Chương 2272: Chủ nhân của Hắc Ngục trở về (tt)
Chương 2272: Chủ nhân của Hắc Ngục trở về (tt)Chương 2272: Chủ nhân của Hắc Ngục trở về (tt)
Sâu trong tinh không vũ trụ, Tử Tịch Tiên Đế đi tới nơi đây, phát hiện mảnh tinh hệ trước mắt tràn đây sinh mệnh, thế là chuẩn bị tiến vào đại khai sát giới để gia tăng tu vi của mình.
Nhưng dị biến đột nhiên xảy ra!
Toàn bộ tinh hệ đột nhiên trở nên khô héo, tất cả sinh mạng thể trong đó dù là Tiên Tôn hay phàm nhân đều sụp đổ thành bột mịn trong khoảnh khắc, sinh mệnh lực hội tụ vào một lỗ đen siêu lớn trong trung tâm tỉnh hệ, sau đó uẫn dưỡng tân sinh.
OanhI
Dao động pháp tắc kinh khủng nổ tung, toàn bộ lỗ đen sụp đổ thành vô số tia sáng, đợi ánh sáng ảm đạm xuống thì một bóng dáng quỷ dị xuất hiện ngay trung tâm tinh hệ.
Hắn đứng ở đó mà còn kinh khủng hơn lỗ đen vô số lần.
Cảm nhận được khí tức quen thuộc của đối phương, Tử Tịch Tiên Đế khóc đến nước mũi nước mắt giàn giụa, hoảng hốt vội nói: "Chủ nhân Hắc Ngục đại nhân, rốt cục ngài cũng trùng sinh rồi!" Nói xong thì gã nhào tới.
"Đừng tới đây!" Người kia phát ra tiếng nói lạnh lùng: "Bản đế vừa mới phục sinh, còn không thể hoạt động, phải điều dưỡng ở chỗ này một thời gian, ngươi phải hộ pháp thay ta, hiểu chưa?"
"Vâng." Tử Tịch Tiên Đế vội vàng gật đầu. ....
Trên đại lục Thần Châu, Thượng Cổ Long đình.
Lữ Thiên Tôn bỗng mở mắt nhìn vào sâu trong Vũ Trụ, hai đầu lông mày dần nhiễm chút nặng nê.
"Tiên Đế trên tầng tám mươi, chẳng lẽ đối phương là chủ nhân Hắc Ngục trong truyền thuyết?"
Lông mày của ông ta đã nhăn thành hình chữ Xuyên (JI|).
Các Tiên Đế trên tâng tám mươi như thủ lĩnh Tử Linh Tôn giả của phái chủ hoà và thủ lĩnh Sát Lục Tôn Giả của phái chủ chiến âm mưu gia, Lăng Thiên Đế, người hộ đạo của Lôi Vô Đạo đều cảm ứng được khí tức đến từ chủ nhân Hắc Ngục nên lộ ra sắc mặt nghiêm túc.
Ở mảnh đất xa xôi vô tận, Lôi Vô Đạo biết được chủ nhân Hắc Ngục trùng sinh nên vội vàng nhìn về phía người hộ đạo bên cạnh, hỏi: "Đối phương thật sự sống lại, trước đó chúng ta đối xự với Tử Tịch Tiên Đế như thế thì có kết thù với người này không?"
Người hộ đạo nói: "Kết thù là tất nhiên, nhưng ngươi yên tâm, ta có thể nắm chắc."
"Vậy là tốt rồi." Lôi Vô Đạo gật đầu, không còn lo lắng. ...
Trên đại lục màu đen, từ khi Diệp Phong và Hồ Phi Phi tiến vào nơi đây đến nay đã trôi qua hơn một tháng, trải qua giết chóc trong khoảng thời gian, rốt cục bọn họ cũng đi đến khu vực trung tâm đại lục màu đen.
Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy phía trước có một ngọn núi siêu cao không biết mấy chục vạn dặm đứng sừng sững, so ra thì đừng nói Diệp Phong và Hồ Phi Phi là con kiến, cả vi khuẩn cũng không bằng.
"Ngọn núi này cao quá." Hồ Phi Phi sợ hãi thán phục.
