Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2021 - Chương 2276: Thiên Mệnh Mộng Điệp, Tra Hỏi

Chương 2276: Thiên mệnh Mộng Điệp, tra hỏi Chương 2276: Thiên mệnh Mộng Điệp, tra hỏiChương 2276: Thiên mệnh Mộng Điệp, tra hỏi

Thiên Vân Tiên Đế nhìn xung quanh một vòng rồi nói: "Ta cảm ứng được một vị đạo hữu cấp bậc Tiên Đế tâng tám mươi trong Tiên Giới bây giờ, có lẽ đó chính là Lăng Thiên Đế."

Trước khi Diệp Phong chia tay đã nói cho họ biết cách cục đại khái hiện giờ của vũ trụ, biết các loại cường giả đỉnh cấp như Lăng Thiên Đế, Lữ Thiên Tôn, cũng biết chuyện về Hắc Ngục Ma Tông.

Trong đạo quan, Lăng Thiên Đế mở mắt ra, phát hiện trước mặt đột nhiên xuất hiện ba lão giả quần áo không tương đồng, nhưng người nào cũng có khí tức thâm thúy, đều là Tiên Đế tâng tám mươi mốt.

"Các ngươi là?" Lăng Thiên Đế đứng dậy hỏi thăm.

"Ta là Lục Mệnh Tiên Đế, hai vị này là Thiên Vân Tiên Đế và Lôi Vân Tiên Đế, đến từ Hắc Ngục." Lục Mệnh Tiên Đế giới thiệu, nhìn thấy Lăng Thiên Đế biến sắc thì lập tức giải thích: "Lăng Thiên Đế không cần lo lắng, mặc dù chúng ta đến từ Hắc Ngục, nhưng không phải phạm nhân, cũng không có liên quan gì đến chủ nhân Hắc Ngục các ngươi biết."

"Ồ?" Lăng Thiên Đế cảm thấy rất hoài nghi.

"Chúng ta tuyệt đối không phải ác nhân." Lục Mệnh Tiên Đế lấy ra một ngọc bội, đó là tín vật do Diệp Phong tặng.

"ôI"

Rốt cục Lăng Thiên Đế cũng tin một nửa, sau đó trò chuyện với ba Tiên Đế Viễn Cổ, rốt cục cũng biết được Hắc Ngục nghe đồn bên ngoài chỉ là một thế lực do đám phạm nhân từ trốn ra từ Hắc Ngục chân chính xây dựng nên.

Mà bây giờ Diệp Phong đang ở trong Hắc Ngục chân chính.

"Thì ra trong Hắc Ngục còn ẩn giấu nhiều Cường giả Viễn Cổ như vậy, nếu phạm nhân trong đó chạy ra hết thì nhất định sẽ khiến cả vũ trụ rung chuyển." Lăng Thiên Đế cảm thấy rất lo lắng.

Lục Mệnh Tiên Đế nói: "Lăng Thiên Đế không cần lo lắng, những phạm nhân kia bị ma thú của Hắc Ngục trông coi, không có khả năng tùy tiện ra vào giống như chúng ta."

Lăng Thiên Đế vẫn lo lắng: "Nhưng không phải bọn người chủ nhân Hắc Ngục và Tử Tịch Tiên Đế đã chạy trốn sao?"

Lục Mệnh Tiên Đế nói: "Diệp chưởng môn đã nói với chúng ta rồi, sở dĩ bọn họ có thể trốn tới là vì mượn lông tóc trên người ma thú Hắc Ngục, nhưng người biết tin tức này cũng không nhiều, cho dù họ biết, nhưng muốn đi ra cũng không phải đơn giản như vậy."

Thiên Vân Tiên Đế nói bổ sung: "Diệp chưởng môn đang tra án trong Hắc Ngục, chờ hắn đi ra thì ngươi có thể hỏi kỹ lại tình hình."

"Đi" Lăng Thiên Đế gật đầu: "Ba vị, gặp nhau là duyên, nếu các vị muốn du lịch Vũ Trụ bây giờ thì cứ để ta dẫn đường đi!"

"Tốt lắm!"

"Làm phiên đạo hữu."

Có Tiên Đế quen thuộc vũ trụ trước mắt là Lăng Thiên Đế làm người dẫn đường, ba người Lục Mệnh Tiên Đế cảm thấy rất vui mừng.

