Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2016 - Chương 2271: Chủ Nhân Của Hắc Ngục Trở Về

Chương 2271: Chủ nhân của Hắc Ngục trở về Chương 2271: Chủ nhân của Hắc Ngục trở vềChương 2271: Chủ nhân của Hắc Ngục trở về

Nhìn thấy cái này, Diệp Phong rất kinh ngạc.

"Tiên Đế tâng chín mươi mà Tử Tịch Tiên Đế quen biết lại không nguyện ý rời khỏi Hắc Ngục, là vì nguyên nhân gì?" Diệp Phong không khỏi nói thâm.

Trong khay ngọc không ghi chép nguyên nhân Tiên Đế tâng chín mươi kia không rời khỏi Hắc Ngục, thậm chí cũng không ghi lại những chuyện sau đó, bởi vì Tử Tịch Tiên Đế không kịp ghi chép gì nữa rồi.

Người này biết Tiên Đế tâng chín mươi kia không chịu rời đi thì chỉ có thể phát động đại chiến, thu hoạch được lông tóc trên phân thân của ma thú Hắc Ngục, cuối cùng rời khỏi nơi đây.

Khay ngọc này thì bị để lại trong thành bảo.

"Còn phải tiếp tục điều tra mới được."

Diệp Phong lại bắt đầu làm việc.

Hồ Phi Phi cũng đang giúp đỡ điều tra các loại manh mối, nhưng tiếp theo không có phát hiện có giá trị gì nên chỉ có thể đi cùng Diệp Phong đến trước cổng chính tòa thành.

"Chưởng môn, ngài có phát hiện gì sao?”

"Có một chút, không nhiều."

"Vậy làm sao bây giờ? Không phải ngài nói chúng ta nhất định phải xác định rốt cuộc có ai trốn ra khỏi Hắc Ngục thì mới có khả năng biết được hắc thủ phía sau màn ẩn núp trong vũ trụ sao?"

"Là như thế không sai, nhưng những cường giả đỉnh cấp ban đầu chạy ra khỏi Hắc Ngục quá gian xảo, gần như không để lại dấu vết gì cả, rất khó đoán!"

Nói đến đây, Diệp Phong rất bất đắc dĩ.

Hồ Phi Phi dùng ngón tay chọc chọc ngực Diệp Phong, vừa chỉ chỉ chỗ trung tâm của đại lục màu đen và nói: '"Chưởng môn, ma thú của Hắc Ngục là kẻ thống trị Hắc Ngục, cho nên nó có biết cái gì hay không?”

Diệp Phong sững sờ ngay tại chỗ.

Đúng! Ma thú của Hắc Ngục biết được toàn bộ bí mật của Hắc Ngục, có thể tìm nó hỏi một chút không?

Nhưng đối phương sẽ nói sao?

Diệp Phong cảm thấy khá lo lắng.

"Chưởng môn, không bằng bây giờ chúng ta lập tức đi tìm ma thú của Hắc Ngục hỏi một chút, nói không chừng có thể đạt được toàn bộ bí mật, không cần vất vả tra án." Hồ Phi Phi mở miệng đề nghị.

Diệp Phong sờ sờ cằm, nói: "Ngươi nói cũng có lý, nhưng lỡ ma thú Hắc Ngục không biết bí mật đó, ngược lại hành hung chúng ta một trận, còn đuổi chúng ta đi ra thì chẳng phải khó xử lắm sao?"

Hồ Phi Phi gãi đầu một cái: "Hình như cũng đúng."

Diệp Phong tiến một bước mà phân tích: "Cho nên chúng ta phải đề phòng, đi tra rõ ràng vài toà thành của bọn Tử Tịch Tiên Đế trước, lại đi tìm vị Tiên Đế tâng chín mươi thần bí kia, cuối cùng lại đến chỗ ma thú của Hắc Ngục."

"0a, chưởng môn thật thông minh." Hồ Phi Phi lộ ra vẻ mặt sùng bái, trong mắt hiện ra tia sáng lấp lánh.

