Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2012 - Chương 2267: Tòa Thành Của Hắc Long Tiên Đế

Chương 2267: Tòa thành của Hắc Long Tiên Đế Chương 2267: Tòa thành của Hắc Long Tiên ĐếChương 2267: Tòa thành của Hắc Long Tiên Đế

"Đại nhân, ta tên là Long Tức Tiên Đế." Tiên Đế tầng năm mươi lăm này dẫn đầu tự giới thiệu.

Diệp Phong hỏi: "Trước đó ngươi nói mình biết người chạy ra khỏi Hắc Ngục, nói xem đó là ai."

Long Tức Tiên Đế nói: 'Năm đó biểu đệ của ta là Hắc Long Tiên Đế thành công chạy ra ngoài, trước khi đi hắn còn gọi ta đi cùng, nhưng ta sợ gặp nguy hiểm nên không dám ra ngoài, nhưng ai biết hắn lại thành công. Bây giờ nhớ lại ta thật sự hối hận không kịp."

"Hắc Long Tiên Đế?" Diệp Phong sửng sốt.

Người này không phải Tiên Đế Viễn Cổ thuộc vê Hắc Ngục Ma Tông ban đầu chạy tới Phiếu Miểu tông tìm đường chết sao? Đối phương nằm trong cái quan tài màu đen từ trên trời giáng xuống, trông rất ngầu đấy, nhưng đáng tiếc thực lực quá cùi bắp, cuối cùng bị Diệp Phong đánh nổ.

Nghĩ đến cái này, Diệp Phong nở nụ cười và nói: "Thì ra ngươi là biểu ca của Hắc Long Tiên Đế"

"Đại nhân biết biểu đệ của ta?" Đồng tử của Long Tức Tiên Đế phóng đại, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.

"Biết." Diệp Phong gật đầu.

"Đại nhân, vậy chúng ta là người quen rồi!" Trong lòng Long Tức Tiên Đế buông lỏng, cười hắc hắc và nói.

"Đúng, thật là người quen." Diệp Phong gật đầu, duỗi tay ra, trên lòng bàn tay ngưng tụ ra hình vẽ không gian ba chiều của Hắc Long Tiên Đế: "Là hắn đúng không?"

Long Tức Tiên Đế đánh giá hư ảnh của Hắc Long Tiên Đế, trong mắt tràn đầy vẻ hồi ức, hắn nói: "Không ngờ cách nhiều năm như vậy còn có thể nhìn thấy biểu đệ, sớm biết hắn có thể chạy ra ngoài thì trước đây ta nên đi theo hắn."

Dừng một chút, hắn hỏi: "Diệp Phong đại nhân, xin hỏi bây giờ biểu đệ Hắc Long Tiên Đế của ta đang ở nơi nào, sống có tốt không?”

"Hắn rất vui vẻ." Diệp Phong nói dối: 'Những Tiên Đế Viễn Cổ chạy ra khỏi Hắc Ngục tạo dựng nên một thế lực tên là Hắc Ngục ở bên ngoài, về sau đổi tên là Hắc Ngục Ma Tông, có Tiên Đế tâng bảy mươi là Tử Tịch Tiên Đế tọa trấn, trong truyền thuyết còn có một Tiên Đế tâng tám mươi tên hiệu là chủ nhân Hắc Ngục, nhưng ta không biết tên thật của hắn là gì."

"Hắc Ngục Ma Tông?"

"Nếu chúng ta có thể chạy ra ngoài thì nhất định phải gia nhập tông môn này để đoàn kết sưởi ấm cho nhau."

"Điều này là hiển nhiên, dù sao chúng ta cũng có xú danh rõ ràng ở bên ngoài, liên hợp lại cũng có thể tránh bị cường giả của những thế lực lớn trong Vũ Trụ vây công mà chết."

Mười tên Tiên Đế Viễn Cổ ở đây nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ kích động trong mắt đối phương.

"Các ngươi có quen biết Tử Tịch Tiên Đế không?" Diệp Phong bắt đầu nói khách sáo để moi tin.

Hắn không công bố quan hệ thù địch giữa mình và Hắc Ngục Ma Tông, cũng không nói Hắc Long Tiên Đế đã ngã xuống là vì khiến người này buông lỏng cảnh giác và nói bí mật ra.

"Ta biết." Long Tức Tiên Đế gật đầu: "Trước đây vị đại nhân này ở trong một toà thành cách đây mười vạn dặm, đó là một con Phượng Hoàng, dưới trướng có mấy trăm tên Tiên Đế Viễn Cổ, có thể nói là một tay che trời."

"Vậy các ngươi biết rốt cuộc chủ nhân Hắc Ngục là ai không? Còn nữa, các ngươi biết những Tiên Đế chạy thoát từ Hắc Ngục gồm những ai không." Diệp Phong nghiêm trang nói: "Ta phải làm rõ những tin tức này, lại đi đến chỗ ở của bọn họ xem xét, nghiên cứu phương pháp rời khỏi."

Nghe Diệp Phong muốn nghiên cứu biện pháp rời đi, đám người cứ như phát điên lên.

"Ta biết tòa thành mà trước đó biểu đệ Hắc Long Tiên Đế ở, cũng biết năm đó Tử Tịch Tiên Đế từng ở những nơi nào." Long Tức Tiên Đế vội vàng nói, ý đồ nhân cơ hội tạo dựng mối quan hệ với Diệp Phong, một khi đối phương có biện pháp rời khỏi thì hắn cũng có thể đi theo.

"Có địa đồ không?" Diệp Phong hỏi.

"Có." Long Tức Tiên Đế duỗi tay ra, trên lòng bàn tay xuất hiện một tấm địa đồ vẽ lại rõ ràng tình hình của khu vực diện tích mười vạn dặm xung quanh.

Diệp Phong nhìn sang.

Chỉ thấy nội dung trên đó hết sức rõ ràng, tất cả tòa thành đã được xây thành đều được vẽ ra, tổng số vượt qua một ngàn cái, làm hắn nhịn không được như muốn ngừng thở.

"Một toà thành cỡ nhỏ có mười Tiên Đế Viễn Cổ ở lại, vậy chẳng phải một ngàn tòa thành có trên vạn người? Chỉ trong diện tích mười vạn dặm đã giam giữ nhiêu phạm nhân như vậy, vậy cả tòa đại lục màu đen này có đến bao nhiêu người?" Diệp Phong không khỏi kinh hô.

Long Tức Tiên Đế nói: "Có tòa thành xây thành xong thì căn bản không có người ở, có tòa thành có người, nhưng số lượng cũng không nhiều như trong tưởng tượng."

Diệp Phong hỏi: "Địa đồ có đánh dấu vấn đề này không?"

"Không có." Long Tức Tiên Đế lắc đầu: "Khi ta đi ngang qua những tòa thành kia thì chỉ đứng xa xa nhìn, sợ bị Tiên Đế Viễn Cổ trong đó trấn áp, ép ta dời gạch giúp bọn họ. Nhưng trên đại lục màu đen, số người trong mỗi tòa thành bảo nhiều nhất chỉ đến mười, có thể khẳng định chuyện này."
Bình Luận (0)
Comment