Chương 2287: Truy tung lông khỉ, trở về (tt)
Chương 2287: Truy tung lông khỉ, trở về (tt)Chương 2287: Truy tung lông khỉ, trở về (tt)
Nàng một mình tị thế không ra ngoài, đã nhiều năm không xã giao, càng không muốn tham gia những cuộc qua lại không có ý nghĩa, chỉ muốn lẳng lặng.
"Yên tâm đi!" Giọng của Diệp Phong vang lên: "Thoải mái tinh thần, rời khỏi Hắc Ngục cùng chúng ta, đi ra thế giới rộng lớn bên ngoài một chút thì ngươi sẽ phát hiện những chuyện trước đó đều không là gì cả.
"Ta thử một lần." Vong Tình Tiên Đế nói.
Ba người vừa đi vừa nói.
Mấy ngày sau, bọn họ đẩy cánh cổng Hắc Ngục ra, quay đầu lại liếc nhìn thành lâu cứ như xuyên qua từ một thế giới khác, nhớ lại đủ mọi chuyện trong khoảng thời gian đó, sau đó họ dứt khoát rời đi.
Tiên Giới, khu vực Đông Bộ, đám người Diệp Phong đột nhiên xuất hiện.
"Khí tức xa lạ." Vong Tình Tiên Đế hít sâu một hơi rồi nói như vậy.
"Ngươi rời đi quá lâu, Vũ Trụ trải qua rất nhiều nguyên hội, cả Tiên Giới đều đổi mới, hoàn toàn khác biệt với Cổ Tiên giới trước kia, tất nhiên sẽ cảm giác lạ lãm."
Diệp Phong cứ như nhân sinh đạo sư.
"Tiếp theo đuổi giết phạm nhân à?" Vong Tình Tiên Đế nhìn về phía Diệp Phong, thuận miệng hỏi.
"Về tông môn trước." Diệp Phong nói.
Sau một khắc, ba người xé rách hư không, không ngừng xuyên qua, thuận lợi trở về đại lục Thần Châu rồi đứng trên đỉnh Phiếu Miểu phong.
"Đây chính là Phiếu Miểu tông." Diệp Phong chỉ ra xung quanh rồi giới thiệu với Vong Tình Tiên Đế.
Nàng quan sát đại lục Thần Châu, có thể cảm giác được điểm bất phàm của nơi này, lại nhìn khắp Phiếu Miểu tông, cảm thấy nơi này chất chứa đại khí vận, không giống bình thường.
"Phiếu Miểu tông của các ngươi rất thần kỳ." Vong Tình Tiên Đế đánh giá như vậy.
"Sau đó thì sao?" Diệp Phong vội hỏi.
Hắn cảm thấy Vong Tình Tiên Đế là Tiên Đế tâng chín mươi mốt đỉnh cấp, kiến thức rộng rãi, đề nghị nói ra có giá trị tham khảo rất trọng yếu.
"Ta phải chậm rãi nghiên cứu, có thể nói cho ngươi cách nhìn chân thật nhất, bản chất nhất." Vong Tình Tiên Đế bình tĩnh mà nói.
"Được.' Diệp Phong gật đầu: "Ngươi muốn ở nơi nào? Ta có thể an bài cho ngươi."
Vong Tình Tiên Đế nhìn xung quanh, phát hiện tiểu viện trên đỉnh núi rất không tệ nên nói: "Ở nơi này đi
"Ngươi muốn ở chỗ này?" Diệp Phong ngạc nhiên.
"Không được sao?" Vong Tình Tiên Đế nhíu mày, nhưng bởi vì từ đầu đến cuối tóc nàng vẫn rối bù, Diệp Phong và Hồ Phi Phi cũng không nhìn thấy vẻ mặt của nàng.
"Ta cũng ở nơi này, ngươi nhất định phải ở sao?" Diệp Phong chỉ chỉ xung quanh.
Vong Tình Tiên Đế sững sờ, nàng vừa nói ở chỗ này chẳng phải tương đương với nói muốn ở chung với Diệp Phong? Ngẫm lại cũng thấy rất lúng túng.
"Ta xây một tiểu viện tử gân ngôi viện này, sẽ không có chuyện gì chứ?" Nàng lựa chọn lui một bước.