Diệp Phong lập tức lộ ra vẻ mặt xấu hổ. Cái này gọi thông minh?

Hễ người nào có tính ổn định vững chắc thì có lẽ đều sẽ lựa chọn phương pháp xử sự như vậy.

Nghĩ đến đây, Diệp Phong lôi kéo Hồ Phi Phi đi đến một toà thành khác cách đó ngàn dặm.

Đó là toà thành thứ hai của Tử Tịch Tiên Đế.

Trên tấm bản đồ do Long Tức Tiên Đế cung cấp đánh dấu ra tổng cộng năm toà thành thuộc tài sản của Tử Tịch Tiên Đế, họ nhất định phải kiểm tra từng cái.

Một canh giờ sau, hai người đến toà thành thứ hai của Tử Tịch Tiên Đế, phát hiện nơi này bị mấy vị tên Tiên Đế tâng tám mươi chiếm cứ, đối phương nhìn thấy Diệp Phong và Hồ Phi Phi thì bày ra thái độ rất ác liệt.

Thế là Diệp Phong đưa bọn chúng lên Tây Thiên.

Hồ Phi Phi thừa cơ hội hấp thu năng lượng, tu vi tăng nhiều, tiếp tục trợ giúp Diệp Phong điều tra tòa thành, nhưng cũng không có phát hiện manh mối trọng yếu như khay ngọc.

Ba ngày sau, Diệp Phong và Hồ Phi Phi lần lượt tìm kiếm năm toà thành Tử Tịch Tiên Đế từng ở, ngoại trừ khay ngọc ở toà thành đầu tiên ra thì những cái còn lại căn bản không có manh mối gì cả.

Nhưng hai người không phải không có chút thu hoạch nào.

Những tòa thành sau cũng bị mấy Tiên Đế Viễn Cổ trên tâng năm mươi chiếm cứ, sau khi Diệp Phong đánh giết bọn họ thì số năng lượng đó cũng bị Hồ Phi Phi hấp thu.

Từ đó, nàng đột phá lên Tiên Đế tâng bốn mươi chín.

"Năng lượng cần để Phi Phi thăng cấp có vẻ ít hơn ta, cùng một cảnh giới mà ta cần nhiều năng lượng hơn nàng quá nhiều, thật là hao tâm tổn trí." Diệp Phong thâm cảm thấy bất đắc dĩ.

Đây chính là khuyết điểm của Tiểu Vũ Trụ trong cơ thể, sau khi tu vi tăng lên thì chiến lực tăng vọt, nhưng tài nguyên tu hành cần dùng đến quá nhiều, có lợi cũng có hại.

"Chưởng môn, ta đột phá rồi!" Khi Hồ Phi Phi tấn thăng lên Tiên Đế tâng bốn mươi chín, nàng vui mừng ôm lấy Diệp Phong rồi hôn lên mặt hắn không ngừng.

"Ta cũng đột phá." Diệp Phong cười hắc hắc, trên mặt tràn đầy gian trá.

Thông qua tích lũy trong khoảng thời gian, hắn thuận lợi tấn thăng lên Tạo Hóa cảnh tâng năm mươi, một kích tuỳ tiện cũng có thể làm Tiên Đế tâng sáu mươi mất mạng.

Khi dùng hết toàn bộ chiến lực thì càng không tâm thường.

"Chúng ta đã tìm tòi xong những tòa thành của Tử Tịch Tiên Đế rồi, mặc dù không tìm ra đầu mối mới, nhưng tu vi của ngươi và ta cũng có tăng lên, cũng coi như chuyện tốt. Tiếp theo chúng ta đi thẳng đến tòa thành của Tiên Đế Viễn Cổ tâng chín mươi kia để tán gẫu một chút."

"Được rồi!"

Hai cường giả đỉnh cấp bất tử bất diệt lại bước lên hành trình đi vào sâu trong đại lục màu đen. ....
Bình Luận (0)
Comment