Chương 2249: Phá cảnh không ngừng, rúng động khắp chốn (tt)
Chương 2249: Phá cảnh không ngừng, rúng động khắp chốn (tt)Chương 2249: Phá cảnh không ngừng, rúng động khắp chốn (tt)
Long Thiên Tinh và Kiều Giai Hi cũng tương tự.
Cung Thanh Thu, Hồ Đại Hồng, Lửng Mật cũng đá đột phá tâng ba mươi ba, giờ đều đang gặp bình cảnh. Chỉ cần bọn họ phá vỡ được bình cảnh, liền có thể đột phá cảnh giới bất tử bất diệt.
Sáng sớm hôm sau, một ông lão rảo bước tới thành Bạch Phù, kế bên là một chú chó lớn đang chảy nước miếng ròng ròng.
"Đại Hoàng, cuối cùng chúng ta cũng tới nơi rồi."
"Quả không hổ là thành Bạch Phù, sầm uất thật, ngay cả Tiên Đế cũng nhiều tới vậy. Thế Phiêu Miểu Tông trong truyên thuyết sẽ cường đại đến mức nào đây?"
Ông lão Lục Tam cảm khái liên tục. Sau khi nghe ngóng đủ điều, lão gia tiến vào phủ Thành Chủ, xin được ở đây vĩnh viễn, chuẩn bị sinh sống ở nơi này đến hết đời.
Nửa tháng sau, bầu trời Phiêu Miểu Tông liên tiếp xuất hiện lôi kiếp. Toàn bộ đều là lôi kiếp của Tiên Đế tầng ba mươi tư.
"Phiêu Miểu Tông muốn nghịch thiên rồi!"
"Sau Mặc Oanh với Thạch Lỗi, Cung Thanh Thu, Kiều Giai Hi và Lý Kiều Kiêu cũng đều đột phá cảnh giới Tiên Đế tâng ba mươi tư. Lợi hại quá đi."
"Hiện giờ số Tiên Đế tâng ba mươi tư trở lên trong Phiêu Miểu Tông chắc cũng vượt quá hai mươi rồi nhỉ?"
"Chắc vậy."
"Quả không hổ danh là đệ nhất tông môn của Thần Châu. Chưa tới mười năm, mà Phiêu Miểu Tông đã ngang hàng với các thế lực viễn cổ như Long Đình thượng cổ. Đúng là tiền đồ vô lượng mà."
Người từ các thế lực lớn bàn tán sôi nổi.
Diệp Phong hít một hơi thật sâu, thích ứng với lực lượng Tạo Hóa Cảnh tâng bốn mươi chín. Chỉ cần đột phá thêm một cảnh giới nhỏ nữa, hắn sẽ được gặp lại Ngự Linh Thiên Tôn. Nghĩ vậy, Diệp Phong không khỏi mỉm cười.
"Chờ đến lúc đột phá Tạo Hóa Cảnh tâng năm mươi, ta phải hỏi Ngự Linh Thiên Tôn về tình huống của Hắc Ngục mới được." Diệp Phong nhủ thầm.
Diệp Phong đột phá cực kỳ thuận lợi.
Trước đó hắn đã ở Tạo Hóa Cảnh tâng bốn mươi tám, lại thêm dạo này các đệ tử như Hoắc Vân Kiệt đột phá cảnh giới Tiên Đế tầng ba mươi tư và tâng ba mươi lăm, cộng với sự gia tăng tu vi của các đệ tử khác trong tông môn sau khi sử dụng Cửu Chuyển Huyền Đan, mà bản thân Diệp Phong cũng tu luyện, nên mới đột phá được như vậy.
Hiện giờ hắn đã là Tạo Hóa Cảnh tâng bốn mươi chín.
Chỉ cân thêm một cảnh giới nữa là Diệp Phong sẽ được gặp lại Ngự Linh Thiên Tôn, cho nên nom hắn có vẻ chờ mong lắm.
"Luyện đan tiếp thôi!"
Diệp Phong ngồi khoanh chân trên đồng cỏ, hai tay niết pháp quyết. Chín loại tiên dược ở kế bên tự động bay lên, hòa tan thành dược dịch nguyên chất, đồng thời hấp thu nước từ thần tuyền Ánh Nguyệt, tiến hành dung hợp, trở thành Cửu Chuyển Huyền Đan.
Vì gặp lại Ngự Linh Thiên Tôn, Diệp Phong quyết định cố gắng hơn nữa. Nửa tháng trôi qua, Diệp Phong luyện thành mười vạn viên Cửu Chuyển Huyền Đan, giao toàn bộ cho Điện Trưởng Lão.
"Dốc sức tu luyện!" Sau khi dặn dò một câu, Diệp Phong cấp tốc rời đi.
