Chương 2266: Khu vực tầng trung của Hắc Ngục
Chương 2266: Khu vực tầng trung của Hắc NgụcChương 2266: Khu vực tầng trung của Hắc Ngục
"Thế nào?" Hồ Phi Phi không hiểu.
"Ngươi xem đó là cái gì?" Diệp Phong chỉ chỉ tòa thành gần đó, nơi đó có một đống Hắc Thổ, đứng bên cạnh là một sinh vật hình người động tác cứng ngắc rất giống người máy đang làm cái gì đó.
Hồ Phi Phi lập tức nhìn lại.
Nhìn lướt qua thì sinh vật hình người này là một người máy màu đen cao hai mét, nhưng cẩn thận quan sát liền phát hiện thân thể người này được tạo thành từ vô số khối đất đen có chiều dài chừng một ly chồng chất lên nhau.
"Đây là thứ gì vậy?" Hồ Phi Phi trăm mối vẫn không có cách giải.
Lúc này chuyện kỳ quái hơn đã xảy ra.
Sinh vật hình người màu đen kia đưa tay nâng số lượng lớn Hắc Thổ lên rồi nhét vào trong miệng, không bao lâu sau, trong miệng nó lại phun ra một khối gạch đen dài một thước, rộng nửa thước, độ dày chừng hai thốn, nó rơi xuống mặt đất làm vang lên tiếng động ầm ầm.
Chờ bảy tên Tiên Đế Viễn Cổ kia đi đến bên cạnh đống đất thì nơi này đã có trên trăm khối gạch đen.
"Ai, lại là một ngày lao lực.
"Khi nào thì cuộc sống này mới kết thúc đây, sớm biết như thế ta cũng không muốn đạt được vĩnh sinh, cứ luôn lặp lại động tác dời gạch, ta đã sắp quên tu hành như thế nào rồi."
"Chắc ta thì khác quá!"
Mấy tên Tiên Đế Viễn Cổ nâng gạch đen lên rồi đi vào một lối mòn trong rừng, cũng không biết muốn đi nơi đó.
"Chưởng môn, có nên đuổi theo hay không?"
"Ừm"
Hai người ẩn giấu khí tức đi theo sau lưng mấy tên Tiên Đế Viễn Cổ này, đi thẳng một mạch đến mảnh đất trống cách đó mấy chục dặm thì phát hiện nơi này đã chất đống vô số gạch đen.
Trung tâm mảnh đất trống đang tiến hành xây cất.
Ba tên Tiên Đế Viễn Cổ tâng năm mươi ba ngày đêm không ngừng nghỉ đắp gạch đen lên, dần dần chế tạo thành một toà thành cỡ nhỏ mới tỉnh, trở thành nhà giam mới.
Tính cả bảy tên dời gạch thì có tổng cộng mười Tiên Đế.
"Phốc! Thì ra là đang xây nhà giam." Hồ Phi Phi che miệng cười trộm.
Diệp Phong nhìn gạch đen bị chồng chất lên cao, phát hiện mặt ngoài của chúng bị một sinh vật hình người màu đen khắc vào trận pháp đặc biệt, gạch đen lập tức trở nên vững chắc, cho dù là Tiên Đế cao giai cũng khó mà phá hư.
"Loại kiến trúc này không tệ, nên phỏng chế ra dùng để chế tạo thành kiến trúc mới cho Phiếu Miểu tông.' Diệp Phong nghĩ như vậy.
Dùng vật liệu tương tự chế tạo ra kiến trúc tông môn dễ dùng hơn bất kỳ đại trận hộ tông nào, cho dù là Tiên Đế Viễn Cổ tâng mấy chục đánh tới cũng không cách nào phá hủy phòng tuyến.
Thế là Diệp Phong đứng tại chỗ quan sát.
Sau nửa canh giờ, hắn đã nắm giữ tinh túy của loại trận pháp này, cũng biết nên chế tạo vật liệu kiến trúc tương tự Hắc Thổ như thế nào, hắn vừa lòng thỏa ý mà lôi kéo Hồ Phi Phi đi tới. "Có người mới tới" _
"Còn có một tiên tử xinh đẹp, a, vì sao Tiên Đế tâng bốn mươi bảy cũng có thể đi vào đại lục đen?"