Thượng Cổ Long đình, ở mảnh đất xa xôi vô tận, thế giới tinh không, các nơi sâu trong Vũ Trụ, các Tiên Đế trên tầng tám mươi như Lữ Thiên Tôn đều cảm ứng được khí tức cường đại của ba người Lục Mệnh Tiên Đế, không biết đối phương là địch hay bạn. Chỉ có chủ nhân Hắc Ngục vừa phục sinh thay đổi sắc mặt, cả kinh nói: "Lục Mệnh Tiên Đế, Thiên Vân Tiên Đế, Lôi Vân Tiên Đế ẩn cư trong Hắc Ngục Phong xuất thất"

Tử Tịch Tiên Đế nghe vậy thì kinh hãi nói: "Tông chủ, chúng ta nên làm gì?"

Chủ nhân Hắc Ngục trầm giọng nói: "Ta vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, không cách nào chống lại bọn họ, tránh một chút đi."

Nói xong, hai người biến mất tăm hơi.

Sâu trong Hằng Cổ thần quốc, trong một tòa đại điện xưa cũ, người thần bí kia đốt cháy một nén hương rồi cắm vào lư hương chất đầy tro tàn màu đen, quay đầu lại nhìn vê phía bọn người Lục Mệnh Tiên Đế rồi cười cười.

"Những Tiên Đế Viễn Cổ ẩn cư trên Hắc Ngục Phong lại đột nhiên xuất thế, chuyện này vốn không nằm trong kế hoạch, xem ra ta phải sớm thực hiện mới được."

Nói xong, người này biến mất không thấy đâu nữa. ...

Hắc Ngục Phong, Diệp Phong và Hồ Phi Phi không đi tìm Tiên Đế tâng chín mươi mà Tử Tịch Tiên Đế nhận biết, ngược lại là tìm kiếm Thiên Mệnh Tiên Đế trong một mảnh rừng tùng đen tươi tốt.

"Thật là phiền toái!" Hồ Phi Phi dùng tay chống đỡ Hỗn Nguyên côn, mím môi nhỏ mà nói: "Rốt cuộc Thiên Mệnh Tiên Đế ở đâu, sao tìm mãi vẫn không ra vậy?"

"Không nên gấp gáp, bình tĩnh." Diệp Phong vuốt vuốt đầu Hồ Phi Phi: "Thiên Mệnh Tiên Đế có thể thông hiểu cổ kim, am hiểu thôi diễn, nếu nguyện ý gặp chúng ta thì có lẽ nên xuất hiện vào lúc này."

Vừa dứt lời, trong rừng rậm phía trước có cơn gió thổi qua, nhấc lên vô số những cành khô lá úa, khiến cho không khí lẫn vào số lượng lớn bụi Hắc Thổ, biến thành màu đen nhạt.

"Cái gì vậy!" Hồ Phi Phi tập trung nhìn lại, phát hiện trong cơn gió đen này lại có một bóng dáng quỷ dị, nàng không khỏi quát lớn.

"Là Thiên Mệnh Tiên Đế."

Diệp Phong ngăn Hồ Phi Phi lại, chỉ vào bóng dáng hư ảo phía sau cơn gió đen này, mơ hồ có thể thấy được đó là hình một con bướm cứ duy trì cơn gió này mãi không dứt.

"Vãn bối là Diệp Phong, bái kiến Thiên Mệnh Tiên Đế." Diệp Phong chắp tay.

"Ngươi muốn biết cái gì?" trong cơn gió đen truyền ra giọng nói của Thiên Mệnh Tiên Đế.

"Danh sách những phạm nhân đỉnh cấp trốn đi từ Hắc Ngục Phong." Diệp Phong nói như vậy.

"Ta sợ nhiễm nhân quả, không cách nào nói cho ngươi." Thiên Mệnh Tiên Đế cự tuyệt.

"Tiên bối sợ hãi Tiên Đế trên tâng chín mươi trốn trong tối bố cục kia trả thù sao?" Diệp Phong hỏi.

"Đúng vậy." Thiên Mệnh Tiên Đế lên tiếng.

"Đối phương là Tiên Đế trên tâng chín mươi, ngài sợ hãi bị trả thù cũng là bình thường, vậy ngài có biết thân phận và lai lịch của chủ nhân Hắc Ngục không? Người này chỉ là Tiên Đế khoảng tâng tám mươi, không uy hiếp được ngài." Diệp Phong lại hỏi.

"Chủ nhân Hắc Ngục?" Thiên Mệnh Tiên Đế trâm mặc một lát, đang tiến hành thôi diễn: "A, ngươi nói là kẻ sáng lập Hắc Ngục ở bên ngoài sao, những Tiên Đế nhận biết người kia trên Hắc Ngục Phong đều gọi hắn là Tiểu Hắc Tử."
Bình Luận (0)
Comment