Chương 2279: Nữ tử tự phong bế bản thân
Chương 2279: Nữ tử tự phong bế bản thânChương 2279: Nữ tử tự phong bế bản thân
"Ngươi không có tư cách gì nói ta!" Nữ nhân quát lớn.
"Thái Thượng Vong Tình của ngươi vượt qua Tiên Đế tâng tám mươi mốt, thành tựu tôn vị Tiên Đế tầng chín mươi, tự cho là có thể chiến thắng bản thân, bây giờ vẫn là bại bởi chính mình." Diệp Phong lắc đầu.
Nữ nhân tức giận đến bờ môi trắng bệch.
"Ngươi muốn tiếp tục đột phá sao? Vậy cứ hồi ức và nhìn thẳng vào quá khứ để có thể thật sự tiêu tan, nếu không tâm ma của ngươi chỉ càng ngày càng nặng, thậm chí làm ngươi tan thành mây khói, triệt để biến mất khỏi thế gian." Diệp Phong lớn tiếng nói.
Không phải chỉ là canh gà thôi sao, hắn rành lắm!
Chỉ cần dùng sức lừa dối, lấy ngựa chết làm ngựa sống, nói không chừng có thể làm nữ nhân hồi tâm chuyển ý, trở thành người giúp đỡ hắn, mà đây chính là mục đích của Diệp Phong.
"Ngươi nói dối!" Nữ nhân giận dữ mắng mỏ: "Nếu ngươi không đi thì đừng trách ta không khách khít"
"Vậy cứ động thủ đi!" Diệp Phong nói.
Nữ nhân rất tức giận, lập tức giáng một bàn tay cuốn theo lốc xoáy pháp tắc đáng sợ qua, nhìn có vẻ sắp ép Diệp Phong thành bột mịn.
"Dừng tay!" Hồ Phi Phi chặn ở phía trước, thay Diệp Phong ngăn cản một kích này rồi bị đánh thành bột phấn.
"Cái này!" Nữ nhân vội vàng thu tay lại, lại phát hiện mình đã đánh nổ Hồ Phi Phi, không khỏi sinh lòng hối hận: "Ta... Ta không phải cố ý!"
Nhưng sau một khắc, thân thể Hồ Phi Phi đột nhiên tụ lại, đứng bên cạnh Diệp Phong cười hì hì mà nói: "Ha ha ha, ta là bất tử bất diệt, có phải rất giật mình hay không?"
"Ngươi không chết?" Thân thể nữ nhân chấn động, chẳng biết tại sao thời khắc phát hiện Hồ Phi Phi khởi tử hoàn sinh, trong lòng nàng ta lại có chút vui mừng.
"Đương nhiên ta không chết." Hồ Phi Phi nói.
"Đừng nói là nàng, ta cũng không chết được, không tin ngươi đến đánh ta đi." Diệp Phong triệt hồi hình thái Thánh Thần.
Nữ nhân lại không động thủ.
Nàng cảm thấy đôi nam nữ trước mắt này nhất định có bệnh gì đó, không thì vì sao lại đến trêu chọc mình?
"Rốt cuộc các ngươi muốn làm cái gì?"
Vì đuổi Diệp Phong và Hồ Phi Phi đi, nữ nhân đành lui một bước, hỏi thăm mục đích của bọn họ.
"Ta muốn ngươi..." Diệp Phong nói.
"Kẻ xấu xa!" Không chờ Diệp Phong nói hết lời thì nữ nhân lại mặt lạnh, phất ống tay áo một cái: "Ngươi muốn ta? Ta thấy ngươi là muốn chết!"
Khí tức cuồng bạo quét mạnh ra.
Diệp Phong nhìn thấy mình bị đánh nổ thì không khỏi trừng to đôi mắt, cấp tốc tụ lại thân thể rồi mắng: "Ta muốn ngươi nói cho ta biết bí mật của Hắc Ngục Phong, ngươi đánh nổ ta làm cái gì? Điên rồi sao?" Sắc mặt nữ nhân cứng đờ, nàng ý thức được mình quá mẫn cảm, nghe thấy đôi câu vài lời đã nổi giận, trạng thái rất tệ.
"Thật có lỗi." Nữ nhân yếu ớt nói một tiếng.
Diệp Phong và Hồ Phi Phi nhìn nhau, cũng nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.