Những Tiên Đế Viễn Cổ ở đây nhìn thấy Diệp Phong và Hồ Phi Phi hiện thân thì đầu tiên là mừng rỡ, tiếp lấy phát hiện Hồ Phi Phi chỉ mới là Tiên Đế tâng bốn mươi bảy thì không khỏi hiếu kì.
"Tiểu tử, các ngươi tên là gì?" Một tên Tiên Đế Viễn Cổ buông gạch đen trong tay xuống, mang theo các Tiên Đế khác xông tới, đều tản ra khí tức cường đại muốn bao phủ Diệp Phong và Hồ Phi Phi.
"Chưởng môn của Phiếu Miểu tông, Diệp Phong."
"Hộ pháp của Phiếu Miểu tông, Hồ Phi Phi."
Hai người lần lượt giới thiệu.
"Ha ha, đây là lần đầu chúng ta nhìn thấy người tiến vào giới thiệu lai lịch của mình, nhưng các ngươi đã bị giam giữ trong Hắc Ngục cùng chúng ta thì đã mất đi thân phận trước đó." Tiên Đế tâng năm mươi lăm mạnh nhất nói.
"Tiểu mỹ nhân, ca ca ta mệt mỏi rồi, mau tới đây đấm bóp lưng, xoa xoa vai cho ta." Một tên Tiên Đế tầng năm mươi nhìn chằm chằm Hồ Phi Phi rồi liếm môi một cái.
Những Tiên Đế khác cười hắc hắc, hai mắt tỏa sáng.
Ở chỗ này dời gạch nhiều năm vậy rất khó nhìn thấy tiên tử cực phẩm giống như Hồ Phi Phi, chỉ nhìn đối phương một cái mà bọn họ đã bị khơi gợi lên hứng thú.
"Bóp vai đấm lưng? Tốt lắm!"
Hồ Phi Phi cười duyên một tiếng rồi đi đến phía sau Tiên Đế tâng năm mươi vừa nói chuyện, sau đó đột nhiên vung Hỗn Nguyên côn lên toàn lực đập xuống.
Âm!
Tên Tiên Đế Viễn Cổ này chia năm xẻ bảy, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, những Tiên Đế Viễn Cổ chung quanh sợ ngây người.
"Đây là Tiên Đế tâng bốn mươi bảy?"
"Sao ả lại đáng sợ như thế?"
Những Tiên Đế còn lại lấy lại tinh thần thì lập tức vung gạch đen lên muốn đánh về hướng Hồ Phi Phi.
"Ta cho các ngươi động sao?" Diệp Phong đột nhiên lên tiếng, nâng nắm đấm lên, trong chớp mắt đã tung ra hàng vạn quyền ảnh đánh nổ bọn Tiên Đế Viễn Cổ này, lại phóng ra đạo hỏa đốt cháy, khiến chúng liên tục kêu thảm, rốt cuộc cũng không cách nào tụ thân thể lại được nữa.
"Đại nhân tha mạng!"
"Chúng ta biết sai rồi."
Mười tên Tiên Đế Viễn Cổ ở hiện trường nhao nhao xin tha.
"Ta hỏi các ngươi một vấn đề, nếu đáp không được thì không có cơ hội dời gạch nữa." Diệp Phong lạnh lùng nói, biểu cảm hung ác.
"Xin đại nhân cứ hỏi." Những Tiên Đế này lập tức phối hợp.
Diệp Phong hỏi: "Các ngươi ở lại Hắc Ngục nhiều năm vậy có biết về chuyện có người thành công trốn đi không, còn nữa, ai biết danh sách những kẻ trốn đi."
"Cái gì, có người thành công trốn đi sao?"
"Sao ta không biết."
Có mấy Tiên Đế Viễn Cổ lộ ra vẻ mặt ngơ ngác. Tiên Đế tâng năm mươi lăm có tu vi cao nhất không dám che giấu mà lớn tiếng nói: "Ta biết! Năm đó bộc phát rất nhiều sự kiện trốn chạy, ta còn quen biết một người trong số đó." "Ngươi biết?" Diệp Phong đánh giá tên Tiên Đế tâng năm mươi lăm kia: "Ngươi tên là gì?"