Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2020 - Chương 2275: Nơi Đây Cũng Không Phải Đều Là Ác

Chương 2275: Nơi đây cũng không phải đều là ác Chương 2275: Nơi đây cũng không phải đều là ácChương 2275: Nơi đây cũng không phải đều là ác

Nghe vậy, ánh mắt Diệp Phong lấp loé.

"Tiên Đế tâng tám mươi mốt là một đường ranh giới?"

Hắn nhớ tới « Đạo Kinh ».

Trong bản thư tịch này chỉ có tám mươi mốt tầng, bất luận tu hành giả thiên tư không tệ nào, chỉ cần tu luyện theo đó cũng có thể đột phá lên Tiên Đế tâng tám mươi mốt.

Nhưng con đường sau đó thì không có nữa.

Bây giờ nghe Văn Thiên Vân Tiên Đế nói tới Tiên Đế tâng tám mươi mốt là một đường ranh giới, Diệp Phong lập tức liên hệ hai điều này để phân tích, cảm thấy hẳn là có bí mật.

Thiên Vân Tiên Đế giải thích: "Trước khi đột phá Tiên Đế tâng tám mươi mốt thì pháp tắc cá nhân tu luyện đều là pháp tắc cố định của Vũ Trụ, chỉ cân không ngừng cảm ngộ Vũ Trụ hoặc là được tiền nhân chỉ điểm thì cuối cùng cũng có ngày tấn thăng đến cảnh giới này."

"Nhưng sau Tiên Đế tâng tám mươi mốt thì hoàn toàn khác, pháp tắc sau đó đã không có."

"Cho dù ngươi có thể sống vô số nguyên hội cũng không cách nào cảm ngộ được pháp tắc tiếp theo trong Vũ Trụ, muốn tiếp tục đột phá thì nhất định phải sáng tạo cái mới trên cơ sở vốn có."

"Ta tu luyện là pháp tắc Vân Hệ, hiện nay tu vi đạt đến Tiên Đế tâng tám mươi mốt, xem như đã đến cực hạn, muốn đột phá đến Tiên Đế tâng tám mươi hai thì phải sáng tạo pháp tắc Vân Hệ hoàn toàn mới trên pháp tắc Vân Hệ vốn có."

"Sáng tạo pháp tắc càng mạnh thì mang tới tiến bộ càng lớn, là một giai đoạn có thể kéo lớn chênh lệch.'

"Bây giờ ngươi rõ chưa?”

Nói xong, Thiên Vân Tiên Đế nhìn về phía Diệp Phong.

"Thì ra là thế, ta đã hiểu."

Diệp Phong gật gật đầu, rốt cục cũng biết vì sao « Đạo Kinh » chỉ có tám mươi mốt chương, đó là vì pháp tắc cố định của Vũ Trụ chỉ có nhiêu đó, muốn tiếp tục tăng lên thì phải sáng tạo cái mới dựa trên cơ sở pháp tắc vốn có.

Nếu không nửa bước cũng khó đi!

"Cho đến hôm nay, ta mới biết Tiên Đế tâng tám mươi mốt là một đường ranh, vậy chẳng phải Tiên Đế trên tâng chín mươi càng khủng bố hơn? Những đại ác nhân đỉnh cấp chạy ra khỏi Hắc Ngục thật khiến người ta kinh hãi." Diệp Phong nhịn không được lo lắng.

Ba người Lục Mệnh Tiên Đế cũng lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.

Đó chính là Tiên Đế tâng chín mươi!

Nhất là đối phương còn trốn trong bóng tối, một khi đối phương bí mật sắp xếp thì nói không chừng tương lai sẽ đánh vỡ tất cả thế lực lớn của Vũ Trụ, trở thành uy hiếp cực kỳ đáng sợ.

Diệp Phong nhìn về phía Lục Mệnh Tiên Đế: "Tiên bối, ngươi có biết danh sách tất cả Tiên Đế tâng chín mươi trong Hắc Ngục không? Chỉ cần thông qua so sánh, tìm tới những người không ở nơi này là có thể sàng chọn ra mục tiêu."

Lục Mệnh Tiên Đế nhún vai mà nói: "Cái này ta không biết lắm, Hắc Ngục Phong lớn như thế, ta cũng không có khả năng nhận biết tất cả mọi người ở đây!"

