Chương 2255: Mùa xuân của Phi Phi tới
Chương 2255: Mùa xuân của Phi Phi tớiChương 2255: Mùa xuân của Phi Phi tới
"Phi Phi, giao cho ngươi."
Diệp Phong không hoảng chút nào mà bình tĩnh đứng tại chỗ, tất cả công kích đánh tới gần hắn sẽ tự động biến mất.
Hồ Phi Phi thì vung Hỗn Nguyên côn lên, bùng nổ hỗn chiến với mấy trăm tên Tiên Đế Viễn Cổ.
Nàng không phải đối thủ của chúng Tiên Đế.
Nhưng Hồ Phi Phi không chết được, một khi bị chúng Tiên Đế đánh bị thương sẽ cấp tốc khỏi hẳn, còn có thể hấp thu năng lượng chiến đấu, khiến bản thân vẫn luôn ở trạng thái đỉnh phong.
Diệp Phong thì nhìn về phía la bàn màu đen.
Ông!
La bàn run rẩy, một ánh hào quang phun ra rồi huyễn hóa thành vô số hình ảnh giữa không trung, ghi chép tất cả chuyện xấu bọn Tiên Đế Viễn Cổ này từng làm trong vũ trụ.
Diệp Phong cấp tốc nhìn sang.
Chỉ thấy một Tiên Đế nửa người nửa yêu kiến tạo một tòa ma thành, dưới trướng có mấy trăm tên lính tinh nhuệ, tên nào cũng là cường giả cấp Tiên Tôn, chúng tàn sát các thế lực trong Vũ Trụ rồi mang mỹ nữ về ma thành để người này mặc sức thải bổ.
Một nữ Tiên Đế thì phân tách ra vô số hồn phách, đoạt xá số lượng lớn thân thể nữ tử, lại để những nữ tử này song tu với các nam tử khác rồi cắn nuốt sức mạnh của họ, cuối cùng thì quay ngược trở lại bản thể của ả.
Hành vi này cực kỳ ác độc.
Có Tiên Đế chuyên đoạt xá hài nhi, sau đó để những hài nhi này bái nhập các tông môn khác, dựa vào sức mạnh tông môn nhanh chóng trưởng thành rồi liên tục khiêu khích quan hệ của tất cả tông môn lớn, cho đến khi bộc phát đại chiến, sinh linh đồ thán.
Còn có Tiên Đế chuyên cắm sừng người ta.
Diệp Phong xem hết quá khứ của những Tiên Đế này, biết ai trong bọn chúng cũng là hạng người tội ác tày trời, cho dù lăng trì xử tử cũng không đủ.
"Thật là một đám Ác Mail" Hắn cảm khái rồi nhìn về phía chiến trường.
Giờ phút này, Hồ Phi Phi đang bị trận pháp do hơn mười tên Tiên Đế Viễn Cổ ngưng tụ áp chế, thân thể không thể động đậy, tên Tiên Đế thích cắm sừng người ta lập tức nhào tới.
"Mỹ nhân, ta tới rồi!" Người này duỗi hai tay ra, nhe răng cười gắn.
Nhưng khi Tiên Đế này tới gần thì Hồ Phi Phi lại khẽ nhếch khóe miệng lên, thân thể đột nhiên nổ tung.
Âm ầm!
Hồ Phi Phi là Tiên Đế tâng ba mươi lăm, một khi tự bạo toàn diện thì uy lực đó sẽ làm cả Tiên Đế tầng bốn mươi bị đánh trúng ở khoảng cách gần sẽ thân vẫn đạo tiêu.
"Không!"
Tên Tiên Đế thích cắm sừng kia chỉ kịp phát ra một tiếng gâm thét tràn ngập không cam lòng liền bị sóng xung kích tự bạo của Hồ Phi Phi ép thành bột phấn, mấy tên Tiên Đế Viễn Cổ chung quanh cũng bị lan đến rồi thân vẫn đạo tiêu ngay tại chỗ. "Ha ha, đều là của tai"
Hồ Phi Phi cấp tốc hội tụ thân thể rồi đột nhiên khẽ hút, những năng lượng này lập tức bị nàng luyện hóa, khiến nàng nhanh chóng đột phá đến Tiên Đế tầng ba mươi sáu.
"Hỏng bét!"