"Đây chính là khu vực trung tâm của đại lục màu đen, những Tiên Đế trên tâng tám mươi kia cơ bản để ở khu vực từ giữa sườn núi trở xuống, đi thôi, leo núi đi."
Diệp Phong dẫn đầu xuất phát.
Hồ Phi Phi lập tức đuổi theo. Trong khoảng thời gian này, bọn họ không đi thẳng đến mà đặc biệt đi vòng vào những toà thành trên đường để đánh giết Tiên Đế Viễn Cổ trong đó.
Bây giờ Hồ Phi Phi đã đột phá Tiên Đế tâng năm mươi, Diệp Phong đột phá Tạo Hóa cảnh tâng năm mươi ba đỉnh phong, nhìn có vẻ sắp đột phá đến cảnh giới tiếp theo.
Thực lực của bọn họ càng cường đại thêm.
Trên ngọn núi trung tâm của đại lục màu đen, Diệp Phong và Hồ Phi Phi đang đi bộ lên, phát hiện ngọn núi này to như một lục địa, quá trình leo núi giống như đang leo lên một cao nguyên không có ranh giới.
"Nơi này thật hiếm thấy." Hồ Phi Phi chửi thầm.
"Vì sao nói như vậy?" Diệp Phong nghiêng đầu qua nhìn Hồ Phi Phi bên cạnh.
"Ngài gặp qua ngọn núi cao như vậy chưa? Mấu chốt là nơi này còn có trường năng lượng cường đại, cả chúng ta cũng phải chậm rãi leo lên, tốc độ quá chậm." Hồ Phi Phi bĩu môi.
"Bản thân Hắc Ngục là một nhà giam, tồn tại các loại cấm chế rất bình thường." Diệp Phong xem địa đồ: "Tiếp tục đi lên, rất nhanh có thể đến nơi ở của một Tiên Đế tâng tám mươi."
"Tiên Đế tâng tám mươi!" Hồ Phi Phi nắm chặt Hỗn Nguyên côn: "Ta cũng muốn xem, tu hành giả cấp độ này rốt cuộc mạnh đến cỡ nào."
"Có thể tiêu diệt ngươi trong chớp mắt." Diệp Phong nói.
"Thật?" Hồ Phi Phi không tin: "Dù sao ta cũng có thân thể bất tử bất diệt, cũng đâu đến nổi không chạm vào được cả góc áo của Tiên Đế tâng tám mươi đúng không?"
"Căn cứ vào phán đoán của ta, ngươi thật sự sẽ bị Tiên Đế tâng tám mươi áp chế triệt để, không cách nào phản kháng." Diệp Phong thành thật nói.
Hồ Phi Phi hừ một tiếng, nói: "Vậy đợi lát nữa gặp được Tiên Đế tầng tám mươi, để ta đọ sức với đối phương một trận đi.'
"Được." Diệp Phong gật đầu.
Bọn họ vừa dùng tay vịn chặt tuyết tùng đen, vừa bước nhanh lên phía trước, mặc dù không cách nào so với ngoại giới, nhưng tốc độ vẫn tạm được, độ cao leo lên cũng dần dần gia tăng.
Một canh giờ sau, trước mắt xuất hiện một mảnh đất bằng phẳng.
Diện tích nơi này lên đến vài dặm, phía trên kiến tạo một toà thành cỡ nhỏ khoảng mười mấy mẫu, có không ít người hầu hỗ trợ quét dọn vệ sinh, trong thành bảo cũng trồng các loại hoa cỏ kì lạ, từng làn hương thơm ngát bay tới.
"Ngoại trừ tuyết tùng đen, đại lục màu đen còn có thể trồng thực vật khác?" Diệp Phong kinh ngạc.
Nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện khác thường.
Những hoa cỏ kia đều là dị loại dùng hoa cỏ ngoại giới và tuyết tùng đen liên hợp bồi dưỡng ra, hình thái gân như nhất trí với hoa cỏ bên ngoài, nhưng bởi vì có huyết mạch của tuyết tùng đen nên có thể sinh tồn ở chỗ này.
"Chủ nhân của pháo đài này là một cao thủ." Diệp Phong đạt được kết luận này.