Thiên Vân Tiên Đế nói: "Có thể đi hỏi lão nhân gia Thiên Mệnh Tiên Đất" "Đúng rồi, còn có thể tìm hắn!" Lục Mệnh Tiên Đế vỗ đùi, lập tức phản ứng lại.

Diệp Phong hồ nghi hỏi: "Thiên Mệnh Tiên Đế?"

Thiên Vân Tiên Đế giải thích: "Đây là một vị đại năng đỉnh cấp thông hiểu cổ kim, đừng thấy hắn không phải người, tu vi cũng chỉ đến Tiên Đế tâng tám mươi mốt, nhưng lại có thể thôi diễn ra rất nhiều thứ, tìm hắn là chắc ăn nhất."

"Xin hỏi Thiên Mệnh Tiên Đế đang ở phương nào?" Diệp Phong vội vàng chắp tay hỏi thăm.

Thiên Vân Tiên Đế chỉ về hướng tây bắc: "Hắn là một con hồ điệp đặc thù, ngươi tìm kiếm trong khu vực Hắc Ngục Phong một chút là có thể tìm ra."

"Được, đa tạ chỉ điểm”"

Diệp Phong lại hàn huyên một hồi với ba người, trao đổi tín vật rồi chắp tay nói cảm ơn, sau đó lôi kéo Hồ Phi Phi từ biệt ba người Lục Mệnh Tiên Đế rồi đi về hướng tây bắc.

Trước tòa thành, ba Tiên Đế Viễn Cổ nhìn theo bóng lưng Diệp Phong và Hồ Phi Phi dần dần đi xa rồi quay qua nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ ngưng trọng trong mắt đối phương.

"Xem ra hiện tại Vũ Trụ không thích hợp!"

"Chúng ta có nên rời khỏi Hắc Ngục, đi vào vũ trụ hiện tại một chút hay không? Những năm qua chúng ta ẩn cư ở chỗ này cũng không có tiến bộ chút nào, trở lại trong vũ trụ không chừng có thể đạt được cơ duyên không tưởng tượng được."

"Cũng được đấy."

Ba Tiên Đế nghị luận xong thì thu dọn đồ đạc, sau đó trực tiếp đi xuống Hắc Ngục Phong.

Tốc độ của bọn họ rất nhanh.

Không bao lâu sau, ba Tiên Đế Viễn Cổ đã rời khỏi đại lục màu đen, đi dọc theo con đường gạch đen bước đến hai toà thành đen rồi nhẹ nhàng mở cánh cổng đen kịt ra.

Bọn họ đi thẳng tắp dọc theo con đường này.

Qua thêm nửa ngày, ba Tiên Đế Viễn Cổ rốt cục cũng đẩy cánh cổng Hắc Ngục ra, đặt chân vào Tiên Giới hiện tại một lân nữa.

Loảng xoảng!

Cánh cổng lớn sau lưng tự động đóng lại.

"Rốt cục cũng đi ra!" Lục Mệnh Tiên Đế nhìn xung quanh mà liên tục cảm khái.

"Đúng vậy, đã nhiều năm trôi qua ta có thể cảm giác được Tiên Giới thay đổi rất lớn, đã không phải là Cổ Tiên giới trước đây, mà là một thế giới mới tinh, trải qua biến hóa tang thương, hoàn toàn không có điểm nào quen thuộc." Thiên Vân Tiên Đế nói như vậy.

"Hiện tại hình như Vũ Trụ cũng nhỏ hơn so với nguyên hội lúc ấy của chúng ta rất nhiều, rất nhiêu khu vực cũng bị phong ãn, vô số giao diện cũng bị ngăn cách, nhìn giống như đã trải qua cuộc chiến tranh thê thảm đau đớn." Lôi Vân Tiên Đế phát biểu cái nhìn.

"Ai!" Lục Mệnh Tiên Đế thở dài.

Làm Tiên Đế Viễn Cổ, bọn họ trải qua quá nhiều chuyện nên đã nghĩ thoáng rất nhiều, nhưng khi họ trở lại chốn cũ, trở lại tinh không xa vũ trụ cách nhiêu năm thì vẫn không nhịn được cảm khái liên tục.

"Tiếp theo chúng ta đi du lịch trong Vũ Trụ một phen, hiểu rõ tình huống của thời đại này đi!" Lục Mệnh Tiên Đế mở miệng đề nghị.
Bình Luận (0)
Comment