"Đây là một nữ ma đầu, chuyên cắn nuốt tu hành giả khác để tăng lên tu vi, hơn nữa hiệu suất cắn nuốt cao hơn chúng ta gấp mười lần."
"Giết ả đi! Nếu không chúng ta cũng sẽ bị cắn nuốt."
Các Tiên Đế Viễn Cổ xung quanh cũng luống cuống.
"Giết ta? Các ngươi không làm được!" Hồ Phi Phi rất thích chiêu tự bạo này, nàng liếm môi một cái: "Khó trách Thiên Đạo Linh Hầu luôn tự bạo, đây chính là sát chiêu không có kẽ hở, bây giờ ta cũng thích.
Nói xong, nàng nhào về phía một tên Tiên Đế Viễn Cổ.
"Ngươi không được qua đây!"
Người kia nghẹn ngào gào lên rồi xoay người chạy, nhưng sao hắn có thể chạy thắng Hồ Phi Phi, sau một khắc, một tiếng ầm vang nổ tung, người đó cũng ngã xuống ngay tại chỗ.
Hồ Phi Phi cắn nuốt năng lượng, đồng thời cấp tốc hội tụ thân thể, lại đánh vê hướng Tiên Đế Viễn Cổ khác.
"Chạy đi!"
"Người này bất tử bất diệt, chúng ta không phải đối thủ của ả, mau mau rời đi, nếu không kẻ chết chính là chúng ta."
Những người này sớm đã không có chiến ý mà chạy trốn khắp tứ phía, thậm chí có người lao về hướng con đường gạch đen, lại bị một ánh sáng mông lung kia đánh lui trở lại tòa thành.
"Một đám ngu xuẩn." Diệp Phong cười: "Nơi này chính là Hắc Ngục, là một nhà giam chuyên giam giữ phạm nhân Viễn Cổ, há lại để các ngươi muốn đi liền đi?"
Toà thành màu đen này không lớn, hơn nữa nơi này tồn tại cấm chế, muốn bay cũng bay không được, muốn thuấn di còn dễ gặp cản trở.
Bởi vậy các phạm nhân chạy rất chậm.
Không bao lâu sau, Hồ Phi Phi đã đuổi kịp mấy tên Tiên Đế Viễn Cổ, tự bạo một đợt liền cho bọn chúng đi châu trời.
Diệp Phong ngồi trước cổng chính lẳng lặng ngắm nhìn.
Lúc này Hồ Phi Phi đã tấn thăng thành Tiên Đế tâng ba mươi bảy, chiến lực càng ngày càng mạnh, dưới sự gia trì của hình thái chiến đấu tâng thứ năm, nàng căn bản không cần tự bạo mà chỉ dùng một côn đã có thể đánh chết một Tiên Đế Viễn Cổ, cắn nuốt sức mạnh của bọn họ.
"Nữ Đế đại nhân, tha mạng cho ta!" Có Tiên Đế Viễn Cổ đã từ bỏ chạy trốn, quỳ xuống đất lớn tiếng xin tha.
“Ta tha cho ngươi một côn!"
Hồ Phi Phi vung Hỗn Nguyên côn lên đánh nổ tên Tiên Đế Viễn Cổ xin tha thành bột mịn, tiếp đó liền có năng lượng mãnh liệt tản ra rồi bị nàng hấp thu.
"Rất tốt!" Hồ Phi Phi cảm thấy mình lại mạnh lên, trong lòng nhịn không được mừng rỡ, tiếp tục giết chóc.
Khi tu vi của nàng không ngừng tăng lên thì toà thành màu đen này đã không ai cản được nàng, nhưng dục vọng cầu sinh của bọn Tiên Đế Viễn Cổ này vẫn rất mạnh, chúng né tránh trong thành bảo tận ba ngày ba đêm, mà Hồ Phi Phi cũng không thể không đuổi theo chúng đánh ba ngày ba đêm.
Diệp Phong ngồi ở nơi cao nhất trên tòa thành, vừa ăn đồ nướng vừa xem cuộc chiến trong thành bảo.
OanhI
Khi Hồ Phi Phi giáng một côn xuống, tên Tiên Đế Viễn Cổ cuối cùng trong thành bảo nổ tung, bỏ mình ngay tại chỗ.