"Đương nhiên không thành vấn đề, đại đệ tử Thạch Lỗi của Phiếu Miểu tông chúng ta rất am hiểu xây nhà, lát nữa ta an bài hắn xây một tòa tiểu viện cho ngươi." Diệp Phong mỉm cười.
"Được, làm phiền." Vong Tình Tiên Đế khẽ gật đầu rồi nhếch khóe miệng lên. ...
Một khắc sau, Thạch Lỗi nghe gọi mà đến, đứng bên cạnh tiểu viện trung tâm, cầm bút Mã Lương trong tay, chỉ vẽ nửa canh giờ liền có một tòa tiểu viện độc lập chiếm diện tích nửa mẫu xuất hiện.
Trước viện sau viện cũng có tiểu hoa viên.
Giữa sân là một tiểu lâu hai tầng, đủ cho Vong Tình Tiên Đế ở một mình, xung quanh còn có ao hoa sen và suối phun, cảnh quan độc đáo, linh khí nồng đậm.
"Chưởng môn sư thúc, ta làm xong rồi."
Thạch Lỗi hoàn thành xong thì đưa mắt nhìn Diệp Phong đứng bên cạnh Vong Tình Tiên Đế, cảm thấy nữ tử áo trắng này rất lạ lãm, hơn nữa tóc tai bù xù, có vẻ làm người ta hơi sợ hãi.
"Vất vã."
Diệp Phong hỏi thăm Thạch Lỗi về tình hình gân đây của tông môn, biết được tất cả đã đi vào quỹ đạo, đệ tử tông môn đều không có nguy hiểm gì, chỉ là dùng hết Cửu Chuyển Huyền Đan, vì thế hắn gật đầu, chuẩn bị tiếp tục luyện đan.
Rất nhanh, Thạch Lỗi đã rời đi.
Vong Tình Tiên Đế đi vào tiểu viện, ngồi bên ao hoa sen ngắm nhìn cái bóng trong nước, không ngờ bây giờ trông mình dọa người như thế.
"A, tướng mạo có tác dụng gì?" Nàng tự giễu cười một tiếng, không lựa chọn thu dọn trang phục, cứ mặc áo trắng cũ nát, đi chân trần, tóc tai bù xù như vậy mà ngồi trong sân nhỏ để sáng tạo pháp tắc.
Diệp Phong và Hồ Phi Phi trở lại tiểu viện trung tâm.
"Chưởng môn, khi nào đuổi giết những phạm nhân trốn khỏi Hắc Ngục kia?" Hồ Phi Phi hỏi.
"Không vội, để bọn họ nhảy nhót thêm một thời gian trước, huống chi mấy tháng chưa về, bọn Thạch Lỗi, Vũ Lam, Như Ngọc đã trồng trọt số lượng lớn tiên dược, ta phải luyện thành chúng thành Cửu Chuyển Huyền Đan bằng tốc độ nhanh nhất."
Nói xong, Diệp Phong bắt đầu luyện đan.
Trên không Phiếu Miểu tông lại vang lên tiếng sấm cuồn cuộn, mọi người nhìn thấy vô số Cửu Chuyển Huyền Đan phóng lên tận trời, hai mắt đều tỏa sáng, biết Diệp Phong đã trở về.
"Là chưởng môn đang luyện đan."
"Rất lâu không được gặp ngài ấy, thật là nhớ.”
Các đệ tử bắt đầu nghị luận. ...
Sâu trong Vũ Trụ, rốt cục chủ nhân Hắc Ngục cũng khôi phục trạng thái đỉnh phong, khí tức tâng tám mươi mốt đỉnh phong càng cường đại, trong mắt tràn đầy vẻ lạnh lùng.
"Rốt cục cũng hoàn toàn khôi phục." Tiểu Hắc Tử nhếch miệng cười không ngừng, nhìn về phía Tử Tịch Tiên Đế lộ ra vẻ mặt nịnh nọt bên cạnh: "Bây giờ thời cơ chín muồi, nhanh chóng tổ chức nhân thủ đánh tới Thân Châu!"
"Rõ!" Tử Tịch Tiên Đế mừng rỡ.