trúc.
Trên một khối đá lớn, Diệp Phong treo bút Mã Lương lên lơ lửng trên không, toàn lực vận chuyển thần thông Thiên Tôn « Vạn Hóa Chi Thủ » tâng thứ hai, ngón trỏ tay phải có sức mạnh tạo hóa màu vàng kim nhạt chảy ra, không ngừng dung nhập vào bút Mã Lương để bổ sung năng lượng, gia tăng nội tình cho nó.
Toàn bộ quá trình kéo dài nửa ngày.
Khi Diệp Phong kết thúc bổ sung năng lượng thì bút Mã Lương đã biến thành một màu vàng kim, giống như đúc thành từ hoàng kim.
"Cũng không biết bút Mã Lương có liên quan gì đến bút Thất Thải trong tay Lôi Vô Đạo không, chờ ta có thể chém giết Tiên Đế tâng tám mươi thì lập tức đánh tới mảnh đất xa xôi vô tận, diệt sát Lôi Vô Đạo." Diệp Phong nói như vậy.
Mảnh đất xa xôi vô tận là một địa danh.
Nó nằm ở chốn biên hoang Tiên Giới, làm người ta cảm thấy cách trung tâm vũ trụ xa xôi vô tận nên được đặt cho cái tên nghe rất kỳ quái này.
"Nhưng mà..
"Dưới tình huống không sử dụng Vạn Hóa bảo bình, ta muốn đánh giết Lôi Vô Đạo và người hộ đạo thì ít nhất phải đột phá Tạo Hóa cảnh bảy mươi tâng mới đủ bảo đảm." Diệp Phong phân tích.
Người hộ đạo của Lôi Vô Đạo không phải dạng thông thường, mà là Tiên Đế trên tâng tám mươi, chiến lực của kẻ đó cũng là cấp bậc vương giả cao giai, muốn giết chết rất khó.
Nhưng chiến lực của Diệp Phong đã bùng nổ.
Rất sớm trước kia, hắn đã bước vào lĩnh vực vô địch, mà sau khi tiến vào lĩnh vực này, chiến lực của Diệp Phong còn không ngừng tăng lên theo thời gian, đã vượt qua những Vô Địch Chí Tôn trên Vô Địch Chí Tôn bảng.
Nếu hắn toàn lực xuất thủ thì có thể nhẹ nhàng đánh nổ loại Vô Địch Chí Tôn như Lôi Vô Đạo khi đánh nhau cùng cấp.
Nghĩ đến đây, Diệp Phong bắt đầu khắc hoạ trận văn.
Quá trình cải tạo bút Mã Lương không nhanh, trong lúc đó không ngừng có Lôi Đình bùng nổ bổ vào ngòi bút, khiến những cọng lông trên cây bút lột xác thành màu bạch kim. Đường vân cán bút càng trở nên thâm ảo.
Cách đó ngàn dặm, Thạch Lỗi đang ngắm nghía tổ kiến.
"Kiến trúc dưới mặt đất thật thân kỳ, Kiến Chúa chiếm cứ khu vực trung tâm, bên cạnh là khu đẻ trứng, vô số Kiến Thợ cần mẫn khổ nhọc, sáng tạo ra một vương triều hết sức tinh xảo, mà Kiến Lính cường đại thì bảo hộ vương triều."
"Kiến trúc này làm ta sinh ra linh cảm."
"Ở Phiếu Miểu tông cũng có thể chế tạo kiến trúc dưới mặt đất tương tự, không nhất định phải ở trên mặt đất." Thạch Lỗi hai tay vỗ, cười nói.
Âm ầmI
Lúc này, nơi xa lại có tiếng sấm truyền đến, khiến Thạch Lỗi nhìn lại nơi phát ra âm thanh, mới phát hiện bút Mã Lương bị phóng đại đến dài vạn dặm, Diệp Phong đang phóng ra hàng vạn phân thân khắc xuống trận văn vô cùng phức tạp ngoài vỏ.
Chỉ một vị trí lớn chừng bàn tay mà có cả vạn trận văn trong đó, có thể làm Tiên Đế đau đầu muốn nứt.
"Thật là đáng sợ! Trong thiên hạ cũng chỉ có chưởng môn sư thúc mới có thể khắc hoạ ra trận pháp phức tạp như vậy?" Thạch Lỗi giật mình không thôi.
Tiếp đó hắn lộ ra vẻ mặt sùng bái.
"Cũng không biết sư phụ làm sao tìm được thiên tài là chưởng môn sư thúc, nếu sư phụ lão nhân gia trên trời có linh thì hẳn sẽ rất vui mừng?" Thạch Lỗi khẽ thở dài.
Người sư phụ mà hắn nhắc đến chính là lão chưởng môn.
Giờ phút này, phía sau núi Phiếu Miểu phong có một lâm viên yên lặng, xung quanh trồng những cây ngô đồng cao lớn màu vàng kim bảo vệ toà mộ địa ở trung tâm.
Đây là mộ của lão chưởng môn.
Đạp đạp đạp!
Giờ phút này, một bóng dáng giẫm lên đất đá, chậm rãi xuất hiện trong nghĩa trang này, đứng trước phần mộ của lão chưởng môn rồi để lên đó chín ly rượu không.
Rầm râm!
Người thần bí này đổ đầy rượu cho chín ly rượu không trước mộ phần, hắn uống cạn rượu trong một cái ly, tám ly rượu còn lại thì hóa thành sương khói lượn lờ tiêu tán theo gió, cứ như bị hiến tế ra ngoài. "Ông bạn già, ngươi còn có thể trở về không?"
Người thần bí than nhẹ một tiếng, nhìn tám ly rượu đã biến mất, lại cấy cái ly của mình đi rồi dọn dẹp cỏ cho mộ phần, sau đó rời khỏi.
Trên thêm đá xuống núi, mấy đệ tử đi ngang qua nơi này, khi nhìn thấy người thần bí thì lui đến ven đường, chắp tay hành lễ.