Nữ nhân điên này còn chủ động xin lỗi?
Xem ra hành động của bọn họ thật sự tác động đến đối phương, chỉ cần tiếp tục cố gắng thì không chừng có thể thay đổi tâm tính của nữ nhân này.
"Nữ nhân, ngươi thật sự không có tên?" Diệp Phong hỏi.
Nữ nhân ngẫm nghĩ rồi nói: "Ta đã nhớ lại chuyện lúc trước, nhưng vẫn quên hết danh tính của mình."
"Vậy cứ gọi ngươi là Vong Tình Tiên Đế đi, cái tên này rất thích hợp với ngươi." Diệp Phong cười nói.
"Vong Tình Tiên Đế... Quên mất quá khứ, bắt đầu lại từ đầu sao?" Nữ nhân lẩm bẩm.
"Đúng, ngươi có thể quên mất quá khứ, nhưng cũng có thể nhìn thẳng vào quá khứ, mặc kệ làm thế nào thì con người cũng không thể sống trong quá khứ, phải biết cách đi đến tương lai." Diệp Phong như một đạo sư nhân sinh mà hướng dẫn từng bước.
Nữ nhân rất thích hợp gia nhập Phiếu Miểu tông.
Hắn đã được hệ thống khẳng định, nhưng muốn để đối phương chủ động gia nhập tông môn thì tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.
"Nếu có thể làm Vong Tình Tiên Đế gia nhập Phiếu Miểu tông thì tu vi của ta có thăng lên đến Tạo Hóa cảnh tâng chín mươi trở lên không? Nếu được thì ta lập tức đi chém chết Lôi Vô Đạo và người hộ đạo của hắn." Diệp Phong ước mơ về tương lai.
Nhưng cái này chỉ là một mơ ước tuyệt đẹp, muốn thực hiện thì đầu tiên phải thuyết phục nữ nhân gia nhập Phiếu Miểu tông.
Thấy nữ nhân không nói lời nào, Diệp Phong khuyên nhủ: "Ngươi lựa chọn phong bế mình vào thành bảo Hắc Ngục, chứng tỏ ngươi căn bản không muốn chết, ngươi chỉ muốn trốn tránh sự thật, ngươi làm vậy chỉ tăng thêm tâm ma của mình."
Nữ nhân vẫn không nói lời nào.
Nhưng nàng lại nhắm mắt lại, nhớ lại cuộc đời của mình, cảm thấy lời Diệp Phong nói không phải không có đạo lý.
Diệp Phong vội vàng cho thêm một liều mạnh, hắn nói:
"Ngươi đã còn sống, vậy thì phải sống thật tốt, cố gắng giúp bản thân mạnh lên, không phải ngươi bị người xưa phản bội sao? Sao ngươi không cố gắng tu luyện cho đến khi đột phá cảnh giới cao hơn, sau đó phục sinh kẻ đó rồi nói cho hắn biết bây giờ mình đã rất cường đại, Sau đó lại giáng một bàn tay chụp chết hắn và nhân tình của hắn, giải quyết triệt để tâm ma."
"Nếu như giết một lân không cách nào giải quyết vấn đề, ngươi có thể thử không ngừng phục sinh bọn họ rồi lại không ngừng đánh giết bọn họ, khiến họ chết một trăm lần, một vạn lần."
Lời nói này giống như một tiếng sấm rền đánh vào trong đầu nữ nhân, khiến thân thể nàng run lên dữ dội.
"Đúng vậy!" Nữ nhân nhịn không được lẩm bẩm: "Tại sao ta lại phải sống trong quá khứ, bị bọn chúng tàn phá? Ta phải cố gắng tu luyện để phục sinh bọn chúng, sau đó mỗi ngày giết một lần!"
Nói xong, nàng lấy một cái hộp gỗ ra.
Diệp Phong và Hồ Phi Phi vội vàng nhìn lén, chỉ thấy trong hộp gỗ có đặt hai sợi tóc, một sợi màu vàng kim, một sợi màu bạc, hoàn toàn khác biệt với sợi tóc màu đen của nữ tử. Khi nữ tử bấm niệm pháp quyết, hai sợi tóc trong hộp gỗ dần dần vặn vẹo, dần dần hóa thành hai bóng người, tương đồng với đôi nam nữ trong hình ảnh mà la bàn màu đen thả ra.