"Cung tiễn chưởng môn!"
Trưởng lão Phi Lai Phong nhìn bóng dáng xa dần của Diệp Phong với ánh mắt khâm phục.
Tại Phiêu Miểu Phong, Diệp Phong đựng một lượng lớn nước từ thần tuyền Ánh Nguyệt, lại cầm thêm một vài thứ đồ khác, thay sang bộ y phục màu xanh nhạt, xong xuôi liền đi ra ngoài.
"Chưởng môn, ngài muốn đi đâu?"
Hồ Phi Phi nhảy ra từ một góc nào đó, kéo khuỷu tay Diệp Phong, hỏi với vẻ thân thiện.
"Ta ngoài ngoài một chuyến." Diệp Phong nói.
Hắn tính ra ngoài để tìm Tiên Đế viễn cổ của Hắc Ngục Ma Tông, chuẩn bị tiêu diệt đối phương, lại cắn nuốt căn nguyên để rút ngắn thời gian đột phá Tạo Hóa Cảnh tâng năm mươi, nhanh gặp lại Ngự Linh Thiên Tôn một chút.
"Ta đi với ngài!" Hồ Phi Phi cười hì hì.
"Đi." Diệp Phong cũng không từ chối, xé rách hư không rồi dẫn nàng đi cùng. Đến khi xuất hiện lại, hai người họ đã bay vào vũ trụ Tiên Giới, đáp xuống một hành tinh hẻo lánh.
"Chưởng môn, ngài tới nơi này để làm gì?" Hồ Phi Phi hỏi.
Dạo này, thi thoảng nàng lại ra ngoài khiêu chiến với những cường giả khác, như Tiên Đế viễn cổ trong thành Bạch Phù chẳng hạn, qua đó hấp thu không ít năng lượng, lại thêm uống không ít nước từ thần tuyền Ánh Nguyệt, cho nên đã đột phá đến cảnh giới Tiên Đế tầng ba mươi tư.
Tu vi bậc này đã cao lắm rồi.
"Có một Tiên Đế viễn cổ của Hắc Ngục Ma Tông trốn trong này, ngươi đánh nổ nó giúp ta." Diệp Phong chỉ vào hành tinh hảo lánh nọ.
“Tuân mệnh!"
Hồ Phi Phi cũng không hai lời, lập tức cầm Hỗn Nguyên Côn, nện âm ầm lên hành tinh trước mặt, khiến nó dần xuất hiện vết nứt, cuối cùng nổ thành bột mịn.
"Diệp Phong!"
Khi hành tinh vỡ nát, để lộ một nam tử trung niên mặc hắc bào.
Gã đang ôm một nữ tử mỹ lệ ở trong lòng, chuẩn bị làm chuyện thân mật với nàng ta, song chưa kịp bắt đầu thì Diệp Phong đã nhảy ra. Khi thấy Diệp Phong, gã biến sắc, không do dự xé rách hư không để chạy trốn.
"Nằm mơ!"
Hồ Phi Phi lập tức đuổi theo, bộc phát chiến lực đỉnh phong. Hỗn Nguyên Côn trong tay nàng phóng đại lên, dài tới vạn trượng, cuốn theo pháp tắc đáng sợ, nện thẳng về phía đối phương.
"CGút!"
Hắc bào nam tử là Tiên Đế tâng năm mươi, cho nên gã chỉ cần phất nhẹ ống tay áo đã đánh nát Hồ Phi Phi. Sau đó, gã trốn vào hư không, nhoáng cái đã biến mất không còn bóng dáng.
Không lâu sau đó, Hồ Phi Phi dân ngưng tụ lại thân thể.
"Ài, để gã trốn mất rồi!" Hồ Phi Phi tức đến giậm chân.
"Chạy? Sao có thể! Phi Phi, ngươi xem, đây là gì?" Diệp Phong duỗi tay ra. Trong lòng bàn tay hắn là một chiếc lông giam, bên trong nhốt một người đang chạy tán loạn như ruồi mất đầu.
"Ngài nhốt gã từ lúc nào thế?" Hồ Phi Phi trợn trừng mắt.
"Đoán xem." Diệp Phong nở nụ cười xấu xa.
"Thôi nha!" Hồ Phi Phi trợn mắt//Đoán con khỉ ấy. Ngài mà không nói chân tướng cho ta, ta nguyền rủa ngài độc thân cả đời!"
Nhưng chỉ một giây sau, nàng mở to hai mắt.
Nếu chưởng môn độc thân cả đời, vậy chẳng phải nàng cũng chẳng có cơ hội nào?
Nghĩ đến đây, Hồ Phi Phi sửa mồm: "Hiện giờ tâm tình của ta không tồi, coi như chưa nói lời nguyên rủa lúc nãy."